Thang Liễu , đôi mắt trợn trừng, mang theo một tia thể tin nổi. Đây là Bạch Lâm ư? Không, thể nào, Bạch Lâm là như .
Chỉ thấy ‘Bạch Lâm’ lúc dường như chơi đủ, trong tay xuất hiện một luồng năng lượng lỏng màu lam, mang theo vẻ tàn nhẫn, vung về phía bé mười tuổi tên Tiểu Vưu.
Pằng! “Phụt” một tiếng, đúng lúc , một tầng lửa bỗng bao bọc lấy bé. Mặc dù ngọn lửa thể phá hủy nguồn năng lượng màu lam, nhưng nó cản trở tốc độ tấn công. Chỉ trong một giây, ngọn lửa biến mất, kéo theo cả bé tên Tiểu Vưu.
Bạch Tử Hồng lúc híp mắt , thu hồi luồng năng lượng lỏng màu lam, nhanh chóng đến cửa sổ và mở . Quả nhiên, cô thấy một bóng màu đỏ biến mất trong bóng đêm. “Ha hả, trốn nhanh thật, là ai nhỉ?” Trong đầu Bạch Tử Hồng hiện lên bộ tài liệu mà Trần Bác Thánh đưa, nhanh liền tìm một tương ứng với bóng hình . “Phiền phức đây, hình như chút liên quan đến gia tộc ẩn thế ở Trung Môn.”
Bạch Tử Hồng tà mị l.i.ế.m môi. Gia tộc ẩn thế Trung Môn, một nơi đấy. Đợi Trần giáo sư thành công, cô nhất định đến xem thử. Liếc hướng hai chạy thoát, khóe miệng cô cong lên một đường cong tàn nhẫn, đó lóe lên biến mất trong căn nhà.
“Cô là ai?” Lúc , hai chạy ngoài, vẫn đang nhanh chóng lao . Tiểu Vưu cứu, nhưng thể nghĩ ai dám cứu từ tay cô .
“Quan tâm bà đây là ai gì, bà đây hỏi Bạch Lâm nhà !” Tâm trạng của Thang Liễu lúc lời nào diễn tả sự lo lắng và phức tạp. Mẹ kiếp, Bạch Lâm kẻ giả mạo, còn là một Thần Nhân. Hơn nữa, nhiều như mà ai phát hiện . Cô cũng quá lợi hại, nếu do cô hứng chí tạo bất ngờ, lẽ chính cô cũng lừa, bởi vì thật sự quá giống.
“Không !” Tiểu Vưu lúc đang Thang Liễu ôm, cộng thêm vết thương từ , cả đều đau nhức khó chịu.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Sao ?” Thang Liễu gần như gào lên. Nếu Bạch Lâm là giả, Bạch Lâm thật đang ở ?
“Là thật đó, chị Bạch Lâm đánh tráo từ khi nào em thật sự , hơn nữa… lẽ chị Bạch Lâm gặp nạn !” Tiểu Vưu , trong mắt mang theo một tia bi thương.
“Ngậm cái miệng quạ của , Bạch Lâm mạng lớn lắm!” Chỉ là lời dứt, cô thấy một bóng mặc đồ trắng ở phía , dường như chờ họ từ lâu.
Bạch Tử Hồng quả thực chờ ở phía từ lâu. Vừa câu của Thang Liễu, khóe miệng cô cong lên, “Mạng lớn, ?”
Nhìn thấy bóng ban nãy còn dựa nghiêng cổng ngoài lúc thẳng tắp, Thang Liễu hai lời, cũng chẳng thèm phản bác, đầu bỏ chạy. chỉ xoay , cô thấy tao nhã ngay lưng . “Gặp quỷ , ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào?” Ngay cả Mờ Ảo Công Pháp của Bạch Lâm cũng thể chép .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-trong-sinh-chi-chi-ton-nu-cuong/chuong-533.html.]
