Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 44.1
Cập nhật lúc: 2024-05-15 13:32:18
Lượt xem: 39
Chương 44: Ngũ Nhất học cách hôn mới
Không lâu sau đã làm xong bữa trưa.
Sau khi tận thế Bousel không hề lên đất liền, cũng rất lâu rồi không được ăn thức ăn được nấu nướng. Bưng bát mà Khương Thù đưa cho, nằm nhoài trên thành hộp đen ăn mì vị hải sản.
Đôi mắt thỉnh thoảng lại liếc qua nhìn Nhiếp Tiêu và bé chuột, còn hơi mất tập trung.
Nhóm Ninh Phong cũng đang ăn mì, nhìn Bousel mang khuôn mặt tuyệt mỹ đang giản dị ăn mì trong bát, nhất thời đều cảm thấy bát mì cũng cao cấp hơn hẳn.
Nhưng bọn họ vừa nghĩ như thế, lập tức thấy chàng tiên cá nào đó không cẩn thận làm cho nước canh b.ắ.n vào mắt.
"Đựu ụ ụ ụ, mù mắt ông đây rồi."
Nhóm Ninh Phong Khương Thù: "..."
Chậc, lãng phí cả một chiếc nhan sắc.
Nhiếp Tiêu ngược lại không chú ý bên cạnh, tập trung hết vào bé chuột, dùng đũa xắn cho sợi mì thành đoạn ngắn rồi mới đút cho nhóc con nhà mình ăn.
Nhìn đối phương ăn đến vô cùng đáng yêu, cả gương mặt đều tỏ ra hạnh phúc, Nhiếp Tiêu cũng không kiềm được khóe môi cong lên.
Không biến thành hình thái nhân loại, đúng là rất tiết kiệm lương thực. Chỉ cần lấy trong miệng ra một ít, là có thể nuôi sống một cục nhỏ rồi.
Hổ lớn cũng cắm đầu vào trong tô ăn chuyên dụng lớn, vừa ngửi mùi cá trong không khí vừa cảm thấy có thể ăn thêm hai tô.
Bousel ở trong nước rửa đôi mắt bị cay, sau đó ngẩng đầu nhìn một lớn một nhỏ đã quen thuộc sống cùng nhóm người Trái Đất, tự hỏi phải làm sao để tìm cơ hội phát ra chút ám hiệu.
Nhìn hai 'con' này một cái, quả thật còn giữ bình tĩnh hơn hắn, diễn y như thật vậy.
Khương Thù thấy Bousel liên tục nhìn chằm chằm vào Nhiếp Tiêu ở bên kia, trong lòng đột nhiên cảm thấy khó chịu, đi tới lấy đi bát không trong tay Bousel. "No không? Đừng nhìn nữa, nhìn nữa người ta cũng không nuôi thêm một con cá lớn như cậu."
Dòng suy nghĩ của Bousel bị cắt đứt, ngẩng đầu nhìn thanh niên vừa bị hắn hôn ban nãy. Lớn lên thật hợp với sở thích của hắn, không khỏi nhướng mày, chọt ngón tay bày ra vẻ mặt quyến rũ.
"Vậy cậu nuôi tôi đi."
"Bệnh thần kinh." Khương Thù lấy bát, xoay người rời đi, bên tai đỏ một mảnh.
Nhóm Ninh Phong Đoạn Ôn Du Tiêu Nghiên nâng bát, chậc chậc chậc mà phát ra âm thanh buôn dưa. Không nghĩ tới nha, Khương Cầu Cầu cậu cũng có ngày hôm nay! ! !
*
Nhanh chóng giải quyết xong vấn đề bữa trưa, đoàn người lại tiếp tục gấp rút lên đường. Nhiếp Tiêu thay thế vị trí Tạ Quân, ngồi xuống ghế lái phía trước, thề phải giành lại thời gian bị trì hoãn.
Sau đó, tất cả mọi người được thể nghiệm loại cảm giác của tiểu đội xe không kính*.
(*từ gốc là xe chạy lên mây, nhưng nhớ lại bài thơ và bài hát của Tiểu Đội Xe Không Kính buồn cười quá ???? )
Tạ Quân cuối cùng cũng thấu hiểu nguyên nhân mấy ngày qua nhóm Ninh Phong không để cho Nhiếp Tiêu lái xe, đây chính là xem xe tải thành máy bay chiến đấu mà.
Ngay cả một người cá ở trong biển sóng to gió lớn cũng không nao núng như Bousel, hôm nay là lần đầu tiên được trải nghiệm mùi vị say xe, chìm trong hộp đen, không khác gì một con cá chết.
Tạ Quân lúc này cũng không chịu nổi, tự biến mình cái búa, nhét mình vào khe cắm thẻ trong xe, tạm thời mới không bị choáng đầu hoa mắt.
Bousel ở bên cạnh nhìn cảnh Tạ Quân biến thân, lại không nhịn được trợn tròn đôi mắt. Đựu móa đựu móa! ! Người của Tượng tộc hiếm thấy cũng đến Trái Đất chơi sao?
