Vừa đứng dậy định đi thì người đàn ông gầy gò đột nhiên vừa quỳ vừa bò tới túm lấy váy cô: "Đợi đã! Đừng đi! Tôi cho cô xem! Cô cứ xem thoải mái!"
Nhan Ninh sững người, dừng bước.
Người đàn ông gầy gò run rẩy đưa vòng tay cho cô, trên mặt lộ rõ vẻ lo lắng và sợ hãi.
Nhan Ninh nhận lấy chiếc vòng tay từ anh ta, rót pháp lực vào ngón tay để cảm nhận, quả thật là vàng nguyên chất không sai.
Cô cười híp mắt, sau đó nắm c.h.ặ.t t.a.y lại.
Ngay sau đó, vàng vốn dĩ còn là hình dạng vòng tay đã bị bóp méo thành một cục vàng tròn tròn.
Người đàn ông gầy gò kinh ngạc đến mức há hốc mồm, sau đó lập tức phản ứng lại: "Cô, cô làm gì vậy!"
"Tôi lấy." Nhan Ninh thản nhiên trả lời.
"Hả?" Người đàn ông gầy gò ngẩn người.
"Chỉ cần hai mươi cân gạo đúng không," Nhan Ninh chưa bao giờ làm một vụ mua bán có lời như vậy, sợ đối phương đổi ý, nói rất nhanh, "Anh đi lấy với chúng tôi nhé."
Mặc dù đã nghĩ đến khả năng bán được, nhưng trong khoảnh khắc thật sự được mua, người đàn ông gầy gò vẫn cảm thấy khó tin.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Thậm chí cô gái nhỏ này còn không hề mặc cả.
Như vậy đúng là...
"Kẻ ngốc mà."
Không biết là ai nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Đột nhiên, bọn họ nhận ra, cô gái xinh đẹp bị gọi là kẻ ngốc này có lẽ là bạn gái của vị đại ca quân đội nào đó, là kiểu người không thiếu vật tư, cho nên mới ra tay hào phóng như vậy.
Trong nháy mắt, một đám người vây quanh, thi nhau chào hàng cô đủ loại sản phẩm.
Nước hoa, trang sức, đồng hồ, túi xách hàng hiệu, vân vân.
Một đống đồ xa xỉ từng không ai thèm ngó ngàng, trong miệng bọn họ đều trở thành hàng hot.
Kết quả Nhan Ninh chỉ cần vàng, những thứ khác đều không thèm nhìn.
Có người đoán, chẳng lẽ cô gái nhỏ này muốn nhân lúc loạn lạc thu mua vàng, đợi tận thế kết thúc rồi làm giàu?
Nhưng bây giờ tình hình bên ngoài như vậy, ngay cả chính phủ cũng mất liên lạc, còn ai có thể cứu bọn họ chứ?
Đợi tận thế kết thúc thì phải đợi đến bao giờ?
Kết quả, Nhan Ninh thu được một đống vàng lớn trong sự hài lòng, cô cũng thực hiện lời hứa, trực tiếp kết nối với siêu thị thông qua túi gấm thần kỳ, lấy ra hơn chục túi gạo rồi chia cho những người này.
Đợi đến khi những người đó ôm gạo vui vẻ rời đi, Tần Dục cúi đầu nhìn cô: "Em thích vàng vậy sao?"
"Thích? Không phải đâu," Nhan Ninh vo tròn tất cả số vàng vừa mua được thành một quả cầu vàng to bằng lòng bàn tay, "Bởi vì vàng, có thể làm pháp khí."
Đúng vậy, cô có thể tự luyện pháp khí mới rồi.
Hiện tại cô có ba món pháp khí.
Món thứ nhất là pháp khí của chính cô, cũng là món hay dùng nhất hiện nay —— "túi gấm thần kỳ". Túi gấm thần kỳ có thể kết nối và xuyên qua không gian bất kỳ trong Tam giới.
Món thứ hai là "bình ngọc lưu ly" mà anh họ tặng cô, tự động sinh ra nước thần ích trí, uống vào sẽ tăng cường ngũ giác, có thể tăng cường sức chiến đấu, cũng có thể hỗ trợ tu luyện.
Món thứ ba là "lò luyện đan" mà anh họ tặng cô, lò luyện đan có thể luyện chế đan dược, cũng có thể luyện chế pháp khí, nhưng nếu dùng để luyện pháp khí thì chỉ có một lần cơ hội.
