Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 216: Đột Phá

Cập nhật lúc: 2025-10-20 09:37:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Cẩn Hành khẽ dùng vai húc nhẹ Tiêu Dã. Tiêu Dã hiểu ý, bước lên phía , khoác vai Trần Cạnh Chi.

Tiêu Dã hì hì :

mà đừng mà chê Xu Xu nha, em giỏi lắm đó. Không nhắc đến chuyện nữa, chúng còn bao lâu nữa thì đến nơi ?”

Trong nhóm đàn ông, chỉ mỗi Xu Xu là con gái, mà đám Trần Cạnh Chi với bọn họ cũng thiết gì, cùng lắm là mới gặp vài . Nói mấy lời kiểu đó thì vẻ vô tư, nhưng con gái thì nhạy cảm. Xu Xu dù ngố nhưng ai mà , lỡ thấy buồn.

Thật nếu rõ Trần Cạnh Chi và đám đó ý gì, Tiêu Dã còn tưởng bọn họ thấy phiền khi Xu Xu cùng, kiểu như vướng chân .

Nói thẳng thì, trong tình hình tận thế như bây giờ, với dễ cách, nhất nên ít thôi, lỡ miệng một chút là dễ gây chuyện ngay.

Trần Cạnh Chi đáp:

“Không xa , thêm vài trăm mét nữa là tới.”

Trên núi ngoài bọn gà rừng tiến hóa, còn nhiều động vật khác như rắn, dê, bò và chim – mấy loài giờ cũng khá phổ biến.

Trước đó Hạ Duệ và nhóm từng thấy tiếng kêu của tụi nó, rắn thì chính mắt thấy luôn – một con rắn xanh biếc y như cây trúc.

Hạ Duệ và Trần Cạnh Ngôn dẫn đường phía , nhanh chóng thấy tiếng động vật đang di chuyển.

Hạ Duệ siết chặt cây xẻng sắt trong tay, :

“Chú ý nha, tụi nó thể lao từ bên hông... Phanh!”

Chưa xong thì một con gà rừng tiến hóa lao . Con đó to đùng, cánh rộng, sơ cứ tưởng chim ưng.

Hạ Duệ phản xạ cực nhanh, quật con gà rớt xuống:

“Kiểu như á… Bọn định bắt sống mang về nuôi, nên nhất đừng dùng dị năng. Lỡ thương mà xử lý kịp thì dễ c.h.ế.t lắm.”

Tiêu Dã giơ ngón cái:

“Đỉnh thật!”

Ôn Xu mắt sáng rực cây xẻng trong tay , vẻ thử sức:

“Trông quá! Quất phát bay luôn!”

Bùi Dữ nhẹ:

“Xu Xu thể dùng cầu nước. Không trúng cũng chẳng .”

Đám gà rừng tiến hóa mà bắt về thì nồi canh gà ngay.

Mà tụi gà rừng chỉ một con tấn công Hạ Duệ, xung quanh còn mười mấy con nữa, trống mái đủ cả, mà gà mái thì nhiều hơn.

Thấy con đầu tiên xông thất bại, mấy con còn liền lao lên hết.

“Vãi thật,” Hạ Duệ tránh sang một bên,

“Đợt đông lắm, cẩn thận! Bọn độc, mổ cũng biến dị , nhưng nhớ che mắt kẻo mổ trúng!”

Trần Cạnh Chi và Trần Cạnh Ngôn cũng cầm xẻng xông lên.

Cứ mà lao đánh, kiểu gì cũng mổ trầy trụa, nhưng cùng lắm chảy chút m.á.u chứ c.h.ế.t, nên chẳng ai ngán.

Ôn Xu đám gà chiến , nuốt nước bọt cái ực.

Đáng sợ phết!

Tiêu Dã hào hứng lao theo, bọn họ mang vũ khí nên nhặt cành cây trong rừng dùng tạm.

Gãy cây thì tìm cây khác.

Mỗi tụi gà rừng vỗ cánh là bụi đất bay tứ tung, tiếng kêu the thé đinh tai nhức óc.

Ôn Xu cũng tham gia, ném cầu nước ướt hết lông tụi nó, chạy vòng trốn lưng Bùi Dữ như tấm khiên sống.

