Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 208: Thời Hạn Ba Tháng

Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:37:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Miêu thò đầu thăm dò, gọi khẽ:

“Bùi Dữ!”

Bùi Dữ đầu về phía nhà tắm, thấy cô , hỏi :

“Sao thế?”

Ôn Xu đang rửa tay, tiện thể vẽ vòng tròn gạch men:

“Đồ ngủ của em ? Anh quên bỏ hả?”

xong, Bùi Dữ mới chợt nhớ là thật sự quên mất. Lúc nãy mới xả nước xong, đang định bỏ quần áo thì Ôn Xu vội .

Giờ thì đồ ngủ vẫn còn ở cuối giường.

“Đợi tí,” Bùi Dữ cầm lấy quần áo, trong tay là hai bộ đồ mỏng tang, nhẹ như bông.

“Xu Xu, mở cửa .”

Ôn Xu hé cửa, chìa tay ngoài. Tay cô lau khô, trắng trẻo mịn màng, cứ quờ quạng tìm lấy quần áo.

“Ở ?”

“Ở đây,” Bùi Dữ cầm tay cô, đặt quần áo .

“Rồi, xong .”

Ôn Xu “Dạ” một tiếng, liền rụt tay .

Bùi Dữ khẽ nhướng mày, lắc đầu , phòng để chuẩn quần áo ngày mai cho cô.

Hôm nay là ngày đầu tiên chính thức chuyển tới sống cùng . Không ngờ mới một ngày mà xảy bao nhiêu chuyện: nào là điều tra viên của căn cứ Vị Lai tới chơi, nào là hàng xóm đến qua ... Thu thập ít thông tin, nhưng cũng mệt đầu.

Đêm khuya, khi nghỉ ngơi, tầng lãnh đạo căn cứ Vị Lai và Liễu Hoan Hoan vẫn còn đang họp trong phòng hội nghị.

Nói là họp, thật chẳng khác gì một buổi “đấu tố” Liễu Hoan Hoan.

bục, cúi đầu gì, cấp mắng thẳng mặt. Giọng điệu của ông còn phần đe doạ, như thể sắp tay tới nơi.

Buổi "đấu tố" kéo dài gần một tiếng, cuối cùng thủ lĩnh của căn cứ mới xuất hiện để dừng .

Hắn liếc Liễu Hoan Hoan, nửa miệng, :

“Rốt cuộc là đắc tội dị năng giả hệ lôi, là định bám víu họ để leo cao? Những suy nghĩ nhỏ nhặt đó, cô tưởng ?”

Liễu Hoan Hoan ở căn cứ Vị Lai chỉ xem là dị năng giả năng lực tầm trung, xếp hạng cao. Trong thời kỳ tận thế, thực lực đủ thì chỉ thể dựa mưu mẹo, khả năng giao tiếp, và các kỹ năng mềm khác. dù cô khéo léo thế nào cũng bằng mấy tính khí nóng nảy nhưng hậu thuẫn vững chắc.

bình tĩnh đáp:

“Thủ lĩnh, nịnh bợ họ cũng là vì lợi ích của căn cứ. Nếu thật sự định đầu quân cho họ, hôm nay chẳng về gì.”

Một lãnh đạo khác hừ lạnh:

“Ai cô đang nghĩ gì. Ở đây ai chả cô là tâm cơ nhất!”

Liễu Hoan Hoan trong lòng thì thầm c.h.ử.i thề, nhưng ngoài mặt vẫn im lặng, yên chịu trận.

Thủ lĩnh chằm chằm cô một lúc :

“Nếu cô là phát hiện dị năng giả hệ lôi, việc chiêu mộ họ giao cho cô lo liệu. Nếu thành công, cũng cho. Còn nếu thất bại... thì tự đơn xin từ chức, về thành viên thường .”

Lời với Liễu Hoan Hoan đúng là cú đòn nặng.

Một dã tâm, từng nắm trong tay quyền lực, thì thể cam tâm bình thường?

cụp mắt xuống, :

tin sẽ thuyết phục họ gia nhập căn cứ Vị Lai. nếu chỉ một , e là khó. cần sự hỗ trợ từ căn cứ.”

Thủ lĩnh gật đầu:

“Được, cho cô một đội dị năng giả, tuỳ cô điều phối.”

Một lãnh đạo khác phản đối:

“Thủ lĩnh! Như chẳng khác gì giao cho cô quá nhiều quyền lực!”

