Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 210: Gã Câm

Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:37:59
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Cẩn Hành tới, đá cho một cú, “Nhìn gì mà , rớt mắt luôn ?”

thu ánh mắt , liếc Cố Cẩn Hành cúi đầu xuống.

Tiêu Dã đá thêm phát nữa m.ô.n.g , “Nói ! Ai sai đến đây? Có Liễu Hoan Hoan phái tới ? Hay là của căn cứ Vị Lai cử đến?”

Tên một lời, mặt còn bịt miếng vải đen, chỉ chừa đôi mắt. Nhìn chỗ mũi lộ da thịt vàng vọt như sáp, còn vài đường vết nhỏ.

Tiêu Dã nhún vai: “Lúc bắt thì cũng im lặng như thế , hỏi gì cũng , còn nghi câm thật.”

“Cũng thể lắm,” Cố Cẩn Hành xổm xuống, túm tóc kéo ngược gỡ miếng vải đen mặt xuống, “Biết là câm thật.”

Người áo đen cơ bắp cuồn cuộn, mặc đồ bó sát, trông trọng lượng. Lúc gỡ vải đen thì cặp mắt như kiểu tội phạm nguy hiểm, dữ dằn. khi lột lớp vải đó thì gương mặt khá ưa , cặp mắt đáng ghét bớt dọa vài phần.

Mặc dù mặt nhiều vết nhỏ, cơ bắp còn hơn cả Cố Cẩn Hành, da thì đen nhẻm thô ráp, nhưng nét mặt thanh tú.

Kiểu tổng thể thì vẻ to con, thô ráp, nhưng mặt dịu và khá bắt mắt.

Cố Cẩn Hành thô bạo bẻ miệng , “Câm thật , lưỡi cắt mất .”

Ôn Xu tiến gần thử, kịp thấy rõ thì ánh mắt dán chặt mặt cô. Cái kiểu như thể ghi nhớ từng chi tiết.

Ôn Xu giật lùi , nép lưng Bùi Dữ.

Cố Cẩn Hành vỗ mặt , “Anh tưởng xứng hả? Không thì ? Tiêu Dã, trói kiểu khác cho .”

“Rõ,” Tiêu Dã tiến lên, đổi kiểu trói, quấn kỹ như xác ướp, chỉ chừa một tay thể cử động, “Xong. Tốt nhất là đừng mơ đến chuyện trốn, cử tới giám sát bọn thì chắc cũng bọn sở hữu dị năng hệ lôi chứ?”

Cố Cẩn Hành đặt giấy và bút mặt , “Khai thật , bọn sẽ khó , cũng chẳng lấy mạng mày gì.”

Nói lời nhẹ nhàng là để cho khôn đường mà lựa chọn.

Tiếc là tên chỉ câm mà còn cực kỳ ngoan cố, quỳ im một chỗ, tay chân nhúc nhích chút nào.

Tiêu Dã tức, “Này! Căn cứ Vị Lai cho bao nhiêu lợi ích? Trung thành tới mức dám bỏ cả mạng? Anh tưởng bọn dám ?”

Cố Cẩn Hành chỉnh kính, “Nếu bây giờ bọn g.i.ế.c , chắc căn cứ Vị Lai cũng chẳng quan tâm, chỉ cử khác đến dụ bọn thôi.”

Tên đó vẫn im lặng, cái kiểu lì lợm đó thật khiến phát bực.

Bùi Dữ ném một quả cầu điện về phía .

Người nọ run rẩy cả , nhưng vẫn c.ắ.n răng chịu đựng, hé răng một lời.

Loại , hoặc là cực kỳ cố chấp, trung thành tuyệt đối với lệnh, hoặc là khác nắm điểm yếu, quan trọng đến mức hơn cả mạng sống.

Bùi Dữ quá mặt Ôn Xu, bèn , “Chụp hình , gửi cho Liễu Hoan Hoan xem.”

Lúc nhắc đến tên Liễu Hoan Hoan, Bùi Dữ quan sát sắc mặt kỹ càng, nhưng chẳng phản ứng gì, như thể một cái tên xa lạ.

