Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 91

Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:32:53
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộc Chiêu và Lâm Lãng bước phòng biệt giam, cánh cửa đóng lưng họ và đó khóa chốt vang lên.

Mộc Chiêu đầu cửa sổ - từ bên trong , đó chỉ là một tấm kính một chiều.

đầu, nhỏ giọng với Lâm Lãng: "Cậu sát tường đợi , đừng quá gần. Nếu mất kiểm soát, lập tức mở cửa kêu cứu."

Lâm Lãng gật đầu, lùi sát góc tường, nhưng trong mắt giấu vẻ lo lắng: "Cô... cẩn thận một chút."

Mộc Chiêu từ từ đến gần Sở Tự, cùng lúc đó, cô đưa xúc tu tinh thần của , cố gắng chạm sợi dây tinh thần đang bốc cháy đó.

Khi chạm ngọn lửa bề mặt sợi dây tinh thần, cô cảm thấy một cảm giác nóng rát khó tả, giống như thần kinh não đặt lên lò nướng .

Cô dừng bước, nghiến răng chịu đựng sự khó chịu .

May mắn , khi thích nghi một lúc, cô quen với cảm giác đó, và tiếp tục cố gắng tìm kiếm điểm kết nối sợi dây tinh thần.

đến vị trí cách giường chỉ một bước chân .

Cô quyết định chuyện với Sở Tự: "Thiếu tướng Sở, việc chấp nhận điều trị là lựa chọn của cá nhân , ý ép buộc can thiệp. 

nhận lời khác , cũng thể trơ mắt mất kiểm soát ."

Cô tự cho rằng chừng mực, nhưng giường vẫn động tĩnh gì.

tiếp: " thể dùng mạng sống của để đảm bảo với , sự cho phép của , tuyệt đối sẽ ký ức của ."

Lời lẽ của cô tha thiết, chỉ là để cố gắng hết sức khiến Sở Tự giảm bớt đề phòng đối với cô, để công việc trị liệu tinh thần một lát nữa thể suôn sẻ hơn một chút.

Không lời đảm bảo hiệu quả , Sở Tự cuối cùng cũng .

Mắt đỏ hoe, mày nhíu chặt, hai bàn tay còng nắm chặt thành quyền.

Trên cơ cổ và cánh tay, đều mấy đường gân xanh nổi lên rõ rệt. Rõ ràng đang chịu đựng nỗi đau khủng khiếp.

"Không sống nữa ?" Sở Tự khẽ hừ một tiếng, hỏi ngược .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-91.html.]

Giọng khàn khàn và trầm thấp, giữa những lúc chuyện còn tiếng thở hổn hển khác thường, "Với năng lực của cô... giúp ... đừng đ.á.n.h cược cả tính mạng của đây."

Trong ánh mắt của Sở Tự, Mộc Chiêu thấy một sự hưng phấn khó che giấu, phần bệnh hoạn.

Anh nghiến chặt răng hàm, dường như đang cố hết sức kiềm chế sự điên cuồng đang bùng cháy trong máu.

Chỉ mất kiểm soát dị năng phản ánh mức độ quá tải của dị hạch. Chỉ càng cao, đồng nghĩa với việc quá tải càng lớn, ảnh hưởng đến não bộ cũng càng lớn.

Mộc Chiêu nhớ trong cuốn thiết lập đề cập đến rằng, những dị năng giả sắp mất kiểm soát, não bộ sẽ cảm giác hưng phấn khác thường, như thể dịch não sôi lên, lúc nào yên.

"Không thử ?" Mộc Chiêu bình tĩnh hỏi ngược , "Anh thà chịu đựng đến c.h.ế.t cũng thử một ?"

Sở Tự ngước mắt cô, lạnh lùng : "Đôi khi, c.h.ế.t là một lựa chọn hơn."

Mộc Chiêu phản bác: " nghĩ , con chỉ cần còn sống, khó khăn đều thể tìm cách giải quyết."

Sở Tự chằm chằm cô, trong ánh mắt mang theo vẻ dò xét, tìm tòi.

Sau một lúc im lặng, từ từ dậy, đưa đôi tay còng mặt cô.

Anh xòe bàn tay , như đang chờ cô đưa cho thứ gì đó.

Mộc Chiêu khó hiểu , hiểu ý là gì.

Tuyền Lê

Sở Tự : "Đưa cổ tay của cô cho ."

Mộc Chiêu lập tức lĩnh hội , nhưng cảm thấy phần khoa trương: "Với năng lực của , g.i.ế.c chẳng chỉ là một cái búng tay ? Có cần cẩn thận đến ?"

Sở Tự hề lơ là, : "Mất cảnh giác là đại kỵ của nhà binh."

 

 

 

 

Loading...