“Chân tướng? Mọi đều ngươi đuổi theo Bạch Miêu đến đây, mà sáng mai chỉ thấy một Bạch Miêu, ngươi biến mất, ngươi sẽ nghĩ thế nào?” Đinh Tuyết rạng rỡ như hoa.
“Ngươi mới là thật sự, đồ đàn bà độc ác…” Âu Dương Khiếu Khâm sợ hãi .
Đinh Tuyết quan tâm, trong mắt lóe lên tia tàn nhẫn liền lập tức quất mạnh sợi dây leo lên Âu Dương Khiếu Thiên.
Két một tiếng, đó là tiếng kêu thảm thiết của Âu Dương Khiếu Khâm. Nằm đất, n.g.ự.c lưu một vết dây leo sâu, m.á.u thịt lật tung, trông thật đáng sợ. Sợi dây leo cấp mười lăm tay Đinh Tuyết cũng đứt, thể thấy cô dùng sức lớn đến mức nào. Cô thể cảm nhận rõ ràng Âu Dương Khiếu Khâm đất trong nháy mắt còn thở. Cô cũng chắc chắn rằng với cú quất đó của , ngũ tạng lục phủ và xương cốt của chắc chắn vỡ nát.
Cô vội c.h.é.m một luồng quang năng, chữa lành vết roi đó! Sau đó hề để ý đến t.h.i t.h.ể phía , trở về chỗ cũ. Cô chỉ chờ xem kịch ngày mai. Lại khi cô rời lâu, liền một bóng hình nhỏ xinh lóe lên.
Bóng hình nhỏ xinh chính là Bạch Lâm, sai, Bạch Lâm thật sự rời , nhưng lập tức . Cô đá một cái t.h.i t.h.ể đang đất: “Còn giả vờ , hết !”
“Hít!” Bị Bạch Lâm đá trúng vết thương, đang đất nhịn kêu lên một tiếng: “Ngươi cũng !”
“Ồ!” Bạch Lâm liền xổm xuống, Âu Dương Khiếu Khâm lúc : “Ta ? Nếu bảo vệ ngươi, ngươi nghĩ ngươi thật sự chịu cú quất của Đinh Tuyết ?”
Âu Dương Khiếu Khâm thật sự chết, vì tấm khiên tinh thần mà Bạch Lâm bao bọc quanh vẫn gỡ bỏ, cú quất của Đinh Tuyết chỉ thương da của Âu Dương Khiếu Khâm mà thôi, trông vẻ đáng sợ một chút. Còn về sợi dây leo đứt ư? Gặp tấm khiên tinh thần cấp 21 của Bạch Lâm, một sợi dây leo cấp mười lăm thể đứt? Sau đó cô che giấu hết thở của Âu Dương Khiếu Khâm, Đinh Tuyết tự nhiên cảm nhận , nên mới cho rằng chết.
“…” Nghe Bạch Lâm xong, Âu Dương Khiếu Khâm tuy phẫn hận, nhưng cũng xác thực là mà thích cứu . Hơn nữa, sự lừa dối của Đinh Tuyết, oán khí trong lòng đối với Bạch Lâm tự nhiên cũng biến mất, chỉ còn oán hận đối với Đinh Tuyết. “Cô nhất định là mê hoặc mới đối xử với như .”
Nhìn tên nhóc sưng như đầu heo mắt, Bạch Lâm lạnh một tiếng: “Sao thế, c.h.ế.t nên lập tức tha thứ cho cô ?”
“… tin!” Âu Dương Khiếu Khâm cúi đầu, đúng , đến bây giờ vẫn tin cô là như , nhưng là tin, thực là thể chấp nhận.
“Rất .” Bạch Lâm dậy, cúi đầu, từ trong túi lấy một ít nước dị năng hệ quang ném cho : “Uống !”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Âu Dương Khiếu Khâm cái bình trong tay, nhúc nhích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-trong-sinh-chi-chi-ton-nu-cuong/chuong-256.html.]
“ bảo uống nó!” Bạch Lâm lớn tiếng quát Âu Dương Khiếu Khâm.
Âu Dương Khiếu Khâm tuy hơn hai mươi tuổi, nhưng từ cách hành xử của thể thấy trưởng thành đến mức nào. Vốn dĩ đó đang hưng phấn vui vẻ, đó chịu một ấm ức, Bạch Lâm hành hung một trận, thấy Đinh Tuyết thì vui mừng, nào ngờ cô là đến g.i.ế.c . Trong lòng thương tâm, phẫn nộ, ấm ức, may mà thích cứu . Trong lòng vẫn cảm kích, nhưng bây giờ cô quát . Thế là những cảm xúc nén trong lòng bùng nổ. “Oa” một tiếng, rống lên.
“Ặc…” Bạch Lâm vạch đen đầy đầu đàn ông thể lớn nhưng tâm tính trẻ con , cái gì chứ? Cô gì ! “ chẳng qua chỉ bảo uống miếng nước thôi mà!”
“Uống thì uống, cô cần gì lớn tiếng như ?” Âu Dương Khiếu Khâm vẫn thương tâm, ngẩng đầu lườm Bạch Lâm một cái, mang theo tâm trạng chịu c.h.ế.t ừng ực uống hết chai nước nhỏ. Sau đó như để xả giận, lau nước mắt, ném chai sang một bên, chờ chết. Chỉ là đợi nửa ngày những chết, mà vết thương dường như cũng biến mất, nội tạng khó chịu cũng đỡ hơn ít, kinh ngạc Bạch Lâm.
“Được đấy, cái mạng của , thèm!” Nói cô từ trong bọc lấy một chiếc áo giáp mềm cấp mười bảy, và một con d.a.o bằng xương thú.
“Cô gì!” Sau khi khỏe , giọng điệu của Âu Dương Khiếu Khâm đối với Bạch Lâm cũng hơn ít.
“Áo giáp mặc trong, d.a.o giắt bên hông!”
Nghe giọng điệu lệnh của Bạch Lâm, Âu Dương Khiếu Khâm trong lòng khó chịu: “Dựa cái gì mà cô!”
“Không tin Đinh Tuyết sẽ g.i.ế.c ? Không tìm cô lý luận ?” Bạch Lâm lúc lộ một nụ cao thâm khó đoán: “Để tránh cho vất vả cứu về c.h.ế.t thêm một nữa, đây là đồ mượn của Liệt Hỏa dong binh đoàn, dùng !”
Bạch Lâm sở dĩ là mượn của Liệt Hỏa dong binh đoàn là vì sợ tên ngốc lát nữa phản ứng , nghĩ rằng một dị năng giả cấp mười như cô lấy những thứ ? Bạch Lâm đơn giản đổ hết lên Liệt Hỏa dong binh đoàn, chắc đến mức ngốc mà hỏi chứ!
“Cô cô còn sẽ g.i.ế.c ?” Âu Dương Khiếu Khâm rõ ràng là càng thêm thể chấp nhận.
“Sẽ, nếu bây giờ về tìm cô , cô nhất định sẽ , mới g.i.ế.c , chắc chắn sẽ đổ lên đầu , dùng thuốc độc khống chế cô , đó tìm cách cầu xin tha thứ, chừng dùng mỹ nhân kế, nhân lúc chuẩn , giết,, !”
Mỗi một chữ Bạch Lâm , Âu Dương Khiếu Khâm sợ hãi lùi một bước! Sắc mặt trắng bệch: “Không… sẽ !”