MẸ TÔI LÀ NGƯỜI PHỤ NỮ ĐỘC LẬP, KHÔNG KẾT HÔN, KHÔNG CHĂM CON - 1
Cập nhật lúc: 2025-11-17 16:15:45
Lượt xem: 186
Mẹ là một phụ nữ độc lập thời đại mới, tôn sùng chủ nghĩa kết hôn, sinh con, nhưng cuối cùng vì bà ngoại ép cưới mà sinh .
bà ngoại nuôi lớn, từ nhỏ chỉ gặp dịp Tết, còn ba thì bao giờ thấy mặt.
Vì là kết quả của việc tuỳ tiện tìm một mẫu nam mà dùng biện pháp tránh thai, nên mới "bất ngờ" .
Từ khi ký ức, giống những đứa trẻ khác.
Mẹ ... ghét .
Mỗi , bà đều như đang một xa lạ, trong mắt chỉ lạnh nhạt, thậm chí là chán ghét.
là vết nhơ trong cuộc đời tự do, độc lập của bà, là sản phẩm của sự thỏa hiệp với ông bà ngoại.
Năm bốn tuổi, bà dạy : "Mỗi chúng đều là một cá thể độc lập, con tự dựa bản , đừng phụ thuộc ai cả."
Sau , khi bà 50 tuổi, gặp tình yêu đích thực, bà liều m.a.n.g t.h.a.i một nữa, sinh một bé gái.
Bà vui mừng hớn hở với : "Đây là em gái ruột của con, giúp chăm sóc em, hai chị em cùng dìu dắt mà sống."
đứa bé trong lòng bà bằng ánh mắt lạnh lùng, với bà: "Mỗi đều là cá thể độc lập, nó tự dựa bản , đừng phụ thuộc ai."
—-
Mẹ thuộc nhóm kết hôn, sinh con, đến 30 tuổi vẫn còn độc .
Đối với bà, công việc là điều quan trọng nhất.
Đàn ông, chỉ là thú vui giải trí giờ việc.
ông bà ngoại nghĩ , trong tư tưởng truyền thống của họ, phụ nữ thì lập gia đình, sinh con, để còn chỗ dựa.
Đó là quỹ đạo cuộc sống của thế hệ họ, nên họ cho rằng cũng theo con đường đó.
Cách vài ngày, bà ngoại sắp xếp cho xem mắt.
"Bây giờ con kiếm một đàn ông kết hôn, thì bọn cũng thành trách nhiệm ."
"Đợi con sinh con xong, còn thể phụ con chăm cháu. Chứ đợi già , còn chăm nổi?"
Mẹ chịu hết nổi những áp lực tinh thần , nên dứt khoát một cú cho xong: tùy tiện tìm một mẫu nam, m.a.n.g t.h.a.i .
Bà ngoại tư tưởng truyền thống, nên hành động của cho sốc nặng, qua điện thoại cứ mắng là ngỗ ngược, trái luân thường.
"Mấy cứ giục cưới, giục đẻ, giờ t.h.a.i , chuẩn sinh cháu cho mấy bế mà còn vui?"
Bà ngoại khuyên nhủ hết lời: "Mẹ mong con tìm một chồng, để khi còn trẻ nương tựa, về già con cái bầu bạn."
Mẹ thì nghĩ , trong quan điểm của bà, đàn ông con cái đều đáng tin.
Mỗi là một cá thể độc lập, bà thể dựa chỉ chính bà mà thôi!
"Nếu mấy cháu, phá t.h.a.i luôn!"
Chiêu đ.á.n.h đúng tâm lý của bà ngoại, họ sợ sẽ thật sự cưới gả gì nữa, càng sinh con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/me-toi-la-nguoi-phu-nu-doc-lap-khong-ket-hon-khong-cham-con/1.html.]
Thế là đành chấp nhận chuyện cưới chửa, giữ con bỏ cha.
Sự đời của , với , chỉ là để thành nhiệm vụ với ông bà ngoại, chút mong đợi nào với cả.
mới ba tháng tuổi, để bà ngoại mang về quê nuôi, còn bà thì thẳng đến thành phố lớn, lao công việc và cuộc sống của .
Bà bận việc, bận sống, bận hưởng thụ cuộc đời riêng của bà.
Sự đời của dường như để chút dấu vết nào trong cuộc sống của bà.
Thân hình nhanh chóng hồi phục, trạng thái hảo, chỉ cần bà , chẳng ai bà từng sinh con.
Còn trong cuộc sống của , bà cũng chẳng để gì cả.
uống sữa bột.
Người tã cho , thức đêm trông là ông bà ngoại.
Lúc mới 6 tháng, bệnh nhập viện, bà ngoại gọi điện cho bảo bà về.
Lúc đó đang công tác nước ngoài, bà gửi cho bà ngoại 10.000 tệ, về !
Bà ngoại ôm – lúc đó đang sốt đến hôn mê, xót xa đến đỏ hoe mắt.
"Cháu gái nhà thật khổ, ốm đau chẳng quan tâm, trong mắt chỉ sự nghiệp và tiền bạc bao giờ kiếm đủ."
Phải, tên là Triệu Bảo Châu, là cái tên bà ngoại đặt cho .
Lúc cần giấy khai sinh, bà ngoại hỏi đặt tên gì.
Đầu dây bên , gõ bàn phím lách cách trả lời lơ đãng.
" còn họp, tên thì tự đặt , cũng ."
Bà ngoại dùng bộ vốn văn hóa của , nghĩ cái tên – Bảo Châu!
Báu vật trong tay!
Là báu vật trong tay ông bà ngoại, nhưng của !
viện nửa tháng mới xuất viện, hôm cũng về nước chuyến công tác.
Nghe khỏi, bà bảo: "Vậy thì về ăn Tết cũng ."
Bà ngoại giơ điện thoại video cho xem, lúc đó .
"Tết còn lâu lắm mới tới, con về thăm cháu một chút . Bảo Châu lớn lắm , giờ , con thật sự nhớ con bé ?"
Trên màn hình, liếc một cái, lạnh lùng : "Không nhớ."
" cuộc sống của riêng . Đứa trẻ là mấy sinh, thành nhiệm vụ . Đừng nghĩ dùng con để trói buộc !"
Vì mấy lời đó của , bà ngoại và bà cãi to một trận, giận tận ba tháng trời chuyện.