MẸ CỦA BẠN TRAI TÔI - 1
Cập nhật lúc: 2025-09-24 14:34:28
Lượt xem: 171
Lần đầu về nhà bạn trai, sỉ nhục và khó dễ.
đến nửa đêm, bà nhét cho một mảnh giấy, đó chỉ hai chữ, "Chạy mau——"
1
và Trần Phong yêu hai năm, đây là đầu quyết định cùng về quê gặp gia đình, vui.
Quê Trần Phong trong một ngôi làng nhỏ yên bình, dân làng sống bằng nghề du lịch homestay. Trần Phong coi như đưa du lịch nghiệp, đến nhà ở một thời gian.
Chúng tàu cao tốc, đó chuyển sang xe buýt lớn, cuối cùng mới lên chiếc xe buýt công cộng cũ kỹ.
Trên xe, Trần Phong sắp xếp chỗ cho , đặt hành lý gọn gàng, đó mới xuống cạnh .
"Hiểu Thi, em mệt ? Uống chút nước !"
Trần Phong đưa chai nước mở nắp cho , chỉ con đường núi quanh co gập ghềnh phía . "Khoảng nửa tiếng nữa là đến làng của chúng ."
uống một ngụm nước, gật đầu.
Trước khi đến, nhà Trần Phong ở vùng núi hẻo lánh, nhưng ngờ xa xôi đến . Dù trong lòng chút vui, nhưng nghĩ đến chuyến là về gặp bố chồng tương lai để bàn chuyện cưới xin, đành nhịn.
lúc , bỗng cảm thấy vai vỗ nhẹ.
đầu , thấy một đàn ông trung niên với khuôn mặt đầy nốt ruồi, ánh mắt gian xảo đang phía . giật , "Chú là ai?"
Người đàn ông đáng khinh khẩy, để lộ hàm răng ố vàng to tướng, mở miệng bốc mùi hôi thối. "Tao là chú mày!"
Chú gì chứ? Bị thần kinh !
đang bừng bừng tức giận chỗ xả, thì thấy Trần Phong bên cạnh đột nhiên dậy. "Chú, chú ở đây?"
Người là họ hàng của Trần Phong ?
đang thắc mắc, thì Trần Phong nhiệt tình giới thiệu: "Hiểu Thi, đây là chú hai của , em trai ruột của bố , em mau chào chú !"
ngờ thật sự là họ hàng, dù thích đàn ông răng ố vàng , vẫn nín nhịn dậy chào hỏi.
Chú hai "hề hề" , từ xuống , ánh mắt như lột sạch quần áo .
Khiến cảm thấy cực kỳ khó chịu.
nép lưng Trần Phong.
Trần Phong cũng lên một chút, hình cao lớn che chắn cho khỏi ánh mắt mấy thiện ý của chú hai.
"Chú hai, đây là bạn gái của cháu, Hiểu Thi."
Chú hai vẫn "hề hề" , "Trần Phong thằng nhóc phúc thật đấy, cô bạn gái mang về xinh hơn mấy cô nhiều."
Nghe , ngạc nhiên Trần Phong, dường như cũng ngờ chú hai đột nhiên , sắc mặt vô cùng lúng túng.
Cho đến khi xuống xe, vẫn sắc mặt với Trần Phong.
Xuống xe, Trần Phong xin , nhưng buông tha, " là bạn gái thứ mấy mà đưa về thế?"
Trần Phong bất đắc dĩ : "Hiểu Thi, chú hai là một ông già độc , ngày xưa vợ chê nghèo bỏ , nên chú vấn đề về thần kinh. Anh với bạn học nữ học về cùng , chú cũng là bạn gái !"
"Anh với mấy bà lão trong làng, chú còn là bạn gái nữa là."
chút tin lời Trần Phong, ngẩng đầu lên thì thấy chú hai vẻ điên điên khùng khùng chỉ hai . "Ban ngày ban mặt mà còn yêu đương, hổ !"
hai đó trông rõ ràng là con.
Cuối cùng cũng tin lời Trần Phong.
Xem , chú hai thật sự vấn đề về thần kinh.
và Trần Phong kéo vali làng, điều kỳ lạ là ban ngày ban mặt mà trong làng chẳng mấy .