Tạ Quân cảm nhận được tầm mắt nóng rực của Bousel, âm thanh từ cái búa phát ra, hơi ngại ngùng nói: "Đây là dị năng của tôi, có thể không giống với mọi người lắm ha ha ha. Nhưng mà tôi vẫn là con người lớn lên ở Trái Đất, không phải búa thành tinh gì đó đâu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-44-1.html.]
Bousel ngổn ngang trong gió: "..." kém hiểu biết là lỗi của tui.
Bousel nhìn mọi người ở đây một lát, nhất thời không đoán được trong xe này có bao nhiêu 'đồng râm'. Nhìn ai ai cũng thấy giống, aiz, xong phim rồi.
Bé chuột đang rúc trong túi của ba ba, ở trên ghế lái trải nghiệm khoái cảm phóng xe như bay.
"Chít! ! !" Ba ba, ba ngầu muốn chết!!
*
Sau khi màn đêm buông xuống, mọi người tiếp tục lái xe đi thêm hai tiếng, chạy thêm một quảng đường sau đó mới thả biệt thự ra nghỉ ngơi.
Bousel trầm mình trong chiếc hộp đen cũng được mọi người khiêng vào biệt thự, trực tiếp đặt vào phòng khách ở lầu một.
Ninh Phong nhìn ngọc trai đầy trong hộp của Bousel, có chút ngạc nhiên mà chộp một viên lên nhìn thử, hỏi: "Ngọc trai này có thể giúp cậu vượt qua thời kỳ động dục sao?"
Nghe lời này, nhóm Nhiếp Tiêu cũng hơi hiếu kỳ, đồng thời đều nhìn sang.
Bousel cũng không giấu, trực tiếp gật gật đầu, nghiêm túc nói: "Ừm, loại ngọc trai này có chút đặc biệt, bên trong vốn có chất ức chế, chỉ có điều nhất định phải có đầy đủ nước mới có thể phát ra. Còn phương pháp tốt nhất để vượt qua thời kỳ động dục chính là tìm người giao phối, nhưng tộc nhân ngư cả đời chỉ có thể tìm một bạn đời, cho nên không thể tùy tiện được. Chủng tộc chung thủy nhất toàn vũ trụ chính là Nhân Ngư chúng tôi."
"... ?" Cậu lừa ai đó!
Mọi người nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của Bousel, một đám người kể cả Nhiếp Tiêu đều quay đầu lại liếc nhìn Khương Thù.
Bọn họ thật sự không nhìn ra tộc nhân ngư chung thủy ở chỗ nào.
Khương Thù bị tất cả mọi người dùng mắt ghim, thoáng lùi về sau một bước, khóe miệng co rút mất kiểm soát.
Đột nhiên lúc này Ninh Phong có một thắc mắc, quay đầu nhìn bé chuột nằm trong áo Nhiếp Tiêu, ánh mắt sáng quắc vừa vuốt cằm vừa nói: "Người cá có thời kỳ động dục, vậy chuột hamster thành tinh thì có thời kỳ động dục không nhỉ?"
Nhóm Đoạn Ôn Du nghe lời này, lập tức đồng loạt ngẩng đầu lên, ánh mắt vi diệu lia qua lia lại trên mặt Nhiếp Tiêu.
Nhiếp Tiêu: "..."
Nhiếp Tiêu cúi đầu xuống, đối diện với ánh mắt mơ màng vô tội của nhóc con nhà mình, nhất thời đứng ngồi không yên. Nhìn lại nhóm Đoạn Ôn Du, chỉ cảm thấy đám người này lòng dạ xấu xa, có ý định dạy hư nhóc con nhà mình.
"Đừng đoán mò, đi ngủ đi ngủ, ngày mai còn phải lên đường sớm đó." Nhiếp Tiêu xua đuổi mọi người, sau đó lên lầu về phòng của mình trước tiên, không cho mọi người chút kẻ hở để nói chuyện.
Nhóm Đoạn Ôn Du nhìn bóng lưng vội vã nào đó, tất cả đều đồng loạt bật cười.
"Vậy chúng ta cũng đi ngủ thôi, ngủ ngon."
"Ngủ ngon!"
Bousel nhìn mọi người đều về phòng, cuối cùng chỉ còn lại mình và hổ lớn nghỉ ngơi trong phòng khách, lập tức cảm thấy cơ hội của mình đến rồi.
Nhưng Khương Thù vừa vào phòng chưa được vài giây lại đột nhiên quay lại, mang hổ lớn cùng đi về phòng mình, cuối cùng còn ngạo kiều* nói với Bousel.
(muốn quan tâm mà ngại ԅ(≖‿≖ԅ) )
"Cậu khỏi cảm ơn tôi, sáng mai nếu thức dậy chỉ thấy một đống xương cá lại dọa c.h.ế.t người ta."
Bousel nhìn bóng lương của tên đàn ông thối Khương Thù, ở trong nước tức giận đến thổi bong bóng, có một câu thô tục không biết có nên nói hay không.
*