Người của Tề thị, đặc biệt là những chức vụ, địa vị tương đối cao, đều chút kiêu ngạo, mắt cao hơn đầu.
Ngoại trừ những khiến họ thực tâm công nhận và nể phục, còn dù mệnh lệnh vai, thái độ của họ đối với ngoài cũng luôn lạnh nhạt, hờ hững.
Lần đầu tiên đến đây, trợ lý dẫn họ tham quan chính là một điển hình của Tập đoàn Tề thị.
Thế nhưng, cử đến chức vụ cao hơn trợ lý hai ba bậc, cung kính với Mộc Chiêu hết mực, thậm chí chút thận trọng và căng thẳng thái quá.
Mộc Chiêu nhạy cảm với cảm xúc đến nhường nào, liếc mắt nhận ngay, trong lòng thấy kỳ lạ.
Mặc dù địa vị và danh tiếng của cô hiện tại ở khắp vùng nội địa so với đầu đến đây, đương nhiên là cao hơn chỉ một bậc...
nếu cô nhớ nhầm thì đến Căn cứ 12, thái độ của tiếp đón cô vẫn đến mức... cung kính từ trong ngoài như thế .
Trong thời gian xảy chuyện gì?
Ngẫm nghĩ thì cô cũng chỉ tàu ngầm của Căn cứ 12 biển một chuyến, đ.á.n.h vài con hải thú cấp 7.
Chẳng lẽ là vì chuyện ?
Mang theo nghi hoặc, khi gặp Tề Tuyên, Mộc Chiêu bèn tiện miệng hỏi một câu.
Tề Tuyên nhướng mày, dường như cũng từng nghĩ đến vấn đề .
Hắn bao giờ tốn công sức việc phỏng đoán, quan sát cảm xúc của khác, chỉ quan tâm đến sự thật khách quan và bản chất sự việc, đương nhiên cũng mấy để ý đến những chi tiết .
ngẫm nghĩ một chút, đó đúng là Tề Thụ nhắc đến một chuyện liên quan tới Mộc Chiêu.
"Con hải thú cấp 7 mà cô thả ở vùng biển gần bờ , còn nhớ ?" Tề Tuyên ,
"Nghe Tề Thụ bảo, khi hải thú tấn công cảng biển, một con hải thú cấp 7 xuất hiện, giúp quân đội thủ thành đ.á.n.h lui một con hải thú cấp 7 khác.
Sau đó, qua xác nhận của Thiếu tá La - cùng cô biển, con hải thú trợ chiến chính là con mà cô thả . Chắc là chuyện lan truyền trong căn cứ ."
Mộc Chiêu ngạc nhiên nhướng mày —— trong viên đạn tinh thần cô cấy con hải thú cấp 7 , hình như điều khoản nào bắt nó giúp đỡ con nhỉ?
Chẳng lẽ trí tuệ của hải thú cấp 7 tiến hóa đến mức thể nảy sinh suy nghĩ "báo ân" ?
Thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô, Tề Tuyên đoán thắc mắc trong lòng cô, bèn : "Lần biển, còn gặp nó, đến lúc đó cô tự hỏi xem tại nó giúp đỡ con ."
Sự việc nhỏ ngoài ý tiếp thêm cho Mộc Chiêu nhiều sự tự tin hơn, cũng khiến cô càng kiên định với quyết tâm tiêu diệt Mẫu Thể Biển Sâu.
Bởi vì theo hướng , hải thú cũng vô cùng căm ghét sự thao túng của Mẫu Thể Biển Sâu.
Một khi thoát khỏi sự thao túng, chúng thậm chí sẵn lòng giúp đỡ con chống cô .
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một tình thế vô cùng lợi cho họ.
Ngày hôm , quân đoàn của Tập đoàn Thụy Thần, Hoắc gia, Hải Vệ Quân, Liên minh Tân Hỏa, Quân công Tây Bắc lượt đến Căn cứ 12.
Tất cả các quân đoàn tất tập kết.
Mộc Chiêu vốn định ngày mai mới tổ chức họp, nhưng cô nhạy bén nhận một chi tiết nhỏ, nên tạm thời đổi ý định, ngay tối hôm đó triệu tập cuộc họp trận chiến.
Chín giờ tối, tại phòng họp Bộ chỉ huy Căn cứ 12, tất cả đoàn trưởng, chỉ huy các quân đoàn đều tề tựu đông đủ.
Hơn một tháng qua, đoàn trinh sát của Tề thị liên tục thám hiểm vùng biển, vẽ một bản đồ tương đối thiện.
Trong cuộc họp, Mộc Chiêu dựa bản đồ để thảo luận chiến lược tác chiến.
Mộc Chiêu : "Trước đây kết nối tinh thần, tiếp xúc sơ bộ với Mẫu Thể Biển Sâu, năng lực của cô khá lợi hại, về cơ bản thao túng hải thú của cả vùng biển .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-585.html.]
Cô thông qua việc thao túng thủ lĩnh trong bầy hải thú, từ đó đạt mục đích thao túng cả một đàn hải thú.
