Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 25.2
Cập nhật lúc: 2024-05-05 18:34:31
Lượt xem: 60
Bạch Mân ở một bên đối phó hai con tang thi, dư quang thoáng nhìn biến hóa trên người Ninh Phong, đồng tử không khỏi co lại.
Quay đầu lại quan sát mấy người khác, ở trên người cả nhóm Nhiếp Tiêu đều có dấu vết của giác ngộ.
Ngay lúc này, Nhiếp Tiêu bị ba con tang thi cấp hai vây công xảy ra biến hóa đầu tiên, hai cánh tay biến thành sấm sét và lốc xoáy.
Tang thi cắn vào cánh tay của hắn không chỉ táp vào khoảng không, đầu ngược lại còn bị gió xoáy và sấm sét cắt nát và thiêu cho cháy đen, dòng điện chạy qua người phát ra từng luồng mùi cháy khét hôi thối.
Bức tượng Khương Thù đang ngồi thiền lúc này rốt cuộc đã mở mắt, khóe miệng treo lên nụ cười như có như không.
"Ha, cũng không tệ, rốt cuộc đã giác ngộ hóa rồi ha."
Bởi vì đặc thù kỳ lạ của dị năng hệ kim, ngay từ lúc ban đầu Khương Thù thức tỉnh dị năng liền theo bản năng biến da của mình thành kim loại để phòng ngự, cho nên giác ngộ hóa cơ thể sớm hơn tất cả mọi người.
Nhưng đối với các dị năng giả hệ khác mà nói, có mấy ai có thể chủ động nghĩ đến việc biến một phần cơ thể của mình thành dị năng?
Đối lập với Khương Thù thảnh thơi và hứng thú dào dạt, Bạch Mân ở bên cạnh không kiềm chế nổi nội tâm nôn nóng, ánh mắt lấp loé, mím môi, xoay tay liền biến ra một viên dị năng hạch màu xám tro.
Thừa dịp tất cả mọi người không chú ý, bàn tay lập tức vỗ vào n.g.ự.c một con tang thi bình thường gần đó.
Nhiếp Tiêu nhìn biến hóa của thân thể, thẳng tay tiêu diệt hai con tang thi cấp hai bên cạnh, quay lại giúp đỡ Ninh Phong và Tiêu Nghiên.
Đoạn Ôn Du và Võ Văn Kỳ nhìn biến hóa trên người Nhiếp Tiêu, ánh mắt lóe lên. Sau đó gần như theo sát bước chân Nhiếp Tiêu lần lượt thành công giác ngộ hóa.
"Mấy ông là làm sao vậy?"
Ninh Phong chỉ còn cách nữa bước bên bờ thành công giác ngộ hóa, thế nhưng dây thần kinh quá thô nên vẫn không thể lĩnh ngộ hoàn toàn cơ chế, cả mặt m.ô.n.g lung mà nhìn ba người đàn ông biến thành gió cát sấm sét.
Tiêu Nghiên ở bên cạnh cũng suy tư.
Sau đó, hai người liền trơ mắt mà nhìn ba người bọn họ đại phát thần uy, hợp lực quét sạch gần một nữa số tang thi bên cạnh, tang thi cấp hai cũng chỉ còn có mấy con.
Bạch Mân nhìn thấy lại thêm hai người đã giác ngộ hóa cơ thể, sự nôn nóng trong mắt gần như không thể che giấu, quay đầu nhìn lại chỉ còn Tiêu Nghiên và Ninh Phong, bàn tay nắm chặt liền hơi thả lỏng.
Nhiếp Tiêu nhìn hai con tang thi cấp hai cuối cùng, không chút do dự tiến lên định đánh c.h.ế.t chúng nó, thân ảnh nhanh nhẹn giống như lốc xoáy và sấm sét. Ninh Phong nhìn cảnh này chỉ cảm thấy trận chiến đã đến hồi kết thúc.
Nhưng ngay lúc này, dị biến phát sinh.
Chỉ thấy một trong hai con tang thi cấp hai kia đột nhiên chuyển hướng, vồ tới con tang thi cấp hai bên cạnh há ra cái miệng đầy máu, trực tiếp cắn nát nữa cái đầu đối phương.
Sau đó nó nhào vào bầy tang thi bình thường, hai mắt đỏ tươi điên cuồng cắn xé, làm cho chân thừa tay cụt thịt thối bay đầy trời.
Hiển nhiên, lại tiến vào trạng thái cuồng hóa!
"Đựu móa! Má nó vậy mà lại muốn thăng cấp nữa? Hôm nay gặp quỷ sao!!!"
Ninh Phong không nhịn được chửi tục.
Khương Thù đang hóa trang bức tượng cũng mở mắt ra.
Tận thế bắt đầu đến nay, chưa từng xuất hiện qua tang thi cấp ba.
Bạch Mân nhìn tình cảnh này, trong lòng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, làm một người vô hình tuột lại phía sau, khóe miệng khẽ nhếch lên một độ cong khó phát hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-25-2.html.]
