Lưu Mai tự cho là cuối cùng cũng gỡ một bàn trong cuộc đấu khẩu với Nguyễn Lâm thị, ngâm nga hát vui vẻ nhà.
Nguyễn Lâm thị về đến sân, thấy Nguyễn Kiều Kiều đang bám cổng Hứa Tư. Với sự hiểu về Hứa Tư trong thời gian qua, nàng chắc tên tiểu phản diện tuyệt đối bụng như , chắc chắn đang ủ mưu tính kế gì đó.
Nàng vẫy vẫy bàn tay nhỏ gọi .
Hứa Tư lập tức tới.
“Sao thế? Bà nội giận đấy.” Nguyễn Kiều Kiều .
Hứa Tư nàng, chỉ : “Con mồi, của tớ.”
Hả?
Nguyễn Kiều Kiều nghi hoặc , cái gì mà con mồi của tớ?
“Tớ, chỉ cho ăn.” Hứa Tư tiếp, nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng, vẻ mặt nghiêm túc như đang thề thốt.
Nguyễn Kiều Kiều hiểu .
Ý là con mồi đó do bắt? Con mồi bắt chỉ cho nàng ăn thôi?
Trong lòng Nguyễn Kiều Kiều ngọt ngào như ăn mật.
nàng vẫn hỏi: “Thế bắt thì là ai bắt?”
Hứa Tư gì, chỉ cúi đầu hai bàn tay đang nắm chặt lấy . Rất nhiều chuyện thế gian cũng hiểu, nhưng nguyện ý học, sẽ học hết kỹ năng để nuôi nàng thật .
điều kiện tiên quyết là ai chia rẽ bọn họ.
Ánh Trăng Dẫn Lối
“Tớ sẽ , đợi tớ.” Hứa Tư xong câu liền buông tay Nguyễn Kiều Kiều , trở về nhà họ Hứa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-154-muu-tinh-3.html.]
Lần Nguyễn Kiều Kiều càng thêm khẳng định, tên tiểu phản diện chắc chắn đang mưu tính chuyện gì đó.
Nguyễn Kiều Kiều phòng, thấy Nguyễn Lâm thị đang nghển cổ ngoài, thấy nàng thì cau mày. Nguyễn Kiều Kiều với bà, bà nội thực sự coi tiểu phản diện như nhà nên mới lo lắng như . Nàng cũng mừng cho tiểu phản diện, tình thương gia đình, khả năng hắc hóa thành vai ác sẽ nhỏ nhiều.
“Bà nội, cháu giúp bà.” Nàng chạy tới, xổm bên cạnh bà, giúp bà bóc đậu tằm.
“Vừa nãy hai đứa gì thế? Sao nó ?” Nguyễn Lâm thị rốt cuộc nhịn hỏi.
Nguyễn Kiều Kiều nháy mắt với bà: “Cháu , nhưng bà đừng lo, Tư giỏi lắm, bảo sẽ sớm thôi.”
Nghe , sắc mặt Nguyễn Lâm thị dịu đôi chút, nhưng ngay lập tức : “Ai thèm lo cho nó? Bà là sợ nó ngốc nghếch nhảy cái hố lửa thôi!”
Nguyễn Kiều Kiều cũng phản bác, chỉ ngoan ngoãn bóc đậu tằm. Nguyễn Lâm thị nàng, trong lòng thở dài thườn thượt. Sao thể lo lắng chứ? Mới là đứa trẻ con, thể gì?
Tối hôm đó, Hứa Tư sang nhà họ Nguyễn ăn cơm. Nguyễn Kiến Quốc cũng thấy thiếu vắng, nhưng chuyện ban ngày, thấy sắc mặt Nguyễn Lâm thị nên dám hó hé. Mọi khác càng dám lên tiếng, sợ mắng lây.
Chỉ Nguyễn Kiều Kiều vẫn như khi chuyện với Nguyễn Lâm thị, nũng, nịnh nọt bà món ngon.
Nguyễn Lâm thị dáng vẻ tít mắt của nàng, còn mà giận dỗi nữa, bao nhiêu bực dọc tan biến hết trong nụ ngọt ngào của cháu gái.
Thấy áp suất thấp giải tỏa, trong nhà họ Nguyễn mới bắt đầu trò chuyện, khí trong bếp trở về hài hòa như xưa.
Còn nhà bên cạnh.
Không khí nhà họ Hứa hôm nay cũng . Vì Hứa Tư mang về hai con gà rừng, đều c.h.ế.t nên mụ thịt hết, hôm nay nấu một con, cả nhà ăn uống no say thỏa mãn.
Đương nhiên, "cả nhà" bao gồm Hứa Tư.
Hứa Tư trong căn phòng chứa đồ của , dựa lưng tường, khóe miệng nhếch lên nụ lạnh lùng, ba bọn họ ăn uống ngon lành...