Thủ lĩnh phất tay:

“Không bàn nữa. Liễu Hoan Hoan, cô ba tháng. chỉ quan tâm đến kết quả.”

Liễu Hoan Hoan cúi đầu:

“Vâng, hiểu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-208-thoi-han-ba-thang.html.]

Khi cuộc họp kết thúc thì trời cũng hửng sáng.

Liễu Hoan Hoan trở về nơi ở, việc đầu tiên là tiếp tục tiếp cận Ôn Xu, ai ngờ phát hiện cho danh sách đen.

C.h.ế.t tiệt!

Không cần đoán cũng , chắc chắn những lời hôm qua nhóm Bùi Dữ thấy.

Giờ thì phiền

Liễu Hoan Hoan sốt ruột, nghĩ nghĩ , cuối cùng quyết định nhất vẫn là cho theo dõi nhóm họ một thời gian, mới tìm cách hành động.

Bất kể quá trình khó khăn thế nào, nhất định thành công!

--

Ở phía bên , nhóm Bùi Dữ vẫn hề , sắp tới bọn họ sẽ một “cái đuôi nhỏ” theo.

Hôm nay thời tiết vẫn nóng hầm hập. Ánh nắng chiếu da bỏng rát.

Ôn Xu dậy từ sớm.

Cô vẫn nhớ tới củ khoai lang đỏ nhỏ bé ở sân thượng hôm qua.

Tối qua mất ngủ, trong mơ cũng thấy nó mọc mầm.

Hôm nay, bộ đồ mà Bùi Dữ chọn cho cô cũng tươi tắn, đầy sức sống: đội mũ rơm vành mềm, áo ôm tay phồng màu xanh trắng đan xen, bên là quần giả váy màu vàng cam, xinh xắn tiện vận động.

Ôn Xu đội mũ chạy lon ton lên sân thượng, Bùi Dữ , chậm rãi theo , giữ cách chừng một mét.

Anh nhắc nhở:

“Chạy chậm thôi, hôm qua em mới gieo mà, mọc mầm nhanh .”

“Em chụp ảnh kỷ niệm!” Ôn Xu thở hổn hển , “Đây là đầu tiên em trồng thứ gì đó! Em còn trồng cả hoa nữa, em trồng hoa ?”

Sân thượng vốn để trồng rau, nhưng nếu Ôn Xu trồng hoa thì cũng thể dành một góc nhỏ riêng cho cô.

Chỉ là leo lên leo xuống bất tiện.

Bùi Dữ nghĩ một chút:

“Hay là trồng ở ban công phòng ? Đợi khi hoa nở, sáng mở mắt thấy liền.”

Ôn Xu tưởng tượng cảnh đó liền gật đầu lia lịa:

“Được đó!”

Bùi Dữ hỏi:

“Xu Xu thích hoa gì?”

Nghĩ , còn từng tặng hoa cho cô.

Tận thế , ai cũng lo sống còn, ít ai quan tâm tới chuyện đó. nếu tặng hoa, chắc chắn cô sẽ vui.

Anh nghĩ xem tìm hạt giống hoa, là loại độc, nguy hiểm, thiện và quá to để tránh gây sợ hãi.

Ôn Xu xổm bên mấy củ khoai lang và khoai tây, chụp ảnh :

“Em thích hoa hồng, Tulip cũng , hoa hướng dương em cũng thích!”

Miễn là .

Bùi Dữ gật đầu:

“Ừ.”

Anh nhớ hạt giống hoa trong gian, chắc ngoài tìm mới .

Trước mắt, thể hỏi thử mấy hàng xóm xem .

Bùi Dữ rút điện thoại , gửi tin trong nhóm chung.

Còn Ôn Xu thì cầm bình tưới nước cho mấy củ khoai.

Hai loại giống đều do Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành phụ trách, cô dám tự ý động . Tưới xong, cô lau tay khô định xuống phòng khách ăn sáng.

Bùi Dữ nắm tay cô xuống, tay thì đang trả lời tin nhắn trong nhóm.

Hà Nguyệt: [Chuyện hoa nè. Trước đây cũng từng hỏi bên căn cứ Vị Lai . Họ đa cây cối tận thế đều độc, cũng khác nhiều so với , chỉ là kích thước to hơn thôi.]

Hạ Duệ: [ mấy loại như trúc đào thì đừng trồng nhé. Trước tận thế độc , tận thế độc còn mạnh hơn, nguy hiểm lắm.]

 

Loading...