Mạt Thế. Mang Không Gian Trữ Đồ Xuyên Về 500 Năm Trước - Chương 624

Cập nhật lúc: 2025-08-01 12:51:58
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Đống rảnh rỗi thường đồ chơi cho Đại Đậu và mấy đứa cháu.

Lần , mang cho Nguyệt Nguyệt và hai em, chúng đều thích.

Lão Tam chơi đồ chơi, cả ngày gặp bố, thằng bé nhớ bố lắm, chỉ bố bế bồng.

Tống Thanh Phong cũng yêu thương con, mỗi khi về nhà đều dành thời gian chơi với các con, chọc cho chúng khanh khách.

Bác cả Tống bưng bát bột loãng , : "Đến giờ ăn bột ."

Kiều Niệm Dao nhận lấy bát bột, bắt đầu cho các con ăn. Nghe thấy sắp ăn, Nguyệt Nguyệt, Thái Dương và Tinh Tinh đều ngừng chơi, ngoan ngoãn thành hàng ngang, há miệng chờ đút bột.

Cả ba đứa bắt đầu ăn bột loãng từ khi năm tháng tuổi.

Thực là do Kiều Niệm Dao nhiều sữa. Ở quê, nhiều đứa trẻ từ ba, bốn tháng ăn bột , vì các bà nhiều đồ ăn ngon, sữa cũng đủ dinh dưỡng, thậm chí cần cai sữa, tự khắc sữa sẽ hết dần.

Không ăn bột thì ăn gì?

Kiều Niệm Dao ăn uống đầy đủ, nên đến giờ, dù ba đứa con ăn nhiều hơn , nhưng vì cai sữa đêm nên ban đêm cô vẫn căng sữa.

May mà Tống Thanh Phong " xa" giúp đỡ, cô mới đỡ khó chịu.

việc , Tống Thanh Phong vui vẻ , những thấy phiền mà còn thích thú vô cùng.

ư? Chuyện thể .

TBC

Tống Thanh Phong ba đứa con há miệng chờ ăn như ba chú chim non, khỏi bật .

Anh cũng ăn cơm, nên ngoài ăn .

Ăn xong, dọn dẹp nhà bếp, tắm rửa, giặt giũ.

Chỉ cần tan sớm, đều giành hết việc nhà. Thi thoảng Kiều Niệm Dao mới .

Hai vợ chồng câu nệ chuyện ai việc nhà, ai rảnh thì .

Hơn nữa, Tống Thanh Phong cũng cho rằng việc vợ ở nhà chăm sóc ba đứa con là nhàn hạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-624.html.]

Vừa chăm con, quán xuyến nhà cửa đấy, cô còn để bác cả Tống động tay động chân việc gì, thể thấy cô vất vả thế nào.

, mỗi khi về sớm, đều giành việc nhà.

Bác cả Tống cách hai vợ chồng trẻ đối xử với , trong lòng vô cùng vui mừng.

Bà thầm nghĩ, gia đình thể thịnh vượng cho !

, nhưng trong lòng tràn ngập niềm hạnh phúc.

Bà chợt nhớ việc chính, liền với cháu trai: "Ngày mai bác và Dao Dao sẽ đưa các cháu về quê ở nửa tháng."

Chuyện bàn bạc từ , nhân lúc thời tiết , còn nắng nóng nữa.

Tống Thanh Phong : "Chuyện nhỏ thôi mà, bác cứ yên tâm về quê ạ."

Bác cả Tống mỉm : "Cháu cứ chuyên tâm việc, cần về , bác và Dao Dao sẽ trông nom các cháu cẩn thận."

"Vâng ạ."

Thời gian tới khá bận rộn, nhưng dù bận đến mấy, cũng thể mười ngày nửa tháng gặp vợ con.

Nếu tan sớm, nhất định sẽ về nhà với vợ con.

Đêm đến, khi lên giường ngủ, Tống Thanh Phong đương nhiên bày tỏ nỗi nhớ nhung với vợ.

Chỉ suông thì đủ, dùng hành động để chứng minh cho vợ thấy nhớ cô đến nhường nào.

Sau đó, Kiều Niệm Dao chồng ôm chặt trong vòng tay: "Vợ ơi, cũng sẽ về thăm em và các con."

"Nếu tan sớm, cứ về, cho Đại Hoàng ăn về luôn cũng . Nếu tan muộn thì thôi, đừng vất vả." Giọng Kiều Niệm Dao lười biếng cuộc mây mưa, vô cùng quyến rũ.

Tống Thanh Phong để vợ nghỉ ngơi một lát, kéo cô cuộc yêu thứ hai. Vì sắp xa , thứ hai xong đến thứ ba.

Lúc ngủ, Kiều Niệm Dao liếc đồng hồ, mười một giờ rưỡi...

Chín giờ lên giường nghỉ ngơi...

Loading...