“ cấu kết với Tam trưởng lão, đến để g.i.ế.c các , dựa cái gì cho các thuốc cứu mạng?” Lúc Bạch Lâm một cách quỷ dị, ngay đó duỗi tay , liền thấy một lớp màng như sóng gợn trong khí cô hút tay. “Nếu là đến g.i.ế.c các , thì lớp màng tự nhiên thể để cho các !”
“Bạch… Bạch Lâm… Ngươi… ngươi…” Không ít Bạch Lâm lúc đều nên lời. Vừa họ nỗi sợ hãi chiến thắng lý trí, nghĩ nhiều như , bây giờ nghĩ cảm thấy hành động đó của thật nực .
“Xin các vị, thuốc đó chỉ bấy nhiêu thôi! Nhìn mấy vị đằng , chắc một phút nữa là sẽ biến dị nhỉ? Các vị định bây giờ g.i.ế.c họ, là lát nữa tàn sát lẫn ?” Bạch Lâm khẽ.
“Ngươi điên , ngươi cũng là của Đông Môn!” Người đàn ông sắp biến dị gầm lên.
“Không!” Bạch Lâm chỉ Bạch Tử Đình, “Là cô cấu kết với Tam trưởng lão; cấu kết với Tam trưởng lão, chính là cấu kết với tang thi, thể xem là của Đông Môn ? Các cũng nghi ngờ cha ? Đồ của dựa cái gì mà cho các dùng?”
Bên ngoài, A Đại và ít của Đông Môn vì Tiểu Kim và Thú thú giúp đỡ nên sớm đến cửa nhà Bạch Thạch, tự nhiên cũng cuộc chuyện bên trong. Không ít Bạch Lâm cứu chữa đều tức giận những bên trong, nhưng A Đại và Vạn Chân ngăn .
“Vạn Chân thiếu gia, tại cho chúng đòi công bằng cho tiểu thư?” Một phụ nữ trong đó thật sự nhịn ! Bà sớm ưa những nhà họ Bạch cao cao tại thượng !
“Yên tâm, tỷ của tự nhiên sẽ tự đòi công bằng!” Vạn Chân , an ủi .
Tiểu Kim và Thú thú màng tất cả, bay về bên cạnh Bạch Lâm, huống hồ lúc trời cũng dần sáng.
“Ta… …” Bạch Tử Đình Bạch Lâm chỉ tay , ngay đó cảm nhận ánh mắt của ít đều đang dán . Vừa định đổi ý, thấy Bạch Nô hét lớn.
“Chính là ngươi! Vừa cũng là ngươi cấm , còn đổ hết nước bẩn lên con bé! Chính là ngươi vẫn luôn châm ngòi ly gián!”
“Bạch Nô!” Tiếng là do Thất trưởng lão lên tiếng, cháu gái của ông thể chuyện, dù của Đông Môn ít , thể để cường giả vì mà xảy chuyện.
“Sao nào, sai ?” Bạch Nô Bạch Lâm chống lưng, sợ cái quái gì chứ!
“Đình Đình cũng chỉ là nhất thời nóng vội suy đoán một chút thôi!” Thất trưởng lão bình tâm tư, từ từ .
“Suy đoán , còn suy đoán rằng thật cô mới là cấu kết với Tam trưởng lão, nếu tại đường luôn khuyên chúng mau trốn? Đến cả tộc nhân xung quanh cũng cần quan tâm?”
“Ngươi…” Bạch Tử Đình lúc cũng tức chịu nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-trong-sinh-chi-chi-ton-nu-cuong/chuong-437.html.]
“Ồ, như , một nghi vấn. Những ở đây, gần như ai cũng ít nhiều thương, cố tình Bạch Tử Đình tiểu thư bình an vô sự, thật chấn động a! Bạch Tử Đình tiểu thư bằng giải thích một chút.” Bạch Lâm lúc sờ sờ bộ lông xù của Thú thú, Bạch Tử Đình với một tia lệ khí. Thì đều là do cô gây .
