[Mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 264: Giải Đề
Cập nhật lúc: 2025-10-01 16:11:28
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngay cả khi trong khoảnh khắc thấy mạch vòng, Hứa Trật đáp án trong lòng, nhưng cô vội tiến lên.
Cô quên lời giáo viên : phần thưởng học phần sẽ tính theo độ khó. Ba mạch vòng đơn giản nhất chắc chắn lấy bao nhiêu học phần. Đã như thì chẳng cần gấp gáp, để cô xem thử trình độ của bạn học thế nào ?
Dù thì cô cũng tò mò từ lâu — rốt cuộc siêu phàm giả ở thế giới thực đều là những như thế nào?
Còn những học sinh của học viện — nơi tụ hội những thiên phú xuất sắc nhất thế hệ trẻ — thì trình độ ?
Xét đến việc mạch vòng trong bài kiểm tra nhập học và mạch vòng hiện đang chiếu bục giảng cũng khác biệt lắm, hơn nữa học sinh học gần nửa học kỳ, nên Hứa Trật cũng đợi quá lâu. Khoảng bốn, năm phút , dậy thử trả lời câu hỏi của giáo viên.
Dám trả lời đầu tiên ít nhiều cũng là chút tự tin. Quả nhiên, cô trả lời đúng: mạch vòng ngoài cùng bên trái là loại dùng để sạch.
Giáo viên gật đầu, để cô lên bục thử giải mạch vòng.
Ra hiệu cho học sinh bước lên xong, ánh mắt giáo viên hướng sang Hứa Trật. Trong dự đoán của cô, Hứa Trật lẽ mới là đầu tiên bước lên chứ.
thấy Hứa Trật, cô liền hiểu điều gì đó.
Lúc mới lớp, Hứa Trật ngay ngắn, dáng gầy gò nhưng thẳng tắp, khi giáo viên giảng thì lễ phép lắng . Thậm chí khi hình chiếu mạch vòng mở , ánh mắt cô cũng ngay lập tức dừng ở đó. lúc , dáng thẳng tắp biến thành thư thái, thậm chí quá mức nhàn nhã: tay trái chống má, tay đặt hờ bên cạnh, ánh mắt chẳng buồn mạch vòng mà chăm chú quan sát bạn học đang bước lên bục.
Một dáng vẻ vô tư, đúng hơn là tự tin đầy đủ.
Ngay khoảnh khắc thấy trạng thái của Hứa Trật, giáo viên lập tức nhận : cô chắc chắn đáp án . Ánh mắt tò mò hề che giấu, cộng thêm phận một mất trí nhớ — lẽ cô chỉ xem bạn học sẽ thế nào thôi?
Nên đây là sự ung dung của thiên tài… là sự kiêu ngạo?
Giáo viên thu ánh mắt , kín đáo nhắc nhở:
“Tiết học chỉ hai tiếng, các em thử thì tranh thủ thời gian.”
Câu rõ ràng là cho Hứa Trật . Theo suy đoán, dù thiên phú Hứa Trật cao đến , tốc độ giải mạch vòng đơn giản nhanh thế nào, thì khi độ khó tăng lên, chắc chắn cũng sẽ chậm thôi?
Sinh viên năm nhất là nhóm thiếu học phần nhất, vì học kỳ đầu gần như cuộc thi nào. Ngoài các bài kiểm tra và xếp hạng thi cử , ít cơ hội để kiếm thêm học phần.
Ngay cả Hứa Trật chắc cũng lấy thêm học phần chứ?
Người bước lên là một học sinh hệ 【Đông】. Lý do đặc chiêu chính là vì: tuy thuộc hệ 【Đông】, nhưng cô cảm giác với mạch vòng nhạy bén hơn , thậm chí trong việc phân tích mạch vòng siêu phàm thể sánh ngang với hệ 【Khởi】 cùng cấp. Dù hệ 【Khởi】 chỉ giỏi giải mạch vòng, nhưng một hệ 【Đông】 khả năng thì quả thực hiếm.
Ban đầu 【Chư Thần Trọng Công】 cũng từng chìa cành ô liu, nhưng cuối cùng cô chọn Quang Minh Viện.