Cố Cẩn Hành cũng nhặt cành cây lao trận.

Bị thương một chút cũng , chủ yếu là vui.

Ai cũng xông lên đánh, chỉ riêng Bùi Dữ im tại chỗ, đợi tụi gà tự lao .

Ôn Xu tấn công bằng nước, nên tụi gà dễ chú ý đến họ. Có hai con xông thẳng về phía họ, Bùi Dữ liền vươn tay phóng điện, trong chớp mắt tụi nó gục luôn đất.

Không chỉ tạt nước, còn sét đánh, suýt nữa chín luôn.

Ôn Xu một con gà còn bốc khói, rụt rè kéo tay áo Bùi Dữ, ló đầu xem:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-216-dot-pha.html.]

“Con … c.h.ế.t hả?”

Bùi Dữ cũng chắc:

“Chắc… . Con phía còn sống, thể nuôi.”

Chắc là .

Chắc do lỡ tay phóng điện mạnh.

May mà xung quanh vẫn còn nhiều gà.

Lần Bùi Dữ dùng dị năng thì khống chế chuẩn hơn, con gà rớt xuống đất vẫn còn co giật, còn kêu một tiếng.

Sau đó, móc trong túi sợi dây, trói chân gà đưa cho Ôn Xu cầm chơi.

Bùi Dữ :

“Hai con trông ngốc ngốc, em chơi thoải mái nha.”

Mấy con khác để chân , bất giác tám chín con.

Ôn Xu cầm sợi dây, kéo gần , gà rừng cũng kéo theo, vùng vẫy cánh định bay.

Ban đầu cô giật , thấy tụi nó lực sát thương gì, liền vui vẻ nghịch gà.

Đầu tiên là… cho tụi nó “tắm”.

Hạ Duệ và Cố Cẩn Hành đang đ.á.n.h thì phát hiện tụi gà ít hẳn, mấy con còn chạy, thấy lạ.

Ngoảnh thì… úi chà.

Dưới chân Bùi Dữ la liệt gần chục con gà rừng, chân trói chặt, vẫn đang giãy đành đạch trông khỏe mạnh.

Trần Cạnh Ngôn thốt lên:

“Anh ghê thật đấy! Dễ dàng tóm nhiều , tụi nó như tự mò tới bằng!”

Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã mỗi bắt một, Hạ Duệ hai con, Trần Cạnh Ngôn cùng song sinh mỗi cũng một.

Tổng cộng vẫn bằng hai Bùi Dữ và Ôn Xu.

Quá khác biệt.

Cùng là dị năng giả, mà trình độ khác xa!

Mấy khác còn đang sốc thì Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã quen quá , lặng lẽ gom gà , buộc dây thành bó cho dễ mang.

Tiêu Dã tự hào:

“Chuyện nhỏ như , ai là chơi vui?”

Hạ Duệ đống gà bên , hai con tay , cảm thấy ngậm ngùi.

Để tóm hai con , cả bọn mổ đầy , giờ m.á.u vẫn rỉ , đau thấy luôn.

Bùi Dữ xem đồng hồ:

“Có cần vô sâu hơn ?”

Hạ Duệ lắc đầu:

“Tốt nhất là đừng. Vô trong nữa cả dê và bò tiến hóa, to đùng luôn, ăn nhiều mà khó nuôi, khó bắt.”

Ôn Xu cầm sợi dây, chớp mắt:

“Vậy bắt về g.i.ế.c thịt luôn?”

Hạ Duệ cô:

“Xử lý mất nhiều thời gian lắm. Nếu bắt thì dê vẫn hơn, ít còn lông thể bán cho căn cứ Vị Lai.”

Bùi Dữ thấy hứng thú:

“Bên đó thu mua gì ?”

Mấy vụ trao đổi buôn bán là Trần Cạnh Chi phụ trách.

Trần Cạnh Chi đáp:

“Họ thu hầu hết các loại động vật tiến hóa, thể đổi nhiều vật tư. Thịt và lông dê tách bán , bên đó trại nuôi chuyên nghiệp, cần động vật tiến hóa.”

 

Loading...