Mạt Thế Đội Trưởng Xuyên Thành Tiểu Công Chúa - Chương 383

Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:06:18
Lượt xem: 10

"Đi, chúng ta đến quân doanh của Việt Quốc dạo chơi một chút." Nàng chỉ vào hướng vừa rồi con ngựa kia phi tới, hứng thú bừng bừng.

Trần Tử Thiện và những người khác nhìn nhau, vậy nên ngay từ đầu công chúa đã nhắm đến hậu phương của người ta sao?

Cứ cảm thấy chỉ bằng mấy người bọn họ thì giống như dê vào miệng cọp, hơn nữa bọn họ rất tự mình biết mình, bọn họ chính là những kẻ kéo chân sau.

"Công chúa, hay là chúng ta từ từ tính toán?"

Khương Trần có thể nói là lần đầu tiên theo công chúa làm chuyện này, không hiểu được công chúa thích đánh nhanh thắng nhanh.

"Ta thích tính toán nhanh, đi thôi." Sở Du Ninh điều khiển con la đi về phía trước.

Khương Trần: ...

Mọi người còn có thể nói gì nữa, chỉ có thể liều mạng theo công chúa.

Thẩm Tư Lạc không lo lắng, công chúa dám mang theo A Quy chứng tỏ nắm chắc có thể toàn thân trở ra, ngược lại nàng ta rất mong chờ những chuyện sắp xảy ra tiếp theo. ...

Bên này, Thẩm Vô Cữu nghe nói Sở Du Ninh dẫn theo đội của nàng từ hang động đến Việt Quốc thì không còn quan tâm đến bất kỳ kế hoạch tác chiến nào nữa, lập tức để Thôi tướng quân điểm binh, ngày hôm sau xuất phát tấn công Việt Quốc.

Khánh Quốc đã chịu đựng nhiều năm như vậy, lần đầu tiên đứng lên chủ động tấn công Việt Quốc, sĩ khí lên cao ngất ngưỡng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-383.html.]

Bên quân doanh Việt Quốc, vừa sáng sớm đã nghe tin quân đội Khánh Quốc áp sát biên giới, bị đánh úp không kịp trở tay, tức đến nỗi chủ soái Việt Quốc chỉ biết chửi thề.

Khánh Quốc đúng là hành động không theo lẽ thường, bắt quận vương của bọn chúng chỉ để chơi cho vui sao? Có bản lĩnh thì đưa ra yêu cầu đi!

Nhưng dù tức giận cũng chẳng còn cách nào, chỉ có thể nhanh chóng tập hợp số quân còn lại chuẩn bị nghênh chiến, liên tiếp ban ra mấy đạo quân lệnh cầu viện, lệnh cho quân đội gần đó đến hỗ trợ.

Khánh quân đến thế như chẻ tre, có thể coi là đánh úp, Việt quân vừa phái binh ra ngoài nghênh chiến, vừa cho người vận chuyển vũ khí lương thảo theo sát phía sau.

Cũng chính vì toàn bộ quân doanh đều đang điều động, Hình Vân và thuộc hạ của hắn mới có thể thuận lợi trà trộn vào quân doanh mà không bị phát hiện, đồng thời tìm được nơi cất giữ vũ khí và lương thảo của Việt Quốc.

Hai người trao đổi ánh mắt với nhau, hạ quyết tâm dù có c.h.ế.t cũng phải cho vũ khí và lương thảo của chúng cháy rụi.

Trong kho vũ khí ngoài một số binh khí ra thì quan trọng nhất vẫn là hỏa lôi, từng quả hỏa lôi được xếp ngay ngắn trong thùng, dùng từng lớp cát ngăn cách để tránh va chạm, ngoài ra còn có mấy thùng đạn sắt, hôm qua bọn họ không thấy đại bác nhưng cũng đoán được đây là vũ khí mới của Việt Quốc.

Hình Vân dùng ánh mắt ra hiệu cho thuộc hạ đi đốt lương thảo, còn mình thì trà trộn vào binh lính ra vào vận chuyển vũ khí, thành công vào được kho vũ khí.

Hắn đi đến chỗ hỏa lôi, nhân lúc không ai chú ý lén rút hỏa chiết tử ra, lắc lắc, hỏa chiết tử nhanh chóng cháy lên.

Ngay khi hắn định châm vào dây, đột nhiên có người nắm lấy tay hắn.

Ý nghĩ đầu tiên của Hình Vân là bị phát hiện, thế là không chần chừ muốn ném hỏa chiết tử vào thùng hỏa lôi nhưng người kia như biết được ý định của hắn, vừa nắm lấy tay hắn, vừa đưa tay lấy đi hỏa chiết tử.

Hình Vân trong lòng tuyệt vọng, chỉ thiếu chút nữa thôi, dù có c.h.ế.t hắn cũng không sợ, chỉ thiếu chút nữa thôi!

Loading...