[Mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 192: Cô Đã Đi Đến Bước Này Rồi, Phải Không?

Cập nhật lúc: 2025-08-15 14:59:35
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng sấm vang dội từ bầu trời một ngừng nghỉ. Thế giới u tối xé toạc bởi những tia chớp bạc trắng; giữa cơn cuồng phong cuốn cát đá mịt mù là mặt đất tan vỡ và biển cả nổi sóng dữ dội. Mặt trời đen bao trùm bộ bầu trời, từng chút áp xuống gần mặt đất. Trong thế giới hỗn loạn vì thảm họa , vật thể nguy hiểm nhất yên tĩnh đến lạ thường.

【Giám Sát Giả】 phát hiện sự tồn tại của Ngài. Mây đen ùn ùn tụ , kết thành một luồng sét chực chờ giáng xuống. Khi tia sét lao thẳng từ trời cao, tiếng nổ như bổ đôi Ngài cùng cả thế giới.

Đó là tiếng gầm của 【Giám Sát Giả】, là lời cảnh cáo: ngoan ngoãn chịu trói!

Ánh bạc rạch ngang trời, soi rực thế giới vốn mất nguồn sáng vì “mặt trời rơi”. Sau tiếng sấm rung trời , hình Ngài khẽ lảo đảo, một nửa cơ thể bốc trong chớp mắt.

“… Hừ.”

Cú sét chắc hẳn đau lắm. Nghĩ tới việc nếu chuyện thuận lợi, lẽ bản cũng sẽ hứng vài cú tương tự, Hứa Trật bất giác rùng , hít sâu một lạnh.

Trong tầm mắt cô, Ngài khẽ lắc , nhanh chóng hồi phục như . Cô tò mò, dùng 【Con Mắt Thấu Suốt】 quan sát, kinh ngạc nhận — tia sét từ 【Giám Sát Giả】 áp chế khả năng tự lành của Ngài. Muốn khôi phục, Ngài buộc hút năng lượng từ “mặt trời”.

Thế là Ngài rơi thế tiến thoái lưỡng nan: chịu nổi sấm sét của 【Giám Sát Giả】 thì liên tục tự chữa lành, đồng nghĩa với tiêu tốn một nguồn năng lượng khổng lồ. Mà nếu rút năng lượng từ mặt trời, sức mạnh để đ.â.m thủng vết nứt sẽ thiếu hụt.

Còn nếu tự chữa lành, Ngài chắc cầm cự cho tới khi thoát khỏi đòn tấn công của 【Giám Sát Giả】.

Không lựa chọn nào là .

, Ngài chẳng chọn cách nào cả — chỉ lặng lẽ ngẩng đầu thẳng đám mây sấm tụ điện cao. Ngay đó, trận pháp đỏ rực khựng , khí thế cuồn cuộn bùng phát. Thân hình khổng lồ lao thẳng lên bầu trời. Tốc độ tạo từng tràng âm bạo, luồng khí quét ngang khiến cát đá tung mù. Chỉ một di chuyển gây nên chấn động dữ dội đến thế.

Đã , khi sức lực hao mòn quá nhiều, còn giữ một phần thực lực — cứ thử trực diện tiêu diệt 【Giám Sát Giả】xem !

“Gan thật.”

Ở xa mặt đất, Hứa Trật — nhỏ bé như một chấm đen — ngước “trận chiến của các vị thần” cao, khỏi thốt lên lời cảm khái.

Tới giờ, trận chiến hủy diệt thế giới , cô vẫn chỉ là kẻ ngoài cuộc lạnh lùng quan sát. Ngài và 【Giám Sát Giả】 mới là hai nhân vật chính: một kẻ trấn áp “tù nhân” trong nhà giam, một kẻ quyết thoát khỏi chiếc lồng đen. Nghe thì chẳng mấy liên quan đến cô, nhưng…

【Cơ hội tới .】

Giọng nhàn nhạt vang lên trong đầu. Hứa Trật ngày càng thấy nó quen thuộc.

【Ngài sẽ chết, nhưng dù c.h.ế.t cũng sẽ trọng thương.】

【Mặt trời sẽ dừng . Khoảnh khắc nó va Liên Bang là lúc thế giới vỡ nát, cũng là lúc cô tung đòn kết liễu.】

.”