Chẳng bao lâu, hai học sinh hệ 【Khởi】 cũng lượt lên giải nốt hai mạch vòng đơn giản. Hứa Trật vẫn hề gấp, chỉ chăm chú quan sát bạn học bục, đồng thời cũng cảm nhận nhiều ánh mắt khác đang hướng về phía .
Có lẽ đều tò mò: tại “thủ khoa nhập học” đầu tiên lên giải?
dù tò mò, chẳng ai dám đến hỏi. Bởi ngoài cô gái tóc đỏ ban đầu, còn ai tự nhiên đến mức dám cạnh cô nữa.
Lúc , Hứa Trật tỏ kiên nhẫn, tò mò các bạn đang vắt óc giải đề, buồn chán dùng tay rảnh khẩy khẩy chuỗi kính. Sau đó nhớ đến lời bác sĩ của 【Chư Thần Trọng Công】 rằng thứ là món dễ vỡ, cô thầm bực với mấy ngón tay lời vội vàng rụt .
Mất mười phút, ba mạch vòng đơn giản lượt phá giải.
“Được , mỗi mười học phần.”
Ba gương mặt lộ rõ vẻ vui mừng. Khi về chỗ , ánh mắt họ ít nhiều liếc qua vị trí của Hứa Trật.
Vị học sinh chuyển trường … xem cũng chẳng gấp gáp gì cả.
Không rằng, trong lòng Hứa Trật đang cảm khái khả năng “liệu sự như thần” của : quả nhiên, chỉ mười học phần!
Tiếp theo chắc chắn thể keo kiệt thế nữa chứ?
Có lẽ ánh mắt “chỉ thế thôi ?” của Hứa Trật quá rõ ràng, nên giáo viên ho khan một tiếng, bổ sung:
“Bộ mạch vòng thứ hai sẽ cho các em xem tiếp, giải mỗi cái ba mươi học phần.”
“Bộ thứ ba và thứ tư, lượt năm mươi và bảy mươi học phần.”
Cộng tổng cộng bốn trăm năm mươi học phần!
đó!
Gần bằng học phần mà hiệu trưởng tặng riêng cho cô. Vị giáo viên cũng khá hào phóng nhỉ.
Nhìn thấy trong mắt Hứa Trật hiện rõ sự hài lòng, trái tim non trẻ của giáo viên như đang nhỏ máu.
Phải rằng học phần thưởng cho sinh viên trong giờ học hạn mức cố định, mỗi học kỳ giáo viên tự do phân phối chỉ bấy nhiêu, vượt quá thì tự bỏ học phần của bù!
Ngay cả giáo viên cũng sống sự “chi phối của học phần”!
Một tiết học mà chi gần 500 học phần, vượt gấp đôi hạn mức!! Mới tiết đầu tiên thôi đó!
Cô thậm chí còn mơ hồ nhận , học sinh chuyển trường hẳn là kiểu “thấy học phần liền sáng mắt”. Trong lòng chợt dấy lên một dự cảm chẳng lành.
Nhất Tiếu Hồng Trần
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-264-giai-de.html.]
cô kịp nghĩ kỹ thì bất ngờ, ngay khi công bố học phần cho việc giải mạch vòng, học sinh chuyển trường dậy.
Giáo viên ngẩn , hỏi:
“Có chuyện gì ? Có chỗ nào hiểu ?”
Cô ngờ Hứa Trật lên là để trả lời. Dù thì hình chiếu của bộ mạch vòng thứ hai mới bật thôi.
Độ khó của nó căn bản hạng mục mà sinh viên mới học nửa học kỳ thể giải . Tuy là chuẩn riêng cho Hứa Trật, nhưng cũng thể nhanh chứ, ít nhất cũng mất chút thời gian chứ?
Thế nên cô nghĩ rằng Hứa Trật đang chỗ hiểu.
ngờ, cô học sinh mới vẻ hiền hòa khi câu hỏi nở nụ lớn hơn, như thể điều gì thú vị lắm.
Cô thẳng giáo viên, : “Thưa cô, em lên là để giải đề.”
Giáo viên: ?! “Giải đề? Ồ, em ư?!”
