Tiêu Dã trốn trong bóng tối, bĩu môi. Cậu âm thầm tạo mấy viên băng trong tay, định ném đám .
Vừa định tay thì bọn họ chuyện.
Liễu Hoan Hoan lên tiếng:
“Đừng tưởng mấy đang nghĩ gì. Cô gái xinh , nhất khi về căn cứ mấy đừng hó hé gì thêm, thì… tự gánh hậu quả, giúp nổi .”
Giỡn .
Giờ cho kẹo bọn họ cũng chẳng dám nghĩ lung tung.
Liễu Hoan Hoan tiếp lời:
“Chính phủ đến khu trung tâm phát triển, rõ ràng là tranh địa bàn của chúng . Hiện tại trung lập, chứ tương lai ai thế nào. Chúng tay , bắt đầu từ những họ đưa tới. Cái căn cứ chính phủ là gì? Tốt nhất bọn họ chịu an phận ở đó, để chúng điều khiển, trở thành công cụ của .”
Một tên khác bật :
“Nghe mà buồn . Vừa gặp hôm nay thôi, nghĩ gì cũng họ dạng dễ điều khiển. Còn lợi dụng? Coi chừng phản đòn thì .”
Liễu Hoan Hoan lườm :
“Nếu thể khiến họ tự nguyện quy phục, thì ép buộc, dụ dỗ, thậm chí bẫy họ cũng chẳng .”
Chuyến , vô ích.
Cô gái tên Ôn Xu đó, là nhược điểm của Bùi Dữ. Nếu khống chế cô … thì chuyện dễ xử lý hơn nhiều.
Tiếc là xin cách liên lạc. Chứ kiểu đơn giản như cô , chỉ cần giả bộ thiện một chút là ngoan ngoãn lời thôi.
Tên nhíu mày:
“Ý cô là nhắm Ôn Xu? Vừa đừng nhắm cô mà, sợ c.h.ế.t ?”
Liễu Hoan Hoan nhún vai:
“ g.i.ế.c cô . Chỉ cần dàn dựng chút chuyện, để cô rơi nguy hiểm cứu, kiểu ‘ hùng cứu mỹ nhân’ mà. Cùng lắm thương một chút thôi… Da dẻ trắng nõn thế, đừng đàn ông, còn thấy tiếc nữa là… Tiếc là… bảo vệ như bảo vật, tới bước cuối thì thôi đừng mơ.”
Mẹ kiếp! Lại dám nhắm Xu Xu!
Tiêu Dã đến đây là chịu nữa. Cơn giận bốc lên, lập tức ném đống băng bọn .
Ra tay phân biệt nam nữ, ai chọc giận thì Tiêu Dã đ.á.n.h nương tay.
Liễu Hoan Hoan lãnh đủ, mặt mày dính đầy băng, t.h.ả.m tả nổi.
“Ai da! Ai chơi đ.á.n.h lén ?”
“Cái quái gì thế ? Ném trúng tan chảy luôn!”
“Đau c.h.ế.t mất! Chạy mau xe!”
xe còn xa, chạy cũng kịp.
Tiêu Dã chẳng sợ phát hiện, hai tay tung liên tục, những cục băng như đá lao thẳng về phía đám , nện cho tay!
Cả bọn lãnh đủ, mặt mũi bầm dập, ném trúng mắt, m.á.u chảy ngừng, mở mắt nổi, mà phát sợ.
Tiêu Dã vẫn bình tĩnh, còn tranh thủ chụp vài tấm ảnh “ tệ” của bọn kỷ niệm.
Cho chừa mấy mưu đồ xa, đáng đời!
Tiếng la hét vang khắp nơi. Cuối cùng, một dị năng giả sực nhớ năng lực hệ thổ, vội vàng tạo tường đất chắn mặt, trốn hết phía .
Trên đường từng gặp nhiều dị năng giả, nhưng hiếm khi đối đầu với năng lực hệ thổ.
Tiêu Dã thấy thú vị, thử phá cái tường đất đó.
