Ban đêm, chờ đến khi Lý Tú Thanh ngủ, Bạch Sở mới thời gian ngoài dạo. Nhìn doanh địa trống một bóng , sững sờ. Ngay đó, nhanh vài bước đến lều của nhóm Công Dương Lỗi. "Các ngươi xảy chuyện gì ? Tại ở đây đều còn nữa!"
Công Dương Lỗi liếc Bạch Sở, cao gần 1m9, hình thon dài, khuôn mặt cũng tệ, ít nhất là hơn nhiều. Tuy là con nuôi của Bạch Thạch, nhưng cũng nổi danh từ khi còn trẻ, tính gặp họ còn gọi một tiếng ca ca. Trước đây cũng từng cùng huấn luyện, đầu óc cũng tệ, chỉ là dính Lý Tú Thanh. Công Dương Lỗi trong lòng thở dài, nhưng cũng định cho . Gia tộc ẩn thế và gia tộc ẩn thế cũng sự cạnh tranh của riêng , thiếu một càng ? "Không , chắc là chúng ngày mai đối phó với Độc Giác Thú, sợ hãi nên !"
Lúc , Dịch Thủy Lam Bạch Sở chẳng gì, thật đáng thương cho một thanh niên như . "Có lẽ Công Dương Lỗi đại ca đúng!"
Dịch San San một bên gì, vì cô nghĩ đến Bạch Sở sẽ trở thành nam sủng của , tự nhiên sẽ chuyện của Lý Tú Thanh!
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Bạch Sở , gật đầu với mấy , đó xem xét từng cái lều còn , hy vọng tìm dấu vết gì, nhưng rõ ràng tìm thấy gì cả. Rất kỳ lạ, tin rằng những theo là những kẻ tham sống sợ chết! Bạch Sở nghĩ trăm cũng , rằng chính họ lạnh lòng!
Trận chiến , nổi danh là Bạch Lâm giao long vàng, mà là một phụ nữ tên Lý Tú Thanh! Những sống sót ở trấn Ngân Hà chẳng lẽ thật sự chỉ Bạch Lâm, Hà Đại Tráng và mấy Lý Tú Thanh? Đùa gì , bên trong ít uống nước trái cây từ quả màu lam mà Bạch Lâm cho! Cho nên, tự nhiên cũng hiểu rõ về Lý Tú Thanh và gia đình cô !
Bạch Lâm ôm Tiểu Nhục Điểu trong lòng, đó cẩn thận đến gần cửa hang. Cửa hang lớn, còn nhiều dây leo che chắn. Trước cửa hang một bóng hình trắng như tuyết, thần thánh thể xâm phạm. Bạch Lâm lớp lông trắng muốt mềm mại, tứ chi mạnh mẽ, khuôn mặt lớp lông trắng dài che phủ, và chiếc sừng trong suốt đầu. Quả thực là một con ch.ó quý hiếm đột biến càng thêm hảo, xin thứ cho Bạch Lâm nghĩ như .
Chết tiệt, dị năng tinh thần cấp 21 của cô cũng thể dò xét , xem cấp bậc của con thú đột biến cao!
Cố gắng kỹ hơn, lưng Độc Giác Thú còn đôi cánh lông vũ màu trắng! Lại còn đang khẽ động, trông vô cùng đáng yêu! Đến gần hơn một chút thể cảm nhận một mùi hương nồng nàn từ trong hang truyền . Đây là thứ hai Bạch Lâm ngửi mùi hương của quả dị năng. Lần đầu tiên là ở chỗ hoa sen đột biến! Quả thực là thứ , Bạch Lâm vô cùng động lòng. Thứ nhất định ! Cô cố gắng đè nén sự kích động trong lòng, chậm rãi lui xuống.
Cô lên kế hoạch cẩn thận. Vừa những tảng đá kỳ lạ xung quanh, vài tảng giống như vách đá. Bạch Lâm những vách đá đó, hắc hắc, một kế hoạch hình thành trong lòng!
Hàn Dục vốn đang lên kế hoạch trong lều, vì em họ đến nên chuyện càng dễ thương lượng hơn. Những của các binh đoàn khác dĩ nhiên cũng đến, nhưng chỉ binh đoàn Liệt Hỏa đưa một câu: "Mọi sự dễ thương lượng, chúng trọng ở tham gia!" Lời báo cho , họ hứng thú với con Độc Giác Thú. Đương nhiên, nếu con Độc Giác Thú đó cầu xin họ nó, lẽ họ cũng sẽ từ bỏ, nhưng thể ?
điều khiến Hàn Dục bất ngờ là, lâu , bất ngờ thấy Cảnh Tây Bắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-trong-sinh-chi-chi-ton-nu-cuong/chuong-286.html.]
"Tây Bắc, ngài đây là..." Hàn Dục mới góc lều của , lời nào, nhắm mắt dưỡng thần. Cảnh Tây Bắc, sẽ cho rằng gì thì sẽ ai chú ý đến chứ? Hàn Dục chút dở dở !
Quả nhiên, Cảnh Tây Bắc thấy giọng của Hàn Dục, liền mở đôi mắt dài của . "Các ngươi cứ tiếp tục , cần để ý đến !" Anh thật sự đến đây để nghỉ ngơi ư?
"Một sống sờ sờ như , thể để ý!" Lần , Thang Liễu còn vây quanh như , nhưng vẫn khách khí lẩm bẩm!
"Đã chúng tiếp tục !" Trương Hướng vội , đồng thời liếc Thang Liễu một cái.
Gia Cát Lưu Hương và Gia Cát Vân, khi Hàn Dục "Tây Bắc", họ dồn sự chú ý mặt Cảnh Tây Bắc! Đây mà là Cảnh Tây Bắc. Ánh mắt đầu tiên cảm thấy đàn ông quả thực trắng, còn ! Không nên trách họ, Cảnh Tây Bắc từ khi sinh giống bình thường, cũng chơi cùng họ. Rốt cuộc, Trung Môn khác với các gia tộc ẩn thế khác. Họ sẽ đưa những đứa trẻ sắp đời đến các gia tộc khác học tập một năm, cho nên họ đều quen Hàn Dục, Lôi Hình! Chỉ Cảnh Tây Bắc độc lai độc vãng, từng đến gia tộc của họ, vẫn luôn chỉ theo lời đồn của .
Cho nên , họ bất giác thêm vài cái. Cảnh Tây Bắc sớm phát hiện, khẽ nhíu mày, nhưng cũng mở mắt.
Chỉ là một cái nhíu mày nhỏ, nhưng khi Gia Cát Lưu hương và Gia Cát Vân nhận , họ liền lập tức thu tâm thần, dám nữa! Quả nhiên, khí thế còn hùng hậu hơn cả thiên tài nhất đời là Bạch Thạch!
Chờ đến khi Hàn Dục và mấy lên kế hoạch xong, đến tối!
Cảnh Tây Bắc khách khí từ chuyển sang ngủ trong lều của Hàn Dục!
Hàn Dục kinh ngạc Cảnh Tây Bắc đang giường. Không bình thường, đúng , Hàn Dục từng thấy Cảnh Tây Bắc ngủ giường. Anh khỏi cảm thán: "Chậc chậc, Tây Bắc ! Không ngờ ngươi ngủ cũng chẳng khác gì chúng !"
"Ta cũng là , tự nhiên sẽ buồn ngủ!" Cảnh Tây Bắc cũng mở mắt!