Cả lớp lặng ngắt như tờ. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Hứa Trật. Lúc cô thờ ơ với bài đầu tiên, trong đầu nảy đủ loại phỏng đoán, thậm chí nghĩ điểm kiểm tra mạch vòng của cô chẳng qua do ăn may mà thôi.
bây giờ, là ? Bài mới chiếu , cô ư?
Không thể nào!! Phần lớn bọn họ còn cảm thấy khó khăn ngay cả khi dồn hết tâm trí phân tích!
Làm thể tồn tại một chỉ cần liếc qua đề là ngay đáp án chứ?
“Ba mạch vòng tự nhiên: chuyển hóa nước, thiêu đốt, kết tinh, đúng ?”
“.”
Chữ “đúng” thốt , biểu cảm của vị giáo viên trẻ tuổi lập tức sụp đổ. Ánh mắt Hứa Trật lộ rõ sự kinh ngạc thể che giấu.
Một bài chỉ sinh viên năm hai mới … em thể một là ngay ?
Chỉ cần giải xong, tốc độ quá chậm, nghĩa con đường nghiên cứu mạch vòng, em vượt qua sinh viên năm hai !
Mà đây còn là trong tình trạng từng học khóa nâng cao!
Thiên tài!
Trước đây, giáo viên chỉ danh “thiên tài” của học sinh chuyển trường, nhưng bây giờ mới thực sự cảm nhận cú sốc từ thiên phú .
Và chuyện dừng ở đó. Hay đúng hơn, mới chỉ là bắt đầu thôi.
Khi Hứa Trật bước lên bục, đối mặt trực tiếp với ba mạch vòng, giáo viên còn nghĩ cô sẽ suy nghĩ thêm chút nữa. Dù thì hình chiếu chỉ là nhận diện loại mạch vòng, còn bây giờ thực sự phá giải.
ngờ, học sinh chuyển trường tiếp tục mang đến “bất ngờ”.
Cô chỉ đó chừng năm giây? Có lẽ còn đến. Rồi lập tức đưa một ngón tay chạm mạch vòng bên trái.
Giáo viên thậm chí theo bản năng ngăn cản. Dù thế nào thì hành động cũng quá liều lĩnh. kịp mở miệng, thì thấy mạch vòng sáng lên, tiếp theo là tiếng “rắc” vỡ vụn.
Trong ánh mắt sững sờ, đường khắc mạch vòng phiến đá nát vụn.
Gì thế ?!
Câu hỏi còn kịp hiện rõ trong đầu, thì ngón tay của Hứa Trật chuyển sang tấm đá tiếp theo. Động tác nhẹ nhàng, mặt vẫn giữ nụ bình thản, tựa hồ chẳng đang giải một bài khó, mà là đang thưởng thức một trò chơi đơn giản thú vị.
Không thể nào…
Khoảnh khắc kế tiếp, học sinh chuyển trường dùng thực lực để chứng minh: là như .
Mạch vòng thứ hai chỉ trụ đến ba giây cũng vỡ vụn. Ngay đó là mạch thứ ba, mất thời gian tương tự.
Quá trình nhanh đến mức cả lớp ai kịp phản ứng.
Khi Hứa Trật xong, thậm chí vẫn còn kịp hiểu chuyện gì xảy .
Nếu lúc lớp học yên tĩnh, thì bây giờ, thể gọi là c.h.ế.t lặng.
Hành động vượt ngoài thường thức của Hứa Trật khiến phần lớn học sinh vô thức nín thở. Họ thậm chí cảm giác đang xem một bộ phim khoa học viễn tưởng .
Nếu , thể tận mắt thấy bạn học bên cạnh chuyện “ngược đời” thế ?
Không đúng, đến cả mấy bộ phim “siêu phàm” cho thường dân xem cũng dám kịch bản thế !
Thế mà nhân vật chính của hành động “ngược đời” như nhận thức mức độ khủng khiếp gây . Cô bình thản giáo viên, chuỗi kính bạc bên má lắc lư theo động tác, giọng điệu hết sức tự nhiên, như thể một chuyện chẳng gì đáng kể.
“Thưa cô, đổi sang đề tiếp theo ạ.”
Câu , trong đầu giáo viên chỉ còn một ý nghĩ:
Bạn học , em lên đây giải đề… em lên là đây để khoe cơ mà?!