Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 189

Cập nhật lúc: 2025-11-21 16:10:38
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , Mộc Chiêu 7 giờ xuất phát đến Bộ phận Y tế.

Từ xa, cô thấy một chiếc xe việt dã quân sự đậu cửa Bộ phận Y tế,

Đến gần hơn thì phát hiện là Hứa Trạm Quân và Phương Túc Tham, hai cùng chuyện gì đó.

Đây là cảnh hai mà Mộc Chiêu ghét nhất tụ họp với .

Hai chú ý thấy Mộc Chiêu đến gần, cùng đầu cô,

Mộc Chiêu lườm họ một cái, Phương Túc Tham đầu bỏ thẳng, để cho cô một cái gáy, may mà tròng mắt của Mộc Chiêu lật lên đến mức còn thấy bất kỳ tầm nào ở phía .

Hứa Trạm Quân tới, "chậc" một tiếng : "Đừng lườm nữa, xa ."

Mộc Chiêu đặt tròng mắt về vị trí bình thường, liếc Hứa Trạm Quân.

"Sao còn ?" Cô dùng giọng điệu vô cùng ghét bỏ hỏi, "Căn cứ 24 rảnh rỗi đến , việc gì để ?"

"Đừng nhảm!" Hứa Trạm Quân bất mãn gằn giọng, " bận c.h.ế.t , sắp ngay đây!"

"Thế thì quá." Mộc Chiêu lộ một nụ giả tạo tiêu chuẩn, "Đi thong thả, tiễn."

Nói xong, cô chuẩn cũng để cho một cái gáy.

"Khoan —" Hứa Trạm Quân đột nhiên gọi cô .

Mộc Chiêu chậm rãi bước thêm hai bước, mới dừng , đầu : "Có việc gì?"

Hứa Trạm Quân đến cốp xe việt dã bên cạnh, lấy một khẩu s.ú.n.g trường tấn công, tới đưa cho Mộc Chiêu: "Cầm lấy."

Mộc Chiêu nhướng cao mày: "Cho ? Tại ?"

Hứa Trạm Quân: "Cô giúp , cho, ?"

Mặc dù giọng điệu gay gắt, nhưng Mộc Chiêu ngay lập tức hiểu ý — ý là cảm ơn cô.

Mộc Chiêu kinh ngạc, ngờ tuy chuyện đáng ghét, nhưng việc khá chu đáo.

Cô dùng ánh mắt khác lạ đ.á.n.h giá Hứa Trạm Quân một lượt từ xuống , đến mức c.h.ử.i thề, cô mới nhận lấy khẩu súng.

Khẩu s.ú.n.g là phiên bản cải tiến đặc biệt, báng súng, đầu nòng, hộp đạn, ống ngắm, giá đỡ, nhiều vị trí đều lắp thêm phụ kiện hoặc cải tạo.

Đã là khẩu s.ú.n.g Hứa Trạm Quân mang theo bên , thì chắc chắn hơn nhiều so với s.ú.n.g tiêu chuẩn của căn cứ.

Thật , Mộc Chiêu khá động lòng, nhưng cô chiếm lợi của Hứa Trạm Quân, dù đây họ là trao đổi ngang giá, thực chất tồn tại việc ai nợ ai.

Do dự một lúc, Mộc Chiêu vẫn đưa s.ú.n.g trả : "Chúng thanh toán xong , trị liệu tinh thần cho , đổi lấy dị hạch."

"Cầm lấy." Hứa Trạm Quân một cách cho phép từ chối, " cũng cho , chuyện thương lượng với cô."

Ồ, hóa là còn hậu truyện ? Giọng điệu như , xem là chuyện khá quan trọng.

Mộc Chiêu đồng ý ngay, chỉ hỏi: "Anh là chuyện gì?"

Hứa Trạm Quân : "Nghe thành lập một bộ phận đặc biệt về hệ Tinh thần ở căn cứ 7, một bạn, là dị năng giả hệ Tinh thần cấp hai, cô gần đây gặp một vấn đề, cô cách nào giúp cô ?"

Tuyền Lê

Mộc Chiêu chắc chắn, chỉ : "Khó , xem cô rốt cuộc gặp vấn đề gì."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-189.html.]

Hứa Trạm Quân : "Một thời gian nữa, sẽ đưa cô đến căn cứ 7 gặp cô, khẩu s.ú.n.g cô cứ nhận lấy , xem như tiền đặt cọc."

Mộc Chiêu suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng chấp nhận, giọng điệu chút trêu chọc: "Được , s.ú.n.g nhận, nhưng tò mò, để hỏi thăm gần đây đang cần gì, hỏi ai ?"

ngốc, cô gần đây đang tìm một khẩu s.ú.n.g ý, vặn tặng một khẩu súng, còn là loại khiến cô thể từ chối.

