Mạt Thế. Mang Không Gian Trữ Đồ Xuyên Về 500 Năm Trước - Chương 565

Cập nhật lúc: 2025-07-31 22:13:02
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bác cả Tống cùng bác ba Tống , cho rằng cô đau lòng vì tiền: "Tiền là quan trọng, nhưng cũng quan trọng bằng thể của cháu, cháu nên bảo vệ thể của , bọn bác nhiều như tới đây, cũng là tới giúp cháu một tay."

Các bà sợ cô chịu nổi, đừng đến lúc đó thua thiệt thể của , đó là bao nhiêu tiền cũng đổi .

"Nếu đút cháu sẽ , sẽ miễn cưỡng bản ." Kiều Niệm Dao hiểu tâm ý của hai .

Nói đến nước , cháu dâu vẫn kiên trì tự đút, bác cả Tống cùng bác ba Tống cũng thêm gì.

Kiều Niệm Dao ăn hết phần cháo , thịt thơm, còn bốn quả trứng gà luộc, cô đều ăn hết bụng.

Ăn xong để cho cô ngủ, nhân lúc bọn nhỏ lúc đều đang hô hô ngủ, cũng nhân lúc sớm ngủ.

Kiều Niệm Dao năng lực ngủ một giây, khi ăn xong xuống, lập tức ngủ.

bác cả Tống cùng bác ba Tống đều nhịn đau lòng, là mệt c.h.ế.t .

cháu dâu đút sữa bột, chỉ tự đút, cái cũng đừng vì tiết kiệm tiền mà nấu hỏng xương cốt cơ thể.

Sữa ba đứa nhỏ, cho dù sữa bột tiền đắt, cũng uống sữa bột.

TBC

Các bà là dự định để cho chị gái và trai ăn sữa bột, em trai cho b.ú sữa, cho ít hai cái đều thể thoải mái hơn nhiều.

Các bà còn cho ông Mã tới khuyên nhủ.

Ông Mã khi tỉnh ngủ ngáp một cái, : "Việc khuyên thế nào? Các bà khuyên là ."

"Dao Dao thầy." Bác cả Tống .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-565.html.]

Ông Mã cũng học trò chịu đựng tổn hại thể, chờ học trò tỉnh ngủ cho các học trò thế hệ thứ hai b.ú sữa xong, ông mới bắt mạch.

"Thân thể vẫn thiếu hụt, các bà của cháu đều nguyện ý chia sẻ cho cháu, thể cho hai đứa lớn ăn sữa bột, Thanh Phong ở trong thành phố cũng thể mua , lo lắng vấn đề khẩu phần ăn, chuyện tiền cháu cũng , cũng vấn đề." Ông cụ cũng .

Kiều Niệm Dao : "Đương nhiên vì chuyện tiền bạc, thầy đừng lo lắng cho cháu, cháu miễn cưỡng bản , nếu đút , cháu sẽ nhận lấy, nhưng cháu thể."

Ông Mã cũng lải nhải nữa: "Vậy tự cháu tính , thời gian còn dài, đừng dùng sức quá sức."

"Vâng." Kiều Niệm Dao gật đầu.

Cô cũng một chút kiên nhẫn ghét bỏ thầy cô còn bác cả Tống bọn họ lải nhải, cũng mang dị năng, phụ nữ bình thường, đều là nguyện ý chia sẻ với cô, sợ cô mệt mỏi đến .

Cho nên cái gì lạ?

Phương Xuân Hoa thu dọn đồ đạc, những thứ trong phòng của Tống Thanh Phong đều chuyển đến trong phòng ông mã.

Để cho cùng ông Mã ngủ một cái giường là , ban đêm để cho cô tới trông coi.

Kiều Niệm Dao với cô : "Chị dâu giúp em một tay, tiền hứa hẹn em sẽ trả, chờ , em sẽ mua cho chị dâu một bộ quần áo mới."

"Cũng cần, chị giúp một tay cũng tính là chuyện gì lớn." Phương Xuân Hoa , lúc với Kiều Niệm Dao, sang năm khi con gái Đặng Như Ngọc nghiệp trung học, xuống nông thôn, đến lúc đó thể ở nhờ nhà ông Tống.

Cho nên tới hầu hạ ở cữ, bất kể là tiền là quần áo, cô cũng ý định nhận.

"Dao Dao, em mau nghỉ ngơi một chút , bọn nhỏ đói nhanh như ."

Kiều Niệm Dao gật đầu, cô xuống nghỉ ngơi, cũng nhanh ngủ tiếp.

Phương Xuân Hoa rón rén .

Loading...