Còn vàng là nguyên liệu quan trọng để chế tạo pháp khí, nhu cầu rất lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-55-vang-co-the-lam-phap-khi.html.]
Cho nên ở yêu giới, vàng cũng là tài nguyên khan hiếm rất quý giá.
Thỉnh thoảng cũng có yêu đến nhân gian kiếm tiền mua vàng, nhưng giá vàng ở nhân gian còn cao hơn yêu giới, mấy gam vàng mua được thường không đủ nhét kẽ răng.
Đáng tiếc là, sau khi tận thế bùng nổ, Nhan Ninh cũng chưa từng thấy vàng bị vứt bỏ ở bất kỳ đâu.
Không ngờ bây giờ lại vô tình có được nhiều như vậy, đúng là lời to rồi.
Nhan Ninh vui vẻ nâng niu quả cầu vàng lớn trong tay.
Việc cấp bách, bắt đầu ngay bây giờ thôi!
Cô trở về phòng triệu hồi lò luyện đan của mình ra, chiếc lò luyện đan này toàn thân màu vàng kim, miệng lò có hình chim phượng hoàng lửa, tạo hình của cả chiếc lò rất đặc biệt.
Quả nhiên là pháp khí của anh họ, ngay cả hình dáng bên ngoài cũng đẹp mắt như vậy, nhìn là biết lò luyện đan tốt.
Thuộc tính của pháp khí phụ thuộc vào lò luyện đan, cái này của anh họ rõ ràng là lò luyện đan thuộc tính lửa, pháp khí luyện ra nhất định sẽ liên quan đến lửa.
Nhưng mạnh đến mức nào thì phải xem vận may.
Nhan Ninh bỏ quả cầu vàng vào trong, sau đó lại bỏ vào các loại nguyên liệu và ngọc thạch mà cô tích trữ được, cuối cùng cho thêm chu sa và đá huỳnh quang.
Chuẩn bị xong xuôi, Nhan Ninh hít sâu một hơi.
Nếu thất bại, không chỉ những nguyên liệu cô tích cóp bấy lâu nay sẽ tan thành mây khói, mà lò luyện đan cũng sẽ nổ tung.
Thất bại là mất trắng.
Chỉ có thể thành công, không được phép thất bại.
Để đề phòng giữa chừng pháp lực không đủ, Nhan Ninh còn cố ý uống trước một ngụm nước thần để tăng cường ngũ cảm của mình.
Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, cô ngồi xếp bằng, hít sâu một hơi rồi bắt đầu rót pháp lực vào lò luyện đan.
Chẳng mấy chốc, lò luyện đan bằng vàng ròng đã đỏ rực, làn sương mù lượn lờ tỏa ra từ miệng lò, nhiệt độ trong phòng cũng bắt đầu tăng nhanh chóng.
Cửa ra vào và cửa sổ đều đóng chặt, cả căn phòng nhanh chóng biến thành một cái nồi hấp lớn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Ninh bị không khí nóng bỏng làm cho đỏ bừng, cô cắn chặt răng tiếp tục rót pháp lực vào, lò luyện đan đột nhiên bắt đầu rung lên, hơn nữa biên độ ngày càng lớn.
Chắc là động tĩnh quá lớn, Tần Dục ở bên ngoài không nhịn được gõ cửa: "Nhan Ninh, em không sao chứ?"
"Không sao!" Nhan Ninh nhanh chóng đáp lại, nhắm mắt tập trung pháp lực liên tục rót vào trong lò.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, ban đầu Nhan Ninh còn rất tự tin, bây giờ lại càng ngày càng thấp thỏm bất an.
Sao vẫn chưa xong?
Luyện chế pháp khí lại yêu cầu pháp lực cao như vậy sao?
Chẳng lẽ mình sắp thất bại rồi?
Rõ ràng đang bị thiêu đốt bởi nhiệt độ cao, nhưng trên trán Nhan Ninh lại toát ra mồ hôi lạnh.
Không biết là do cô bị chóng mặt hay do nhiệt độ quá cao, hình ảnh trước mắt dường như có chút méo mó biến dạng.
Nhan Ninh dùng sức véo mạnh vào đùi mình, buộc bản thân phải tỉnh táo.
Mặc dù vậy, cô vẫn cảm nhận rõ ràng đan điền đã trở nên trống rỗng.
Nhưng mình gần như đã dồn hết pháp lực toàn thân vào rồi, phải làm sao bây giờ?
Không được, không thể bỏ cuộc.
Đã đến nước này rồi, đánh cược lần cuối!