Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 214: Bắt Gà Rừng Hả?

Cập nhật lúc: 2025-10-20 09:37:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa về tới sân, Ôn Xu còn kịp bước khỏi xe thì ngửi thấy mùi thơm lan tỏa trong khí, nhịn chạy nhanh phòng khách.

Ôn Xu to:

“Bọn em về đây!”

Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành cùng lúc ló đầu từ trong bếp.

Cả hai thấy bó hoa trong tay Ôn Xu liền liếc , ánh mắt đều lộ rõ vẻ trêu chọc.

Tiêu Dã bật :

“Ơ, về ?”

Cố Cẩn Hành bê nồi thức ăn , :

lúc đó, cơm canh nấu xong hết , vô ăn thôi.”

Mỗi bữa ăn trong ngày của bọn họ đều chỉn chu, thỉnh thoảng Cố Cẩn Hành còn chút đồ ngọt để ăn xế, sống khá là dư dả, chẳng ý định sống kiểu kham khổ gì hết.

Ôn Xu , Bùi Dữ một chút. Vừa bước nhà, cảm giác như đang tắm trong làn gió xuân ấm áp khiến thấy thư giãn dễ chịu.

Cố Cẩn Hành nhướng mày:

“Trông vui dữ , chắc thu hoạch nhiều ha?”

Bùi Dữ :

“Cũng kha khá. Bọn kiếm mấy hộp trồng cây, Xu Xu mê lắm.”

Ôn Xu bên cạnh gật đầu lia lịa:

“Để ở ban công trồng cũng . Cẩn Hành, hai ?”

Cố Cẩn Hành đẩy kính:

“Thôi, sợ còn kịp trồng xong Tiểu Bình Quả giẫm nát .”

Tiêu Dã bật ha hả:

“Anh cũng lấy , mấy cái đó cần chăm kỹ quá, Xu Xu giữ mà chơi .”

Ôn Xu khẽ hừ một tiếng nhỏ, tỏ ý “ai để chơi chứ”.

Tiêu Dã hỏi:

“Xu Xu, hoa em cầm ghê. Hoa gì ?”

Ôn Xu khen thì vui mặt, ôm bó hoa gần hơn một chút:

“Bùi Dữ là hoa hồng Manchu đó, hai loại hình dáng lận!”

Cố Cẩn Hành cũng tiến gần ngắm:

“Đẹp thật. Bùi Dữ tự tay bó hoa luôn hả?”

Ôn Xu chớp mắt:

“Dạ, còn lấy vài nhánh bỏ trong gian để mang về nữa.”

Vừa chuyện, họ đến bàn ăn, chuẩn xuống.

Cố Cẩn Hành Ôn Xu :

“Hôm nay quần áo của em với bó hoa hợp lắm, xinh cực.”

Ôn Xu tít mắt:

“Cảm ơn nha!”

Thật hôm nay Ôn Xu với Bùi Dữ chơi với , nhưng Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã ở nhà cũng thấy buồn gì, điều khi Ôn Xu trở về, khí quả thật nhẹ nhàng và ấm áp hơn hẳn.

Bùi Dữ gắp miếng cà tím chén Ôn Xu sang hỏi:

“Lúc bọn , tên khai gì thêm ?”

Cố Cẩn Hành lắc đầu:

“Không. Tính dụ để , mà chẳng thèm hợp tác. Điện thoại khóa, mở .”

Lúc đầu định dùng biện pháp mạnh, nhưng tên đó như câm, đ.á.n.h cũng chẳng kêu, mà còn lì nữa. Nghĩ nghĩ , đ.á.n.h xong còn chữa cho , phiền thêm.

Tiêu Dã nhăn mặt:

“Vậy cứ để nhốt hoài hả? Lại còn lo ăn uống nữa, mệt thấy bà.”

Cố Cẩn Hành:

“Cho ăn đơn giản thôi, mỗi ngày hai cái bánh bao với ly nước, để c.h.ế.t đói là . Nhịn đói vài ngày, chắc chịu khai.”

Bùi Dữ :

“Cứ như Cẩn Hành , bình thường cũng cần canh kỹ lắm. Mà mấy hôm tới đừng ngủ quá say.”