Nghĩ là , tạo mấy mũi băng nhọn, ném thẳng bức tường.
Kết quả mũi băng chạm là tường đất nát vụn như cát, rơi lả tả xuống.
Không vật cản, băng lao thẳng bụng tên dị năng giả, m.á.u đỏ loang khắp áo.
“Ối!”
Tiêu Dã lập tức thu tay và trốn .
Cái tường đất đó chắc chắn mà yếu xìu, chỉ chặn mấy cục băng nhỏ thôi.
Thực , dị năng hệ thổ cũng ích, chỉ là Tiêu Dã mạnh hơn quá nhiều nên dễ dàng phá vỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-205-so-say-mot-cai-la-thay-mau.html.]
Tổng cộng Tiêu Dã b.ắ.n ba mũi băng. Hai cây cắm bụng tên dị năng giả hệ thổ, một cây đ.â.m trúng đùi sống sót bên cạnh, khiến hét toáng lên.
“Bụng ! c.h.ế.t! Cứu với!”
Liễu Hoan Hoan hoảng hốt quanh, nhưng thấy ai.
Trong lòng cô rõ, chuyện lẽ là bên phía Bùi Dữ .
Dù rõ, nhưng cô thể .
Liễu Hoan Hoan nghiến răng:
“Đi!”
Hôm nay đắc tội , nhưng đối phương g.i.ế.c bọn họ, bằng cho khỏi sân.
Tiêu Dã ban đầu định đuổi theo đ.â.m lốp xe, nhưng thấy đổ m.á.u thì thôi. Một phần vì sợ Bùi Dữ mà nổi giận, phần khác vì cũng g.i.ế.c vì mấy chuyện nhỏ nhặt.
Chơi cho hả giận là .
Thấy đám xa, Tiêu Dã mới xoay rời .
Khi phòng khách, mấy ở đó, nền nhà là băng, đang chuyện với Hạ Duệ và Hà Nguyệt.
Tiêu Dã leo bằng cửa sổ, thấy Hà Nguyệt đang nên trốn tạm trong bếp.
Sáng gặp, chiều gặp, giờ tối gặp.
Bùi Dữ thấy Tiêu Dã leo , cũng gần trò chuyện xong nên cùng Cố Cẩn Hành tiễn khách.
Vừa tiễn xong, Ôn Xu bếp gọi Tiêu Dã.
“Đi , đây .”
Tiêu Dã lên, phủi bụi áo, hì hì:
“Xu Xu thấy leo cửa sổ hả? Mắt em ghê!”
Ôn Xu thành thật đáp:
“Không chỉ em thấy. Trừ hai lưng, ai cũng thấy hết.”
Tiêu Dã bán tín bán nghi gãi đầu.
Không lẽ sơ suất? Lúc theo dõi đám còn giấu kỹ lắm mà!
Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành khoá cổng xong , liền về phía .
Bùi Dữ hỏi:
“Sao ?”
Tiêu Dã hào hứng:
“Hết giận ! Mà lỡ tay chảy máu, c.h.ế.t nữa.”
Cậu kể hết những gì lúc theo dõi.
“À đúng !” Tiêu Dã như sực nhớ , “Người đ.â.m m.á.u me be bét , chính là cái tên đ.â.m Cố!”
Lúc nãy trốn nhanh quá để ý, giờ nhớ mới nhận mặt .
Cố Cẩn Hành nhướng mày:
“Tốt. C.h.ế.t thì đáng đời.”
Tiêu Dã hỏi:
“Lúc nãy hàng xóm tới gì ?”
Cố Cẩn Hành:
“Không gì, chỉ xã giao chút. Dù gì cũng là hàng xóm, giúp đỡ qua .”
“Vậy ha.” Tiêu Dã kéo cổ áo, “ về phòng tắm đây.”
“Hừm,” Cố Cẩn Hành , “ cũng về phòng .”
Bé mèo Tiểu Bình Quả mái lâu mà thấy , ai theo dõi nên thấy lo.!