"Anh đây là nơi sống nhờ du lịch ? Sao chẳng mấy ?"
tò mò hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/me-cua-ban-trai-toi/1.html.]
Trần Phong , "Đây là mùa thấp điểm, vốn dĩ ít."
lời Trần Phong , nhưng luôn cảm thấy gì đó .
Giờ vẫn còn là kỳ nghỉ hè mà, thành mùa thấp điểm chứ?
Không đợi nghĩ kỹ, chúng đến nhà Trần Phong.
Nhà Trần Phong ở vị trí trung tâm làng, là một căn biệt thự nhỏ ba tầng, đều sân vườn, trông bề thế.
chỉnh tóc, xách quà bước nhà , ngờ còn kịp mở miệng thấy một giọng đầy vẻ khinh thường: "Con trai, là ai thế?"
Một phụ nữ trông hơn bốn mươi tuổi đang đó, bằng ánh mắt thiện cảm.
Trần Phong vội vàng giới thiệu: "Mẹ, đây là bạn gái của con, Hiểu Thi."
"Hiểu Thi, đây là ."
Hóa là của Trần Phong, vội vàng nhiệt tình : "Dì khỏe ạ."
Mẹ Trần Phong thèm để ý đến , tiến lên đón lấy hành lý từ tay Trần Phong. "Biết con về, chuẩn món con thích ăn , mau ."
Rõ ràng là coi như vô hình.
Trong lòng chút thoải mái.
May mắn , Trần Phong còn nhớ đến , kéo cùng .
Vào đến phòng khách, mới thấy một đàn ông đang đó, chắc là bố của Trần Phong.
lấy quà chuẩn cho hai . "Chú dì, đây là quà con mang đến cho hai chú dì, đắt tiền lắm, nhưng đều là đặc sản ở chỗ con."
Bố Trần Phong tủm tỉm nhận quà, khách khí : "Đến thì cứ đến, mang quà cáp gì, mau xuống con."
So với thái độ của Trần Phong, bố Trần Phong hòa nhã hơn nhiều, sự khó chịu trong lòng cũng vơi một chút.
Không ngờ xuống, Trần Phong đá món quà mang đến sang một bên. "Người dân vùng núi hẻo lánh chúng dám nhận quà của thành phố !"
Không khí ngay lập tức trở nên gượng gạo.
Vẫn là bố Trần Phong phá vỡ cục diện, ông trừng mắt Trần Phong. "Vào nấu cơm ."
Mẹ Trần Phong dường như sợ bố , lời liền dậy bếp.
Chỉ là khi , bà quên lườm một cái.
Sau khi Trần Phong , Trần Phong bắt đầu an ủi . "Hiểu Thi, em đừng để bụng, tính cách vốn , nhưng bà nổi tiếng là khẩu xà tâm phật, em ở một thời gian sẽ hiểu thôi."
đành gật đầu.
Bố Trần Phong hỏi một chuyện về gia đình, cũng thật thà kể hết.
cha , lớn lên ở viện mồ côi, duy nhất là viện trưởng, nhưng hai năm bà cũng qua đời.
Giờ đây, thiết duy nhất của chính là bạn trai Trần Phong.
Bố Trần Phong hỏi xong những chuyện , dường như hài lòng, hỏi: "Hiểu Thi, cháu là sinh viên trường đại học danh tiếng, học giỏi hơn trường của Trần Phong?"
lúng túng, trả lời thế nào.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Thật , trường của hai chúng cháu cũng na ná thôi ạ, thể là hướng học khác ."
đúng là học đại học danh tiếng, còn Trần Phong chỉ học trường bình thường. Chúng yêu , bạn cùng phòng của đều hài lòng, ai nấy đều cảm thấy đáng.
trong lòng , chỉ cần Trần Phong đối xử với là đủ .
Bố Trần Phong lời , càng hài lòng hơn. Ông Trần Phong, gật đầu : "Bố ưng ý cô bạn gái ."
Trần Phong cũng gật đầu.
hiểu , luôn cảm thấy lời bố Trần Phong ẩn ý, khiến khó chịu.
Cứ như thể, là một món hàng .