[Mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 262: Học Sinh Chuyển Trường

Cập nhật lúc: 2025-09-15 12:55:06
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì tình huống đặc biệt, Hứa Trật cần lập tức đến lớp. Suốt một tuần, cô ở nhà, nhanh chóng bù đắp lượng kiến thức nền còn thiếu.

Ngoài , cô còn đăng ký cho Kỳ Ngôn Tâm một khóa học “nhận mặt chữ” cơ bản. Dù ở tầng , Kỳ Ngôn Tâm vốn mù chữ, điều cũng chẳng hề gì – vì phần lớn ở đó đều như thế. giờ lên tầng , chị thể cứ “một chữ bẻ đôi cũng . Hơn nữa, khi cô học, một bình thường như Kỳ Ngôn Tâm sẽ tiện chạy loạn trong nội viện, cũng chẳng cách nào ngoài tìm việc. Suốt ngày ở nhà gì, e là cũng chịu nổi. Vậy thì học thêm chút kiến thức chẳng hơn .

Kỳ Ngôn Tâm hề phản đối, thậm chí còn chút mừng rỡ. Ở thế giới , ai cũng tri thức là thứ quý giá nhất. Hiện tại chị chỉ cần việc ngày đêm, mà còn học tập miễn phí, tất nhiên chẳng lý do gì để chán ghét việc học cả.

Còn Hứa Trật, dù thiếu hụt nền tảng, nhưng tốc độ tiếp thu cực nhanh. Một tuần tuy đủ để cô nắm vững kiến thức cơ sở, song những môn sắp tới trong thời khóa biểu thì cô cũng hiểu bảy tám phần.

Cô cũng đến phòng y tế. Sau khi kiểm tra sức khỏe, dựa hồ sơ bệnh án đó, các loại thuốc dùng và tình hình hồi phục hiện tại, họ kê một loại thuốc mới. Quả nhiên, phỏng đoán của Hứa Trật là đúng. Quang Minh Viện giờ đây còn ý định truy cứu nhiều về cô nữa, nên việc kiểm tra thể chỉ đơn thuần là để chữa bệnh.

Trước khi chính thức lên lớp, Hứa Trật còn đặc biệt dạo qua một vòng diễn đàn học viện. Tất nhiên một chút hóng chuyện, nhưng mục đích chính là để hiểu sơ qua tình hình và bầu khí giữa các học viên. Cô cũng thấy những cuộc thảo luận dày đặc xoay quanh bản , song quá bận tâm. Cô chỉ nghĩ rằng, kiểu bàn tán như sẽ ngày càng nhiều hơn. Dù , cô ý định che giấu sự sắc bén của . Mới bắt đầu mà thôi. Đám , căn bản còn thật sự cô là ai.

Trước khi ngủ, Hứa Trật kỹ một lượt bộ nội quy của nội viện Quang Minh Viện, mới hiếm hoi xuống nghỉ ngơi. Vài ngày qua, để tranh thủ thời gian hấp thu tri thức, cô đều chợp mắt. Tinh thần thì vẫn , nhưng thể quả thực chống đỡ nổi.

Sáng hôm , cô dậy sớm. Thời khóa biểu ở Quang Minh Viện quá dày đặc, buổi sáng chỉ một tiết, là môn Mạch Siêu Phàm lúc chín giờ, kéo dài hai tiếng. Buổi chiều hai tiết, cũng đều là hai tiếng một tiết.

Trong lớp đặc chiêu, mỗi học viên đều là “đặc chiêu sinh”. Có nhờ “ phận”, kẻ dựa năng lực siêu phàm đặc thù, hoặc bởi thiên phú xuất chúng. Tóm , đây luôn là lớp đặc biệt nhất ở nội viện, nơi quy tụ cả con cháu quý tộc quyền thế lẫn thiên tài siêu phàm giả.

Thế nhưng, bất kể đó trong lớp bao nhiêu nhân vật nổi bật, thì hôm nay tất cả đều bằng một .

Trước khi lên lớp, các học viên đến sớm hơn thường ngày. Buổi học sáng nay diễn ở phòng học bậc thang 302, tòa nhà giảng dạy A. Ngoài học viên trong lớp, ở hành lang trong các phòng học khác cũng ánh mắt đổ về phía . Rõ ràng, bọn họ đều đang chờ đợi học sinh chuyển trường đồn đại sẽ đến lớp hôm nay. Mọi xem xem, học sinh rốt cuộc là ai, lai lịch thế nào.

Ngay từ khi bước tòa giảng đường, Hứa Trật cảm nhận bầu khí “náo nhiệt” . trong nội viện, học sinh đông; đến xem chỉ là học sinh năm nhất, mà còn cả các khóa . Giữa những học viên cùng năm nhiều gương mặt lạ, huống chi giờ đây còn học viên từ các năm khác. Vì thế, khi lớp, dù nhan sắc tinh xảo của Hứa Trật thu hút chút ánh , nhưng phận “học sinh chuyển trường” vẫn khiến ai xôn xao.