Hứa Trật gật đầu nghiêm túc.

Ngài thể bày mưu tính kế đến mức , hẳn tới sự tồn tại của 【Giám Sát Giả】 từ lâu và chuẩn . Không dễ gì g.i.ế.c Ngài.

cái giá trả vẫn sẽ nặng.

Cô khẽ đầu, về trận pháp vàng nhạt nhỏ bé, tầm thường giữa vùng đất tan hoang. Nó thu nhỏ tối đa, sống sót bên trong đến hai mươi. Phần lớn bỏ ngoài trận pháp. Dù đại trận hủy diệt còn hút lấy sinh mệnh, nhưng khí loãng, môi trường khắc nghiệt cùng những tia sét ngừng giáng xuống vẫn đủ để g.i.ế.c họ.

Huống hồ…

Hứa Trật ngẩng đầu, thấy khối vật thể khổng lồ ở ngay mắt. Chỉ một ánh cũng đủ khiến né tránh theo bản năng. Mặt trời đen che kín bộ tầm , uy áp tràn xuống khiến run rẩy vì sợ hãi, cảm nhận sâu sắc sự nhỏ bé của bản .

còn ai sống sót nổi sức ép . Quá khó.

Cô vẫn tưởng chẳng quan tâm ai ngoài bản . khoảnh khắc , khi thế giới sắp chỉ còn một cô, vẫn một cảm giác phức tạp dâng lên — cô quạnh, tiếc nuối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-192-co-da-di-den-buoc-nay-roi-phai-khong.html.]

Song, cô vị cứu thế. Ngay cả con đường mắt còn thấy rõ, cô thể bảo vệ tính mạng khác trong ván cờ .

“… Những vị cứu thế trong sách quả là vĩ đại.”

Giữa cảnh tận thế, Hứa Trật bất giác thở một câu. Lập tức, giọng trong đầu bắt kịp dòng suy nghĩ:

. Để trở thành cứu thế giả thực sự, cần ý chí và niềm tin vững chắc. , từ một quân cờ vô danh bàn, tới bước định lật tung cả ván cờ, là đáng nể.】

Hứa Trật khẽ : “Mi đang khen ?”

“Đâu tự tới đây, cũng chẳng chịu bao nhiêu gian khổ, cũng tính ?”

【Tại tính?】

Giọng trầm , dịu dàng.

【Dù dựa điều gì, dù trải qua những gì, cô vẫn tới đây.】

【Hơn nữa, cô chắc là dựa bản ?】

“Vì mi vẫn luôn giúp mà.” Hứa Trật đáp như thể đó là lẽ hiển nhiên.

“Nếu mi, c.h.ế.t từ lâu.”

Cô vẫn luôn hiểu rõ điều .

【Không .】

Người dẫn chuyện khẽ thở dài, mềm mại hơn — là một giọng nữ nhẹ nhàng.

【Cô cần . Ở một nghĩa nào đó, chính cô giúp . Nếu cô, biến mất .】

【Không , cô vẫn sẽ . chỉ tô điểm thêm thôi.】

“Sao thể chứ?”

Hứa Trật nhíu mày, dường như hiểu rõ ý của máy chơi game.

“Nếu mi đột ngột xuất hiện, còn chẳng sống qua nổi tuần đó.”

Không thì c.h.ế.t đói, c.h.ế.t bệnh, hoặc đám cuồng tín g.i.ế.c sạch.

.】

【Phải là, nếu cô, xuất hiện.】

【Giờ cô hẳn , , mảnh vỡ đó, và Ngài, đều từ bên ngoài tới.】

“Ừm.”

Hứa Trật gạt nghi hoặc, gật đầu. Dù giờ dẫn chuyện thể trò chuyện trực tiếp, nhưng cô vẫn lấy máy chơi game trong túi . Khi nó những lời , màn hình xuất hiện thêm vết nứt nào.

Nhất Tiếu Hồng Trần

thực , chỉ chúng .】

【Tất cả những gì chôn vùi trong ‘nửa đêm’, đều là những thứ tiến cùng thời điểm .】

Loading...