Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 20.1
Cập nhật lúc: 2024-05-05 18:26:53
Lượt xem: 51
Chương 20: Ngũ Nhất nắm giữ sức mạnh không gian
Tiểu Ngũ Nhất trói gô Mạnh Quang Diệu xong liền lập tức tháo vòng đen trên cổ Khang Khang xuống, bé trai khôi phục hô hấp sắc mặt cũng không còn đỏ bừng.
Ngay sau đó tiểu Ngũ Nhất thả nhóm Tạ Quân ra, nhưng bọn họ còn chưa kịp tìm hiểu chuyện gì xảy ra, tình hình Khang Khang đột nhiên trở nên kém đi.
"Anh ơi! Anh mau tỉnh lại!" Na Na sờ thân thể nóng bừng của Khang Khang, sợ đến phát khóc.
Tạ Quân và Lưu Đại Sơn đi nhanh đến, làm cấp cứu cho nhóc, nhưng vãn không có biến chuyển, gấp đến độ mọi người toát mồ hôi hột.
Cuối cùng nghe thấy giọng nói của Võ Văn Vũ ngoài trường học truyền vào, Tạ Quân như nhớ tới một chuyện, vội vàng lấy tất cả tinh hạch trên người nhét vào tay Khang Khang.
Dị năng sắp sụp đổ được bổ sung, Khang Khang lập tức liền ổn định lại, nhiệt độ cũng dần giảm xuống.
Mọi người sợ bóng sợ gió một hồi, đại thở ra một hơi.
Lúc đoàn người Võ Văn Vũ tìm được đến căn phòng nhỏ, chủ thấy một đám người chật vật vây quanh một bé trai, bên cạnh có một người đàn ông bị trói như lợn chết.
"Có chuyện gì thế?"
Nhìn đám người như vừa trải qua một trận đại chiến, nhóm Võ Văn Vũ tò mò tiến lên, sau đó phát hiện trên người bọn họ đều có vết thương do bị trói, trong đó đứa bé trai ở giữa cả người đầy thương tích.
Mấy sinh viên khoa y nhanh chóng tiến lên, theo căn dặn của Tạ Quân vừa tiến hành cấp cứu cho Khang Khang vừa cẩn thận tránh động đến tinh hạch trong tay nhóc.
Mấy đứa nhỏ cùng Na Na đang trông coi Khang Khang, thấy Viên lão hiệu trưởng đang ôm Thao Thao liền mừng rỡ tiến lên, kích động đến rơi lệ.
"Thật tốt quá! Thao Thao cũng không sao rồi!"
Viên hiệu trưởng đầy mặt đau lòng nhìn mấy củ cải đỏ đang vây quanh, trực tiếp ngồi xuống đất, để cho mấy đứa nhỏ có thể dễ dàng trò chuyện hơn.
Võ Văn Vũ nhìn vết trói trên người tiểu Ngũ Nhất, đau lòng muốn chết, vết hằn đỏ tươi trên làn da trắng nõn, làm ngườu ta nhìn mà phát sợ.
"Anh không đau đâu tiểu Vũ!" tiểu Ngũ Nhất an ủi ngược lại Võ Văn Vũ, giống như tranh công mà nói: "Là dũng sĩ hamster cùng mọi người đánh bại kẻ xấu đó!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-20-1.html.]
"Gọi là cô!" Võ Văn Vũ cầm thuốc mỡ cẩn thận thoa cho cậu, còn cái gì mà dũng sĩ hamster, cô chỉ xem như là lời nói đáng yêu thoảng qua tai.
Xử lý xong vết trương trên người Khang Khang và nhóm Tạ Quân, mọi người cũng biết rõ ràng mọi chuyện. Thông qua lời kể của Na Na và mấy đứa nhỏ, tên súc sinh Mạnh Quang Diệu vậy mà là thầy giáo của ngôi trường này.
Lúc tận thế phát sinh, Mạnh Quang Diệu dựa vào dị năng của mình nhốt tất cả người sống vào trường học. Người trưởng thành bị xem như nô lệ, giúp hắn làm việc, vận chuyển vật tư. Nếu hắn khó chịu sẽ hành hạ cho không c.h.ế.t cũng tàn phế, mấy đứa trẻ con còn sống cũng bị hắn nhốt lại, tùy tiện đùa bỡn sát hại.
Viên lão hiệu trưởng nghe kể về khoảng thời gian đen tối này, càng ghét cay ghét đắng Mạnh Quang Diệu, đối với mấy đứa nhỏ gặp tình cảnh này càng thêm đau lòng. Đặc biệt lúc nhìn thấy đống xác người lớn và trẻ nhỏ ở sau núi, mọi người càng hận không thể bằm thây tên khốn đó ra ngàn mảnh.
"Trong đội ngũ giáo viên tại sao lại có một tên không bằng cầm thú như hắn!" Một người có ăn học như Viên lão hiệu trưởng lúc này cũng không kềm chế được đạp Mạnh Quang Dũng hai cước. "Thằng súc sinh!"
Mạnh Quang Diệu giống như lợn c.h.ế.t không sợ nước sôi, không hề có một chút tỉnh ngộ, nhếch khóe miệng đầy m.á.u cười nham nhở. "Hận tao? Vậy thì g.i.ế.c tao đi! Ngược lại ông đây đã chơi đủ vốn. Từ trươc tận thế tao đã muốn làm như vậy, đáng tiếc đám phụ huynh trông coi quá gắt, chỉ có thể lén lút sờ mó đám con nít giải nghiện! Tao ngày ngày đều nghĩ tại sao đám gia trưởng đó không c.h.ế.t hết đi, kết quả ai mà ngờ, tận thế tới ha ha ha! Đám phụ huynh không chỉ c.h.ế.t gần hết, ông trời còn cho tao dị năng, vậy đám con nít này không phải là để cho tao tùy tiện chơi sao ha ha ha!"
"Tận thế! Tận thế mới tốt!"
"Sau này chính là thiên hạ của dị năng giả, kẻ mạnh làm vua, mọi thứ đều là rơm rạ, tao chơi c.h.ế.t vài đứa con nít thì có làm sao?"
Mạnh Quang Diệu nói, cả người như sắp phát điên. Mấy đứa nhỏ Na Na và Thao Thao ở bên cạnh sợ đến co rúm lại, nước mắt ròng ròng.
Tạ Quân nghe lời này phẫn nộ không nhịn được, hai mắt đỏ ngầu đ.ấ.m Mạnh Quang Diệu một đ.ấ.m đến miệng đầy máu, hàng răng rụng hết bảy tám cái.
"Súc sinh!"
Mạnh Quang Diệu bị đánh nói không nên lời, khóe miệng vẫn còn cười khẩy c.h.ế.t không hối cải.
Trong nhóm này ngoại trừ mấy người Tạ Quân Lưu Đại Sơn Võ Văn Vũ là dị năng giả, những người khác đều là người bình thường, lời ấy đã khơi dậy trong lòng mọi người bóng tối không nhỏ về thực tế hiện tại.
Nếu những người như Tạ Quân cùng Lưu Đại Sơn nắm giữ dị năng, đó chính là chuyện tốt của cả thế giới, nhưng dị năng lại bị những kẻ như Mạnh Quang Diệu nắm giữ, vậy mạt thế này thực sự trở thành thiên đường của bọn họ.
Nhìn ra toàn bộ thế giới, tận thế cùng dị năng không biết đã khiến cho bao nhiêu tên cầm thú cảm thấy kiêu ngạo.
Mọi người ngẫm lại, liền cảm thấy không rét mà run.