Nói cách khác, hải thú trong vùng biển đều là con rối của Mẫu Thể Biển Sâu, việc g.i.ế.c chúng giúp ích gì nhiều cho mục tiêu tác chiến tổng thể.
Do đó, hãy cố gắng hết sức tránh giao chiến, né tránh là thượng sách.
Nếu tránh thì tập trung hỏa lực tiêu diệt con thủ lĩnh, thủ lĩnh c.h.ế.t, bầy hải thú khả năng cao sẽ từ bỏ tấn công.
Hãy nhớ kỹ một điều —— mục tiêu của chúng chỉ một, đó là tìm vị trí bản thể của Mẫu Thể Biển Sâu, tiêu diệt cô ..."
Mọi chăm chú im lặng lắng Mộc Chiêu sắp xếp tác chiến.
Lúc , Ninh Ngữ bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng hỏi: "Cô giao đấu với Mẫu Thể Biển Sâu ? Kết quả thế nào?"
Mộc Chiêu liếc cô một cái, " từng xâm nhập ảo cảnh tập thể do cô tạo , lúc đó là đối thủ của cô , thể lay chuyển sự tồn tại của ảo cảnh, chỉ đành rút lui .
Tuy g.i.ế.c cô , nhưng cũng thu hoạch gì, ít nhất cũng hiểu sơ qua về năng lực của cô ."
"Đến cả hệ tinh thần lợi hại như Thiếu tướng Mộc còn là đối thủ của cô , mấy chúng , chẳng là tập thể nộp mạng ?" Ninh Ngữ hỏi vặn một cách gay gắt.
Lời thì như đang khen Mộc Chiêu, nhưng thực chất là đang đưa cô lên cao, khiến cô xuống đài .
Tuyền Lê
Phòng họp im phăng phắc.
Thực ai cũng trận chiến vô cùng hung hiểm, nhưng ai thẳng nghi vấn nộp mạng như .
Bởi vì đồng thời cũng một sự thật —— g.i.ế.c Mẫu Thể Biển Sâu vì nắm chắc phần thắng, mà là vì buộc g.i.ế.c.
Các thế lực ở vùng ven biển càng hiểu rõ hơn ai hết tầm quan trọng và tính tất yếu của trận chiến .
Ánh mắt Mộc Chiêu lạnh . Nếu chỉ đơn thuần gây sự với cô, cô thể mắt nhắm mắt mở cho qua.
những lời như trong cuộc họp, ý lung lay lòng quân, ngay thềm đại chiến, tuyệt đối thể dung túng cho hành vi .
"Lúc đó đối thủ của cô , nghĩa là bây giờ cũng ." Mộc Chiêu bình tĩnh thẳng Ninh Ngữ.
"Nếu nhớ nhầm thì đó mới là chuyện của nửa tháng thôi mà? Chẳng lẽ nửa tháng thể bước nhảy vọt về chất ?" Ninh Ngữ cố tình tỏ vẻ nghi hoặc hỏi.
" thăng lên cấp 7, tính là bước nhảy vọt về chất ?" Mộc Chiêu nheo mắt , "Hoặc là, cô đích đến cảm nhận thử thực lực hiện tại của xem?"
Ninh Ngữ sững sờ, chốc lát nên lời. Cô ngờ mới chỉ gặp hai ba tháng, Mộc Chiêu thế mà thăng lên cấp 7.
Không chỉ cô , những mặt tại đây, ngoại trừ vài chuyện, đều lộ vẻ kinh ngạc, bao gồm cả Hoắc Tranh và Hoắc Đường.
Thấy Ninh Ngữ ngoan ngoãn im miệng, Mộc Chiêu dời mắt , những khác trong phòng,
" trong lòng quá nhiều niềm tin cuộc viễn chinh , nhưng thể đảm bảo một điều, sẽ dốc lực đối phó với Mẫu Thể Biển Sâu.
Mẫu Thể Biển Sâu vô hải thú bảo vệ, chỉ dựa một , g.i.ế.c cô là quá khó, cho nên, mới cần các vị.
Chỉ cần đồng lòng nhất trí, tuân theo chỉ huy, phần thắng của chúng là lớn."
Sĩ khí cũng là một dạng cảm xúc, cô thể cảm nhận rõ ràng sĩ khí của các quân đoàn đang xuống thấp, cho nên mới triệu tập cuộc họp khẩn cấp để vực dậy tinh thần.
Sau khi xong những lời , cô thể cảm nhận rõ ràng cảm xúc của dịu một chút, nhưng vẫn còn do dự, hiệu quả cũng quá .
Mộc Chiêu thở dài, nhất thời cũng nên thêm gì nữa.
Nghĩ ngợi một chút, cô : "Mọi đường xa vất vả, chắc cũng mệt , về nghỉ ngơi , ngày mai chúng tiếp tục phần của cuộc họp."
Sau khi tan họp, Hoắc Đường tìm gặp Mộc Chiêu, mở đầu liền một câu xin .