Cho đến khi cô xác định đúng phòng học, bước chân trong. Lớp đặc chiêu ít học viên, ai nấy đều quen mặt , một gương mặt lạ xuất hiện, tất cả liền lập tức hiểu . Tiếng ồn ào thoáng chốc lắng xuống.

Hứa Trật đeo kính, khẽ che sắc lạnh thường ngày trong đôi mắt xám. Sợi dây kính rủ bên gò má khiến cô thêm vài phần khí chất văn nghệ cổ điển. Lại thêm dáng vẻ gầy yếu cơn bệnh, trông càng mỏng manh nhu nhược. Trên gương mặt cô nở một nụ lễ phép, khi bước lớp liền đảo mắt quanh. Thấy phần lớn chỗ đều còn trống, cô tùy ý chọn một chỗ ở hàng ghế đầu xuống. Hiển nhiên, cô chẳng ý định quen với bạn học mới. Những ánh mắt tò mò bám chặt , Hứa Trật cũng mặc kệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-262-hoc-sinh-chuyen-truong.html.]

Nếu từng trải qua những tháng ngày ở Vân Thành, lẽ bầu khí cùng những cái đầy hiếu kỳ sẽ khiến cô khó chịu. cô từng chính diện hứng chịu vô con mắt vị Đại Giám Mục . So , ánh của những bạn học quả thực thiện hơn nhiều. Dù Hứa Trật xuống một cách thản nhiên, nhưng bởi vì nụ dịu hòa, dáng gầy gò và khí chất yếu ớt lúc , nên ai cảm thấy cô kiêu căng, cùng lắm chỉ cho rằng bạn học mới rụt rè.

Không bao lâu , một thiếu nữ xuống cạnh cô. Cô gái mái tóc ngắn ngang vai, xù và rối, màu sắc cực kỳ bắt mắt – đỏ rực. Thậm chí đồng tử cũng ánh đỏ, giống hệt màu tóc, thoáng lóe sáng. Tuy là sắc đỏ, nhưng khác với 【Cốc】, tràn đầy sức sống và ánh dương quang rực rỡ. Nếu bảo là 【Cốc】 thì chẳng bằng cô giống với 【Trái Tim】 đang đập mãnh liệt.

“Bạn học, tên là Hứa Trật đúng ?”

Thiếu nữ vô cùng tự nhiên, lập tức rút ngắn cách, phá bỏ lớp lễ nghi thường thấy giữa xa lạ. Hứa Trật thích, nhưng thể hiện , chỉ mỉm gật đầu, xác nhận.

Cuộc đối thoại của hai hiển nhiên lọt tai những bạn học khác. Khi Hứa Trật thừa nhận bản đúng là học sinh chuyển trường, cô rõ ràng cảm nhận , đa phần ánh mắt liền hóa thành dò xét và kinh ngạc. Có vẻ ai ngờ rằng, học sinh thiên tài đầu bảng xếp hạng, mang dáng vẻ yếu đuối ôn hòa đến thế? Thoạt … chẳng hề giống một kẻ mạnh mẽ.

Tiếng xì xào vang khắp phòng học, Hứa Trật mấy để tâm. Còn cô gái tóc đỏ bên cạnh thì khi xác nhận liền hứng khởi truy hỏi: “Bạn học, năm nay bao nhiêu tuổi?”

Nhất Tiếu Hồng Trần

Hứa Trật nhớ đến những lời bàn tán diễn đàn về tuổi của . Nếu diễn đàn bắt buộc dùng tên thật, lẽ cô tham gia cá cược . Chuyện chẳng giấu, cô bèn đáp thẳng: “Mười tám, sắp mười chín.”

“Trẻ thế á?!”

Âm lượng của cô gái tóc đỏ lớn, khiến Hứa Trật nhíu mày. Sự kiên nhẫn của cô dần cạn kiệt. Tuy cô thể hiện hình tượng 【Đăng】, nhưng cũng định quá khó bản . Thế là cô ngẩng đầu, thẳng thắn đối phương. Khóe môi vẫn nở nụ , giọng điệu chẳng nghiêm khắc, thậm chí phần thong thả:

“Bạn học, thể nhỏ một chút ? Cậu ồn đấy.”

Không hiểu , thiếu nữ tóc đỏ chợt run lên. Cô rõ là vì điều gì, nhưng khi bắt gặp đôi mắt xám của học sinh chuyển trường, dù ngăn cách bởi cặp kính, ánh mắt vẫn bình lặng, song cô cảm thấy lạnh toát lưng.

“…Ơ… ờ, xin .” Bất giác, giọng cô nhỏ hẳn .

“Với cả, chúng cũng chẳng quen , thể đừng gần thế ?”

Hứa Trật vẫn giữ nụ nhạt. Nghe thì như đang bàn bạc, nhưng trong tai thiếu nữ tóc đỏ, giống như một mệnh lệnh – bảo cô, cút xa .

Loading...