Mạt Thế Đội Trưởng Xuyên Thành Tiểu Công Chúa - Chương 507
Cập nhật lúc: 2025-03-28 06:24:15
Lượt xem: 8
"Chỉ tiếc là Thẩm Vô Phi không thí nghiệm thành công, những thứ đó vừa tiêm vào người hắn không lâu thì hắn đã không chịu nổi mà chết, những người thí nghiệm thất bại ở địa cung đều bị ném vào loạn táng cương, chỉ không ngờ Thẩm Vô Phi bị ném vào loạn táng cương thế mà lại sống sót!"
"Ngự vệ báo lên trẫm, trẫm cũng muốn biết người bị cải tạo sẽ như thế nào, vì thế đã nhốt hắn vào ngục tối, sai tử sĩ canh giữ, sau đó phát hiện hắn thực sự có tốc độ phi thường!"
Việt lão đế càng nói càng phấn khích: "Tốc độ nhanh đến mức mắt thường không thể bắt kịp bóng người, một hơi xa mấy chục trượng, năng lực tốt như vậy, trẫm sợ dùng thuốc độc khống chế sẽ ảnh hưởng đến tốc độ của hắn, huống hồ dùng thuốc độc làm sao có thể khiến hắn cam tâm trung thành với trẫm, trẫm lại không thể tìm Phúc Vương, vì vậy trẫm đã tìm đến Cửu Mệnh Thần Y trong truyền thuyết, hứa hẹn sẽ cho hắn xem Phúc Vương làm thí nghiệm, đổi lại hắn đưa ra cách có thể thay đổi ký ức của con người."
Thẩm Vô Cữu nhíu mày, từ lâu đã có lời đồn Cửu Mệnh Thần Y trong truyền thuyết không chỉ có thể cướp người từ tay Diêm Vương, còn có khả năng khiến người quên đi chuyện cũ.
Sở Du Ninh nhìn Thẩm Vô Cữu, hình như nàng đã nghe thấy cái tên Cửu Mệnh Thần Y này ở đâu đó.
Thẩm Vô Cữu cúi đầu nói nhỏ: "Lúc trước thái y nói vết thương của ta có lẽ chỉ có Cửu Mệnh Thần Y mới cứu được."
Sở Du Ninh lập tức nhớ ra, lúc trước nàng nói nàng có thể cứu Thẩm Vô Cữu, Thẩm Vô Cữu còn hỏi nàng có quen Cửu Mệnh Thần Y không.
Thần y gì chứ, e rằng đây là một tà y.
Cảnh Huy Đế đương nhiên đã nghe nói đến Cửu Mệnh Thần Y này, lúc tiên đế còn tại vị, long thể có bệnh cũng đã phái người đi tìm nhưng không tìm được. Không ngờ lại bị Việt lão đế lừa đến giúp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-507.html.]
"Vậy Cửu Mệnh Thần Y đã làm như thế nào?" Cảnh Huy Đế nóng lòng muốn biết là cách nào có thể thay đổi ký ức của một người.
Thẩm Vô Phi nghe đến đây thì mọi chuyện đã rõ ràng.
Hắn thật sự là tam ca trong miệng bọn họ, một vị tướng quân vốn được người người Khánh Quốc kính trọng nhưng lại đi làm việc cho quân vương nước địch.
Thẩm Vô Phi nhìn Việt lão đế đang ngồi bệt dưới đất, nắm c.h.ặ.t t.a.y đầy căm hận, cũng muốn biết làm thế nào để biến hắn thành một người khác.
Việt lão đế nói: "Cửu Mệnh Thần Y dùng kim châm phong bế ký ức của hắn, sau đó dùng thuật thôi miên tạo cho Thẩm Vô Phi một lai lịch mới, khiến Thẩm Vô Phi cho rằng mình được trẫm nhặt về từ năm mười tuổi, không cha không mẹ, lớn lên ở trên núi."
Thẩm Vô Cữu không nhịn được nữa, tiến lên túm lấy cổ áo ông ta: "Cửu Mệnh Thần Y kia đâu? Chỉ cần bắt hắn ta rút kim châm ra thì tam ca của ta sẽ không sao chứ?"
Việt lão đế cười đầy ác ý: "Quân vô hí ngôn, trẫm đương nhiên là đưa hắn ta đi gặp Phúc Vương làm thí nghiệm rồi, không chỉ để hắn ta xem, còn để hắn ta đích thân trải nghiệm."
Nghe vậy, mọi người đều cảm thấy lạnh sống lưng.
Đặc biệt là Cảnh Huy Đế, ông ta cảm thấy ghê tởm khi trong xương tủy mình chảy dòng m.á.u của lão già kia, đúng là kẻ có thể làm ra chuyện ép cháu gái mình gả cho nhi tử, đây chính là một tên ma đầu vô nhân tính.
"Cửu Mệnh Thần Y được gọi là Cửu Mệnh là vì đã nếm qua không biết bao nhiêu loại độc dược, cho dù thí nghiệm không thành, Phúc Vương cũng sẽ hứng thú với cơ thể hắn ta, là t.h.i t.h.ể duy nhất không bị ném vào loạn táng cương."