“Ta ư! Chính là Bạch Lâm đây! Thang Liễu, ngươi nhận ?” Bạch Tử Hồng Thang Liễu lúc , kiên nhẫn lắc đầu, vô cùng bình tĩnh.
“Đến bây giờ còn lừa , ngươi coi bà đây là đồ ngốc ?” Thang Liễu dừng bước, rằng với tốc độ của mắt, cô chạy thoát gần như là cơ hội.
“Ha hả, Thang Liễu, quan hệ của chúng như , là , ngươi liếc mắt một cái là thể nhận chứ!” Nói , ‘Bạch Lâm’ mở hai tay , về phía Thang Liễu.
Thang Liễu ‘Bạch Lâm’ thản nhiên như , thần thái, biểu cảm, thậm chí cả động tác đều như đúc từ một khuôn với Bạch Lâm, cô sững sờ.
Tiểu Vưu thấy vội kéo Thang Liễu, “Chị ơi, đừng tin cô , cô chị Bạch Lâm, thật đó, em thề!”
Thang Liễu lập tức phản ứng , đó kéo Tiểu Vưu lùi về hơn mười mét, “Ngươi đừng tới đây!”
“Thang Liễu, ngươi thật sự tin lời tên nhóc đó ?” Bạch Tử Hồng với vẻ bi thương, “Nó chính là gián điệp mà Trần Bác Thánh phái đến, vẫn luôn ẩn nấp bên cạnh . Vừa đang tra hỏi nó, dù Trần Bác Thánh cũng quá mức thần bí!” Bạch Tử Hồng , Thang Liễu lúc phản ứng như , chắc chắn là thấy hành động đó của cô .
“Ha hả, ngươi quả thực Bạch Lâm!” Bạch Lâm dù nhẫn tâm đến cũng tuyệt đối sẽ ngược đãi một con , hơn nữa còn là một đứa trẻ. Cô sẽ trực tiếp g.i.ế.c . Thang Liễu tự nhận hiểu Bạch Lâm. Lúc , cô cũng chẳng màng nhiều, định chuẩn bỏ chạy về phía , nào ngờ cả cứng đờ, căn bản thể cử động.
“Xin nhé, vốn định trực tiếp khống chế ngươi, nhưng ngươi quá hiểu Bạch Lâm, hơn nữa… hình như lưng ngươi ngoài một Lôi Hình , cũng chẳng thế lực gì!” Nói đến đây, thể thấy một con sâu nhỏ đang quấn quanh ngón tay trắng nõn của cô , “Ta sẽ lãng phí nó!” Không sai, Bạch Tử Hồng dùng năng lực trói buộc tinh thần.
“Ngươi… ngươi… ngươi dùng loại sâu để khống chế Vạn Chân, còn cả các lãnh đạo của các căn cứ lớn?” Tiểu Vưu lúc trợn mắt chằm chằm con sâu trong tay Bạch Tử Hồng.
“Ai da, để các ngươi ! Vậy thì càng thể tha cho các ngươi!” Bạch Tử Hồng đến mặt Thang Liễu và Tiểu Vưu. Ngay đó, cô giơ tay lên, nắm lấy cằm Thang Liễu, “Trông cũng tệ, khó trách Lôi Hình thích ngươi đến ! Nghe dung mạo của Lôi Hình cũng , đúng là mỹ nhân xứng mỹ nhân, thật khiến ghen tị!”
“Buông !” Thang Liễu đầu tiên cảm thấy khuôn mặt của Bạch Lâm chút ghê tởm. Người phụ nữ khoác lên vẻ ngoài của Bạch Lâm, quả thực là sỉ nhục Bạch Lâm, tức c.h.ế.t cô. Đột nhiên, từ trong miệng cô phun một ngụm lửa.
rõ ràng tốc độ của Bạch Tử Hồng dạng , cô trực tiếp đưa một tay chặn một cách thản nhiên. “Quả nhiên đủ cứng rắn!” Trong mắt cô mang theo một tia phẫn nộ!