Một màn như thế làm sắc mặt nhóm Nhiếp Tiêu trầm xuống, không chút chần chờ xông lên.
Thừa dịp trạng thái cuồng hóa chưa kết thúc, Nhiếp Tiêu, Võ Văn Kỳ, Đoạn Ôn Du hợp lực nhất định phải bóp c.h.ế.t mầm móng tang thi cấp ba từ trong trứng nước. Ninh Phong và Tiêu Nghiên phụ trách g.i.ế.c tang thi bình thường phía ngoài cũng đổ mồ hôi hột.
Con tang thi cấp hai đang cuồng hóa hoàn toàn tập trung vào đống thịt thối của đồng loại, quay mặt làm ngơ không thèm phản ứng đối với ba người Nhiếp Tiêu có lực uy h.i.ế.p với mình, móng tay sắc nhọn đào ra một trái tim đã biến thành màu đen, nhét vào miệng ăn như hùm như sói.
Ngay lúc nhóm Nhiếp Tiêu cảm thấy sắp đắc thủ, con tang thi lại thành công tiến hóa lên cấp ba, cả tròng mắt đều biến thành một màu đỏ đậm khủng bố.
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một cái vòng màu đen to lớn.
"A a cẩn thận! ! !"
Ninh Phong và Tiêu Nghiên nhìn một màn quỷ dị ở giữa không trung, lo lắng hét lên.
Nhưng đã chậm một bước!
Vòng tròn màu đen rơi xuống từ trên không, bay thẳng về phía ba người Nhiếp Tiêu, bọn họ không kịp phản ứng đều bị trói ở bên trong.
Làm xong tất cả những thứ này, tang thi cấp ba không hề quay lại, nhanh chóng phóng về phía Ninh Phong và Tiêu Nghiên, một tay điều khiển vòng đen, một tay vươn ra móng tay sắc bén bổ về phía đầu của bọn họ, vội vàng muốn mổ sọ hút não.
"Má nó, nguy rồi!"
Võ Văn Kỳ sắc mặt khó coi, cố gắng thoát khỏi trói buộc của vòng đen. Nhiếp Tiêu cũng nhanh chóng phản úng lại, định biến cơ thể thành gió thoát ra ngoài, nhưng hoàn toàn không ngờ được khả năng trói buộc của chiếc vòng này còn cao hơn bọn họ tưởng tượng.
Ba người chỉ có thể trơ mắt nhìn Ninh Phong cùng Tiêu Nghiên sắp gặp nguy hiểm.
Bạch Mân nhìn tình cảnh này, trên mặt một mảnh lo lắng, trong mắt lại sắp không kiềm chế nổi vui mừng. Nhưng lúc hắn cho là đã sắp đắc thủ, lại sơ sót bỏ qua Khương Thù ở cách đó không xa.
Khương Thù một bước xông lên lôi Ninh Phong và Tiêu Nghiên đi, bàn chân hóa thành kim loại đá bay chiếc vòng đen ra hướng khác.
Hoàn toàn bao vào khoảng không!
Móng vuốt của tang thi cấp ba cũng vồ vào không khí.
"Hai người các cậu chạy mau!"
Nhiếp Tiêu mơ hồ phát giác thứ mà tang thi muốn lấy, vội vàng hướng Ninh Phong và Tiêu Nghiên hô lớn.
Ninh Phong có chút không muốn, nhưng Tiêu Nghiên lại lập tức phản ứng lại, kéo Ninh Phong chạy đi. Đáy lòng Bạch Mân thầm mắng Khương Thù lo chuyện bao đồng, sau đó cũng nhanh chóng chạy theo Ninh Phong và Tiêu Nghiên.
Khương Thù cầm chân con tang thi được một khoảng thời gian ngắn, lúc bọn Ninh Phong đã chạy xa cũng bị vòng đen của đối phương trói dính, cuối cùng bị ném vào chung một chỗ với nhóm Nhiếp Tiêu.
"Cậu đúng là tên vô dụng!" Võ Văn Kỳ mắng Khương Thù, "Đều tại cậu cái tên yêu tinh hại người, muốn đánh nhau còn không biết xem trường hợp."
Khương Thù sống không còn gì luyến tiếc, im lặng biến mình thành bức tượng đồng không lên tiếng, mặc kệ đám tang thi gặm gáy của mình đến kêu ken két.
"Cứu vợ cậu rồi còn không cám ơn tôi một tiếng?"
"Cám cái củ cải!"
Bọn họ nhanh chóng biến thân thể của mình thành dị năng, dù cho lúc này có bị giam cầm thì tang thi cũng không làm gì được họ.
Há mồm cắn tới, hoặc là gặm được một mồm đầy cát đá nước lã, hoặc chính là cạp phải mình đồng da sắt, cứng đến răng rụng đầy đất.
Lúc này Võ Văn Kỳ Đoạn Ôn Du cùng với Khương Thù đều không hẹn mà ước ao có thể như Nhiếp Tiêu, không có con tang thi