lúc , lầu truyền đến giọng của Trần Phong: “Gần đây con luôn cảm thấy Hiểu Thi hình như phát hiện điều gì đó, con lên xem xem. Vào thời điểm quan trọng , cô tuyệt đối thể xảy sai sót, chỉ còn hai ngày nữa là giao nó cho Lôi Ca .”
thấy lời của Trần Phong, vội vàng chạy lên lầu.
Về đến phòng, nhanh chóng lên giường đắp chăn.
Nhắm mắt , cố gắng điều hòa thở của .
Rất nhanh, Trần Phong mở cửa . Tim đập nhanh dữ dội, nhưng dám mở mắt.
Trần Phong bước , dường như bên giường một lúc, xác nhận ngủ say, mới rời .
Nghe thấy tiếng đóng cửa, mới thở phào nhẹ nhõm, mở mắt .
Khoảnh khắc tiếp theo, lông tơ dựng .
Mặt Trần Phong ở ngay mặt , ánh trăng từ ngoài cửa sổ chiếu , đổ xuống khuôn mặt .
Khiến sắc mặt tái nhợt và quỷ dị đến lạ thường.
Tiếng hét của thể phát , chỉ thể run rẩy sợ hãi Trần Phong mặt.
Trần Phong , bỗng nhiên nhe răng, lộ một nụ âm u đáng sợ.
“Hiểu Thi, xem em tất cả .”
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
sợ hãi run rẩy khắp , răng va lạch cạch nên lời.
Trần Phong dịu dàng đưa tay, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt và mái tóc của .
“Hiểu Thi, sợ hãi như ? Không , sẽ đưa cô hưởng vinh hoa phú quý, đảm bảo cô sẽ một cuộc sống giàu sang.”
run rẩy giọng : “Anh… thật sự đưa cho những đàn ông đó ? Trần Phong, là bạn gái của mà!”
Sắc mặt Trần Phong vô cùng bình tĩnh, dường như là cảm xúc : “ chỉ là một thằng nhóc nghèo, theo thì cuộc sống . đưa cô theo Lôi Ca, cô thể sống , cũng thể nhận thù lao nhỏ. Hiểu Thi, cái gọi là đôi bên cùng lợi!”
Đồ khốn nạn!
nhịn chửi tục, giơ tay chút do dự tát mạnh mặt Trần Phong một cái.
Trong đêm tối, tiếng tát vang giòn khiến Trần Phong đánh cho ngớ .
Đèn phòng ngủ bật sáng ngay lập tức, bố Trần Phong với vẻ mặt âm trầm ở cửa: “Mọi chuyện định , cô thoát . Tốt nhất cô nên chấp nhận, nếu chịu thiệt chỉ thể là chính cô!”
bật dậy, ánh mắt hung dữ trừng Trần Phong: “Cả cái làng của các đều dựa việc buôn bán, lừa gạt các cô gái để kiếm tiền, các đều là một lũ quỷ dữ!”
“Các kiếm tiền kiểu , nhất định sẽ c.h.ế.t thây!”
Nghe lời nguyền rủa của , bố Trần Phong tức giận, mắng vài câu, nhưng Trần Phong ngăn ông : “Bố, bố ngoài , chuyện con thể xử lý .”
Bố Trần Phong Trần Phong một cái, rời .
Trần Phong đóng cửa , , : “Hiểu Thi, chuyện đến nước , với tư cách là một bạn, vẫn khuyên cô nên ngoan ngoãn một chút, sẽ cho chính cô thôi.”
“Cô ? Hai năm đưa về một nữ sinh đại học danh tiếng giống cô. Ban đầu cô cũng chống đối đủ kiểu, cuối cùng để cô chịu thua, tìm hơn chục đàn ông đến ‘phục vụ’ cô , cô mới chịu phận, bắt đầu việc cho Lôi Ca, thiết lập quan hệ.”
Trần Phong với ánh mắt vô cùng dịu dàng: “Hiểu Thi, thấy cô khác với những cô gái khác, cô trải qua những gì cô trải qua, cô ?”
lời Trần Phong , sợ hãi đến mức thốt một chữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/me-cua-ban-trai-toi/8.html.]
Hơn chục đàn ông...
là kẻ ngốc, điều đó nghĩa là gì.
“Anh đúng là đồ quỷ dữ… , cả cái làng của các đều là quỷ dữ, các đều là súc vật…”
Trần Phong nước mắt tuôn rơi kiểm soát, rằng lời của tác dụng, liền dậy hài lòng : “Hiểu Thi, sáng sớm ngày , sẽ giao cô cho Lôi Ca, cô hãy suy nghĩ kỹ .”
Nói xong, trực tiếp rời , thấy tiếng khóa cửa.
vội vàng xuống giường vặn tay nắm cửa, quả nhiên, cửa khóa từ bên ngoài.
tuyệt vọng, từ từ trượt xuống bệt mặt đất.
thật sự thoát ?
Sáng sớm hôm , Trần Phong đến mang cơm cho .
Vẫn là món cơm rang trứng quen thuộc.
đó, tiếng nào, cũng bà .
Mẹ Trần Phong , đẩy khay thức ăn về phía : “Phải ăn chút chứ, nếu lấy sức mà chạy?”
Nghe , nhịn hừ một tiếng: “Chạy? chạy thoát ?”
Mẹ Trần Phong gì, rời .
Lúc , bỗng nhiên bật dậy, đ.â.m đầu bức tường bên cạnh.
Khoảnh khắc tiếp theo, mắt tối sầm , ngất .
Mẹ Trần Phong sợ hãi: “Không , , ai , Hiểu Thi tự tử ——”
Không bao lâu, mới tỉnh .
Cuối cùng hiểu tâm trạng của Chú hai lúc đó.
Tại chú dứt khoát nhảy xuống từ ban công tầng hai như .
Người vợ trong lời của chú , lẽ gia đình Trần Phong, hoặc những trong làng g.i.ế.c hại.
Chú vẫn luôn điên điên khùng khùng, thực chỉ là giả vờ.
Nếu giả vờ, lẽ còn sống nổi.
Vì , chú mới sợ hãi đến khi thấy bố Trần Phong.
Thì lúc ở xe buýt, Chú hai nhắc nhở , bảo rời khỏi đây.
thật ngốc…
Cho đến tận sáng nay, thật sự nghĩ bất kỳ cách nào để trốn thoát, nên nảy sinh ý định tự vẫn.
c.h.ế.t , nhà họ Trần cũng sẽ thứ họ .
cũng đến mức chịu bất kỳ sự sỉ nhục nào.
Đây là cách nhất mà thể nghĩ .