Không nghi ngờ gì, nhất định là dò hỏi khắp nơi.

Hứa Trạm Quân sững sờ, ngay đó lộ vẻ lúng túng và ngại ngùng vì thấu.

Anh cố gắng lắm mới thốt một câu: "Đồ cô cứ cầm , quản nhiều chuyện gì!"

Nói xong đầu "pặc" một cái đóng sập cốp xe , chỉ cấp của gằn giọng: "Đi, lên xem Bác sĩ Tạ chuẩn xong , với thời gian xuất phát sắp đến !"

"Rõ!" Người lính trả lời to, nhưng lưng liền lộ vẻ mặt nhịn .

Mộc Chiêu cũng đang cố nhịn , cho Hứa Trạm Quân cô cần súng, khả năng cao là Đinh Phiếm Hải — dù hiện tại chỉ Đinh Phiếm Hải chuyện .

Lẽ thể toạc , nhưng cô thực sự xem vẻ mặt lúng túng của Hứa Trạm Quân, nên cố ý hỏi .

"Khụ khụ." Mộc Chiêu ho hai tiếng nén , chuyển chủ đề hỏi: "Đội xe của phụ trách đưa Bác sĩ Tạ đến căn cứ 13 ?"

Hứa Trạm Quân "Ừm" một tiếng, đó cau mày : "Cô đừng ở đó mà ngóng linh tinh, việc của cô ."

" chính là đến gặp Bác sĩ Tạ, đợi ở đây ." Mộc Chiêu nhún vai .

Hứa Trạm Quân bực bội cô một lúc lâu, đó lưng , bắt đầu lấy t.h.u.ố.c lá hút, mang theo một vẻ tự lừa dối rằng "nắt thấy thì tâm phiền".

Trải qua tương tác , Mộc Chiêu đột nhiên cảm thấy Hứa Trạm Quân thú vị, ngược còn ghét nữa.

"Ê, Thượng tá Hứa, và Thượng tá Phương ?" Mộc Chiêu bắt đầu cố ý trêu chọc .

Hứa Trạm Quân châm một điếu thuốc, hít mạnh hai , nhả khói : "Từng hợp tác, đều là đồng đội chiến đấu."

"Anh tại cực kỳ phản cảm với dị năng giả hệ Tinh thần ?" Mộc Chiêu tùy ý hỏi.

"Không ." Hứa Trạm Quân trả lời nhanh, "Có cũng thể cho cô, chuyện thì tự hỏi ."

"Haiz, cũng , hỏi gì." Mộc Chiêu một cách hề bận tâm, cô cũng chỉ tiện miệng hỏi, căn bản mong đợi nhận câu trả lời nào.

Tiếp theo cô hỏi thêm mấy câu hỏi nữa, là những câu hỏi đặc biệt nhiều chuyện, thậm chí còn hỏi bạn gái , cần cô giới thiệu cho một , v.v.

Hứa Trạm Quân hỏi đến phát cáu, gắt gỏng hỏi Mộc Chiêu: "Con bà nó! Cô thôi ? Sao rảnh rỗi ?"

Mộc Chiêu thực sự nhịn nữa, "phì" một tiếng to, quá thú vị , đúng là tính cách dễ bốc hỏa, chỉ cần chạm nhẹ là bùng cháy.

Hứa Trạm Quân thấy trêu chọc, ném thẳng đầu t.h.u.ố.c lá xuống đất, c.h.ử.i lớn: "Cô đang đùa giỡn đấy ?"

"Thượng tá Hứa , chúng gọi đây là giao lưu tình cảm thiện." Mộc Chiêu giả vờ nghiêm chỉnh , đó chỉ tàn t.h.u.ố.c chân : "Này , đừng vứt rác bừa bãi nha, thật là văn minh chút nào."

Ngay lúc Hứa Trạm Quân sắp bùng nổ, Tạ Đồ Xuyên cuối cùng cũng xuất hiện ở cửa Bộ phận Y tế.

Anh vẫn mặc áo blouse trắng như đầu Mộc Chiêu gặp, đeo kính gọng, giày thể thao, giày tuy sạch sẽ nhưng vết mòn rõ ràng, là một đôi giày lâu.

Điều khác biệt là, vẻ mặt chút mệt mỏi, ánh mắt còn sắc bén và sáng như , tuyến tinh thần của càng như khắc hai chữ "thoái chí" lên đó.

Trước khi đến, Mộc Chiêu quyết định, tùy theo trạng thái của Tạ Đồ Xuyên mà chuyện gì.

Và lúc , cô quyết định từ bỏ việc khuyên nhủ — trông như thể thực sự cần một thời gian để điều chỉnh tâm lý.

Loading...