Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 183: Ai mượn bà đánh rắm (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 07:06:39
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi cô bảo Nguyễn Kiến Đảng dùng biện pháp , cô liền đoán kết quả sẽ như thế . Bởi vì nhà họ Liễu đều là những kẻ cực kỳ ích kỷ, vì con trai, bọn họ tuyệt đối sẽ bận tâm đến Liễu Chiêu Đệ.

 

Hy sinh Liễu Chiêu Đệ, chuyện gần như là chắc chắn.

 

Chỉ là cô ngờ, mụ Lý thị thể đến mức độ , gần như là sốt sắng đưa con gái đường c.h.ế.t!

 

Cô tránh sang một bên, gọi vọng trong một tiếng. Nguyễn Kiến Đảng đang ở nhà chính đại phòng chuyện cùng Nguyễn Kiến Quốc, tiếng liền chống nạng . Nhìn thấy Lý thị đang lôi kéo Liễu Chiêu Đệ tới, mặt biểu cảm gì, nhưng trong lòng lạnh như sắt đá, : “ bộ quần áo, sẽ ngay.”

 

Nói xong, liền chống nạng khập khiễng về phòng .

 

Liễu Chiêu Đệ bóng lưng tuyệt tình của , nước mắt cứ thế tuôn rơi.

 

“Bà nội... quần cháu rách ...” Nguyễn Kiến Đảng nhà, ở cửa hông Nguyễn Thỉ cầm một chiếc quần bung chỉ . Nhìn thấy Liễu Chiêu Đệ đang thương tâm trong sân, bé sững sờ, ngay đó trầm mặt dời tầm mắt chỗ khác, coi như thấy gì.

 

“Đứa nhỏ vô lễ như chứ!” Lý thị thấy, chút vui gân cổ lên kêu: “Nhìn thấy , thấy bà ngoại mà đều gọi ?”

 

“Thỉ tử!” Nguyễn Lâm thị tán đồng cháu trai.

 

Nguyễn Thỉ c.ắ.n môi, lúc mới tình nguyện gọi một tiếng bà ngoại, nhưng tiếng "" thì rốt cuộc chịu gọi.

 

Nguyễn Lâm thị cháu một cái, cũng tiếp tục ép buộc nữa, đón lấy chiếc quần rạn đường chỉ tay : “Cháu phòng gọi Kiều Kiều dậy .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-183-ai-muon-ba-danh-ram-1.html.]

Nguyễn Thỉ gật gật đầu.

 

Sau khi phòng Nguyễn Lâm thị, thấy Nguyễn Kiều Kiều dậy, hơn nữa Hứa Tư đang giúp cô bé xỏ giày, liền qua nữa mà ở cửa, dỏng tai động tĩnh bên ngoài.

 

Nguyễn Lâm thị đang hỏi Lý thị và Liễu Chiêu Đệ ăn sáng , nếu thì cùng ăn chút.

 

Lý thị thể ăn chực một bữa, tự nhiên sẽ bỏ qua cơ hội , xoa xoa tay liền sấn tới, một chút cũng khách sáo. Liễu Chiêu Đệ một chút khẩu vị cũng , khi Lý thị buông liền đuổi theo tìm Nguyễn Kiến Đảng.

 

Lý thị ôm tâm thái chiếm hời để ăn cơm, một miếng hết nửa củ khoai lang đỏ, húp mấy miếng là hết sạch một bát cháo kê, cứ như mấy đời ăn cơm , nhà họ Nguyễn bên cạnh bàn ăn đều lặng lẽ nhíu mày.

 

Nhìn bàn tay đen đúa vàng khè của Lý thị bới móc đĩa khoai lang, Đỗ Thanh là đầu tiên mất khẩu vị, miễn cưỡng nuốt xuống miếng cháo trong miệng dậy bếp.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

“Kiều Kiều dậy , bưng canh trứng đây .” Nguyễn Lâm thị thấy cô bếp liền dặn dò một tiếng.

 

Đỗ Thanh .

 

Lý thị thấy, tròng mắt đảo một vòng, động tác nhai trong miệng cũng theo đó chậm , củ khoai lang đang ăn dở tay cũng hạ xuống, trong giọng đều là sự vui sướng kìm nén : “Bà thông gia, nhà bà buổi sáng ăn sang thế ? Còn canh trứng ăn? Cuộc sống đúng là trôi qua...”

 

“Cái đó là cho em gái ăn, khác !” Tiểu mập mạp thấy Lý thị thế mà còn dòm ngó bát canh trứng của em gái, lập tức vui. Trẻ con giấu cảm xúc, bé thở phì phì trừng mắt lườm bà một cái.

 

“Gì?! Chỉ cho cái con nhóc ăn á?” Lý thị gào to, vẻ mặt tán đồng: “Một con nhóc con, cần ăn đồ như thế. Bà thông gia , bà, nhưng con bé thật sự cần cưng chiều như , tương lai đều là bát nước đổ thôi, cái trứng gà , thà rằng để dành bán lấy mấy đồng còn hơn.” Lý thị vẻ giọng điệu suy nghĩ cho nhà họ Nguyễn.

 

 

Loading...