Rõ ràng vấn đề.

Liễu Hoan Hoan là tổ trưởng tổ điều tra của căn cứ Vị Lai, dù quen cũng từng danh mới đúng.

Cố Cẩn Hành chụp một bức ảnh, gửi lên nhóm chat cả Liễu Hoan Hoan.

Cố Cẩn Hành: [@Liễu Hoan Hoan, là do cô cử tới giám sát bọn ?]

Bên chắc đang bận nên vẫn trả lời.

Cố Cẩn Hành: “Cô trả lời, bây giờ xử lý thế nào đây?”

Bùi Dữ: “Tầng một còn phòng trống mà, nhốt tạm ở đó .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-210-ga-cam.html.]

Đợi đến khi khai thật thả cũng muộn.

Tiêu Dã áp giải về phòng, tiện thể lục soát một lượt, lấy một con d.a.o nhỏ, một chiếc điện thoại và một cái bật lửa.

Tiêu Dã: “Hắn điện thoại nhưng khóa bằng mật khẩu.”

Cố Cẩn Hành: “Thử mở bằng nhận diện khuôn mặt xem.”

Tiêu Dã theo, “Không , bật nhận diện khuôn mặt, khóa bằng mật khẩu gồm và chữ cái, gợi ý nhưng hiểu.”

Gợi ý mật khẩu kiểu thường chỉ chủ nhân mới hiểu, bọn họ chẳng manh mối nào.

Bùi Dữ: “Đợi Liễu Hoan Hoan trả lời tính.”

Tiêu Dã: “Ok.”

Sau khi nhốt áo đen phòng , Ôn Xu mới từ lưng Bùi Dữ bước .

Ôn Xu: “Hình như ưa em, cứ chằm chằm mặt em mãi.”

Bùi Dữ xoa đầu cô, “Có thể đang cố nhớ mặt em để về báo cáo. đừng lo, ở đây, ai dám động đến em.”

Lời khiến cảm thấy vô cùng yên tâm.

Cố Cẩn Hành: “Biết vẽ, chỉ cần nhớ mặt em, vẽ của căn cứ sẽ nhận ngay.”

Ai cũng nhận , mục tiêu của là Ôn Xu.

Không thì chẳng cô chằm chằm như thế.

Tiêu Dã lạnh lùng : “Không , tới một đứa bắt một đứa, tới cả đám thì bắt cả đám!”

Ai ngờ đội của bọn họ nhiều, nhưng ai nấy đều năng lực đặc biệt?

---

Ở căn cứ Vị Lai

Liễu Hoan Hoan nhận tin nhắn từ lúc họ gửi. Chỉ là cô trả lời , đành tạm thời phớt lờ.

Người cô cử bình thường — từng vệ sĩ, đ.á.n.h đ.ấ.m chuyên nghiệp ở chợ đen, kiêm đủ thứ nghề, gần như năng, dù giỏi đặc biệt ở mặt nào.

nhặt về chỉ vì thấy mặt , đó thấy tài năng tệ nên giữ tình, đồng thời cũng là quân cờ hữu dụng nhất trong tay cô .

hiểu năng lực của .

Mới rời một đêm bắt, rõ ràng thực lực của nhóm Bùi Dữ mạnh hơn tưởng tượng nhiều.

Chuyện “ hùng cứu mỹ nhân” mà cô định diễn bại lộ, nếu giờ nhận là do phái , thì cái kế hoạch mời gọi xem như tiêu !

tuyệt đối thể thừa nhận đây là của .

Người tình là do cô cứu từ cõi c.h.ế.t, cực kỳ trung thành, đ.á.n.h mắng cũng phản kháng, chắc chắn cũng sẽ bán .

Phải nghĩ cách đối phó thôi.

Liễu Hoan Hoan qua trong phòng, cuối cùng cầm chìa khóa và túi chocolate, vội vàng đến chỗ sếp của cô .

Cách nhất bây giờ là tìm một kẻ chịu tội , dựng câu chuyện theo cách khác.

Còn ai thích hợp “kẻ chịu tội” hơn vị cấp ngốc nghếch chứ?

 

Loading...