“Ta… vận khí !” Bạch Tử Đình , vội , đồng thời cũng khách khí hỏi Bạch Lâm, “Ngược là ngươi, đồ phế vật nhà ngươi, hai con tiện thú bên cạnh c.h.ế.t ! Đây là gì mờ ám ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Bạch Lâm , nheo mắt : “Tiện thú?” Vừa Thú thú và Tiểu Kim liều mạng cứu của Đông Môn như thế nào, mà cô dám là tiện thú! Các tiểu của cô, ngay cả cô cũng từng mắng chửi, Bạch Tử Đình xem như là cái thá gì?
Cô trấn an Tiểu Kim và Thú thú trong tay, trực tiếp dậy, tỏa khí tức cấp 34!
Những trong đại sảnh Bạch Lâm lúc sát khí ngút trời, bộ quần áo màu đen theo sát khí của cô mà bay lên, lúc phảng phất như một vị La Sát từ địa ngục. Cô , gì?
Không ít trong lòng đang cảm thán, ngờ Bạch Lâm ngày thường trông yếu đuối, lúc bộc phát sát khí nồng đậm và đáng sợ như . Lúc rõ ràng là đang nhắm Bạch Tử Đình, cô sống nữa ? Dù trong lòng , cô dù là cấp 34, cũng chỉ là một dị năng giả bình thường.
Chỉ thấy ảnh cô lóe lên, giây tiếp theo thấy bàn tay trắng nõn của cô trực tiếp siết lấy cổ của Bạch Tử Đình!
“A!” Bạch Tử Đình cũng ngờ đến hành động đột ngột của Bạch Lâm, cô dám tay g.i.ế.c mặt bao nhiêu . Cơn đau từ cổ truyền đến khiến cô tự chủ mà hét lên, thể thấy Bạch Lâm dùng sức lớn đến mức nào. Bạch Tử Đình theo phản xạ điều kiện liền bùng nổ lĩnh vực bão tuyết!
“Đình Đình!” Thất trưởng lão thấy, hoảng sợ. Những xung quanh nháy mắt tránh , ít vì kịp rời c.h.ế.t mấy , mấy thương, dù họ đều bùng nổ lĩnh vực, những bùng nổ lĩnh vực đều rời !
Tiếng kêu của Thất trưởng lão thực là ngăn cản, nhưng quá muộn, trong lòng ông thầm bi ai cho Bạch Lâm.
Bạch Tử Đình lúc tuy Bạch Lâm bóp cổ nhưng hung quang vẫn lộ rõ: “Tiện nhân, nếu dám g.i.ế.c , hừ, hôm nay chính là ngày c.h.ế.t của ngươi!” Nào ngờ cô xong, thấy Bạch Lâm đối diện đang ! Bạch Tử Đình sững sờ, ngây Bạch Lâm lúc , cô còn chuyện gì?
Lúc Bạch Lâm trực tiếp buông cổ Bạch Tử Đình , lùi vài bước, trong lĩnh vực của Bạch Tử Đình mà hề ảnh hưởng chút nào. Cô nhẹ nhàng phất tay, liền thấy một thanh đại đao băng xuất hiện trong tay .
“Ngươi… ngươi… ngươi…” Bạch Tử Đình liền ba chữ “ngươi” mà vẫn thể biểu đạt sự kinh hoàng của lúc .
“Ta chẳng qua chỉ là một phế vật thôi! Ngươi quên ?” Ngay đó, thanh đao trong tay cô chút khách khí đ.â.m thẳng bụng Bạch Tử Đình, m.á.u tươi theo thanh đao băng từ từ nhỏ xuống!
Lĩnh vực bão tuyết nháy mắt thu hẹp phạm vi, Bạch Lâm chau mày m.á.u tươi, cuối cùng khách khí rút thanh đao băng , vẫy tay một cái, một luồng băng tuyết lập tức phong bế vết thương đang chảy m.á.u của cô . Giây tiếp theo, Bạch Lâm liền c.h.é.m đầu cô xuống!