Bây giờ bọn trẻ hiểu nhưng vẫn thể cảm nhận cảm xúc từ trong giọng của lớn.
Đây là lý do vì lớn giữ giọng nhẹ nhàng khi chuyện với chúng, chúng sẽ càng tiếp thu hơn, càng thích hơn.
Đợi cho đến khi Dương Dương ăn no thì Kiều Niệm Dao cũng bế Tinh Tinh lên và cho bé ăn, rõ ràng Tinh Tinh đói, ngay khi cho ăn thì bắt đầu hoạt động chăm chỉ.
Hai tháng nay bé lớn hơn nhiều, cũng sẽ gào đến xé phổi mỗi khi đói nữa, nhưng nếu để ý cho bé ăn thì bé vẫn sẽ thôi.
Sau khi Kiều Niệm Dao cho ba chị em chúng ăn no xong thì hơn mười giờ .
Kiều Niệm Dao đặt chúng xe đẩy đẩy ngoài, ba chị em gần ba tháng tuổi, hơn nữa cũng vì khi chúng còn ở trong bụng thì Kiều Niệm Dao luôn nuôi dưỡng chúng bằng dị năng mà chúng đều là quỷ tinh.
Đừng nghĩ chúng đầy ba tháng tuổi mà dễ lừa chúng, hề dễ lừa chút nào, kể từ khi đưa chúng ngoài thì bây giờ mỗi ngày đều đẩy ngoài dạo, cứ luôn ở trong nhà thì ngay cả cô chị gái cũng đồng ý .
Thực tế, khi ngoài thì ngay cả khi chỉ thôi thì chúng cũng sẽ cảm thấy thoải mái, bắt đầu ê ê a a trò chuyện với , cũng đang về chuyện đẩy ngoài hít thở khí trong lành nữa.
Bác cả Tống đến xem chúng và trò chuyện với chúng, khi bà thấy ba đứa trẻ thì nụ mặt của bà còn tươi hơn hoa nữa.
Lát thì thím Hạ cũng xong việc nhà qua, còn mang theo chân giò đến. Đây là do bác cả Tống mua từ con trai nghề g.i.ế.c lợn Hạ Đại Căn của thím Hạ.
Kiều Niệm Dao chào thím Hạ một câu.
"Ai da, thật sự cảm ơn chị nhiều lắm." Bác cả Tống mỉm nhận lấy chân giò đó trả tiền cho thím Hạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-597.html.]
TBC
"Cảm ơn thím nhé, chuyện bình thường thôi mà." Thím Hạ thấy Kiều Niệm Dao mang ghế tới nên cũng vội rời , bà còn nán trò chuyện với bác cả Tống.
Bà xuống, bác cả Tống đưa chân giò cho Kiều Niệm Dao mang nhà, còn bà thì trò chuyện với thím Hạ.
"Còn Đại Căn, thật sự giúp đỡ nhiều, nó việc cả đêm như mệt ?" Bác cả Tống mỉm quan tâm hỏi.
"Đây là công việc của nó mà, mệt, nhưng gì việc gì mà mệt chứ?" Thím Hạ còn khiêm tốn .
" , nhưng so với công việc khác thì công việc của Đại Căn cũng đáng ngưỡng mộ, hàng xóm xung quanh đều như thế, thím khen nó một câu ?"
Đây là nguyên nhân vì bác cả Tống và thím Hạ trò chuyện ăn ý, họ đều gãi đúng chỗ ngứa của .
"Nào , đó chỉ là một công việc vất vả thôi, đến giờ vẫn về nhà kìa." Thím Hạ mỉm .
Bác cả Tống tiếp tục khen ngợi.
Bà khen Đại Căn nhiều phúc lợi , nuôi bọn trẻ trở nên mũm mĩm, thoạt thì bọn trẻ giống như nuôi dưỡng bởi một gia đình điều kiện khá giả.
Điều cũng đúng thật, mấy đứa con của Hạ Đại Căn tròn trịa hơn những đứa trẻ ở quanh đây nhiều lắm.
Tuy nhiên Hạ Đại Căn cũng khen ngợi mấy chiếc chậu và xô nhựa mà Tống Thanh Phong mang về: "Thật sự dùng , chừng dùng cả đời còn , đây mua nhưng mua , chuyện cũng cảm ơn Thanh Phong."
Sau khi mang mấy chiếc chậu nhựa về.
"Đây là gì, nó cần gì thì thím cứ , chỉ cần thể tìm cách lấy thì giúp thím chứ?" Bác cả Tống cũng .