Kiểu gì căn cứ Vị Lai cũng sẽ cử tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-214-bat-ga-rung-ha.html.]

Tiêu Dã gật đầu:

“Biết .”

Cả đám đang ăn uống ngon lành, trong khi tên nhốt một trong phòng, ngửi mùi cơm mà ăn thì dù là thể chất tinh thần cũng khó mà chịu nổi.

Ăn xong, Ôn Xu nhờ Bùi Dữ đưa mấy hộp trồng cây về phòng giúp , ôm chúng lên phòng.

Trong phòng bỏ đá lạnh để giảm nhiệt nên khá oi. Ôn Xu đang định xuống gọi Bùi Dữ lên, đầu thì thấy phía từ lúc nào.

Ôn Xu giật , nhưng cũng thấy đúng lúc ghê.

“Anh một tiếng động luôn đó hả?” cô nhỏ giọng trách, “May quá, phòng nóng xỉu luôn.”

Bùi Dữ gõ nhẹ lên trán cô:

“Tại em tập trung vô mấy hộp cây quá đấy.”

Ôn Xu nịnh:

“Em mà~”

Dạo Tiểu Miêu càng ngày càng cách nũng nịu .

Bùi Dữ lắc đầu, bước phòng lấy đá từ gian bỏ , đồng thời mở hai cái quạt chạy năng lượng mặt trời.

Nhờ , phòng đỡ nóng hẳn.

Ôn Xu ôm đống hộp cây ban công, xổm bắt đầu tháo lớp bao bọc bên ngoài.

Thấy , Bùi Dữ cũng xuống giúp.

“Chỉ cần mở , tưới nước mỗi ngày là ,” Ôn Xu cẩn thận rót nước một hộp, “Chắc lâu sẽ mọc.”

Bùi Dữ gật đầu:

“Còn mấy hoa hồng Manchu để trong gian, em trồng ngoài ban công lên sân thượng?”

Ôn Xu ngó quanh ban công:

“Trồng ở đây , để gọn một góc.”

Vì hoa hồng Manchu nở to, nên để góc sẽ hợp hơn. Phần giữa ban công để dành cho mấy hộp trồng cây.

“OK,” Bùi Dữ lấy một cái thùng xinh từ trong gian, xem như chậu hoa, “Em lo mấy hộp cây, trồng hoa hồng Manchu.”

Ôn Xu vui vẻ đáp:

“Dạ!”

Khi hai đang loay hoay ngoài ban công, Tiêu Dã với Cố Cẩn Hành lên sân thượng kiểm tra hạt giống. Thấy hạt vẫn nảy mầm, họ về phòng khách.

Vừa xuống, thì trong nhóm chat xóm gửi tin nhắn.

Hà Nguyệt: [Mọi rảnh ? Chiều nay bọn tính lên núi bắt ít gà rừng về nuôi đó.]

Hà Nguyệt: [@miêu nhà ?]

Nghe bắt gà rừng thôi mà Tiêu Dã thấy hấp dẫn liền.

Tiêu Dã sang hỏi:

“Sao? Mình ?”

Cố Cẩn Hành trầm ngâm:

“Từ từ , chờ hỏi Bùi xem . Chắc sẽ đó.”

Tiêu Dã:

“Không bắt gà rừng cần chuẩn gì nhỉ… nếu là Bùi thì chắc đơn giản thôi.”

Dùng dị năng một cái là bọn gà im, chỉ việc nhặt đem về. Nghĩ thôi cũng thấy dễ.

Cố Cẩn Hành liếc mắt:

“Nếu thử khó hơn thì tự tay , đừng để mổ trúng là .”

Tiêu Dã gãi đầu:

“Để thử xem.”

Thật chỉ cần bọn họ cũng đủ sức bắt, nhưng chung với Hà Nguyệt và cũng là cách để duy trì quan hệ hàng xóm láng giềng. Với là bên chủ động rủ mà.

Lúc đó Bùi Dữ tin, nhưng Ôn Xu thấy .

Ôn Xu gọi:

“Bùi Dữ ơi, Hà Nguyệt rủ chiều nay vô núi bắt gà rừng về nuôi nè. Hỏi .”

Bắt gà rừng đó!

Ôn Xu đầy mong chờ:

“Đi nha?”

 

Loading...