Trì Tâm cửa hang lộ : "Trước đây, phát hiện nơi chứ?"
"Nếu chúng đây, lẽ cũng bao giờ ở đây một đường hầm ngầm." Cảnh Tu Bạch hiệu: "Úc Tương , nhanh lên!"
"Hay là cứ để dẫn đầu."
Vì nếm trải "trái đắng" bất ngờ, Trì Tâm giờ đây đều trong trạng thái cảnh giác cao độ và chút nơm nớp lo sợ.
Mặc dù Cảnh Tu Bạch họ đây bằng đường , cửa hang thăm thẳm, Trì Tâm vẫn cảm thấy bên trong ẩn chứa điều gì đó lành, thứ gì đang ẩn nấp. Cảnh Tu Bạch thêm nhưng thời gian cho phép, chỉ đơn giản gật đầu: "Được, hãy cẩn thận."
Trì Tâm khẽ khom , dẫn đầu tiến đường hầm.
Một luồng khí ẩm thấp, tanh tưởi ập khứu giác, mắt cô chỉ còn một màn đen đặc quánh.
Trì Tâm định lấy đèn pin từ gian chứa đồ thì Úc Tương phía nhẹ nhàng chọc cô, ngay đó một chiếc đèn pin đặt tay cô.
Lúc cô mới chợt nhớ , khi rời khỏi căn cứ L, cô trả mặt dây chuyền cho Khương Từ Quân.
Chỉ là từ đến nay cô vẫn luôn mang theo gian chứa đồ bên , nên nhất thời quên mất vấn đề .
Trì Tâm bật đèn pin, soi sáng con đường chật hẹp phía .
Mèo Dịch Truyện
Cảnh Tu Bạch cùng, cẩn thận bịt kín cửa hang, còn gia cố thêm một lớp băng giá, khiến lối đường hầm dễ dàng hòa lẫn khung cảnh băng tuyết bên ngoài.
Trì Tâm thận trọng dò đường, khe khẽ hỏi trong sự tĩnh lặng: "Tại ở đây một đường hầm?"
"Có thể là do dân làng đây để ." Khương Từ Quân đáp: "Dùng để xuống núi hoặc chạy trốn."
"Bây giờ đúng là dùng để chạy trốn thật." Úc Tương , khiến Trì Tâm nhịn mà bật khe khẽ.
Rời khỏi bầu khí ngột ngạt đến tột độ của căn cứ Long Đằng, tụ tập cùng mấy , cô chợt cảm giác như sống một nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-boi-so-chet-ta-chon-cong-kich-man-cap/chuong-184.html.]
Phía truyền đến tiếng Khương Từ Quân chọc ghẹo Úc Tương, tiếng Úc Tương nhỏ giọng kêu lên. Trì Tâm hai tiếng, chút do dự hỏi: "Khương Từ Quân, mặt dây chuyền của cô... vẫn chứ?"
Tiếng động phía đột ngột dừng . Khương Từ Quân ôn nhu : "Vẫn , thứ bình thường. Lúc đó ngờ cô dọn trống cho , còn hiểu lầm cô, thật nên như ." Trì Tâm đến "dọn trống sạch sẽ", chút ngượng ngùng: "Bên trong gì ?"
Khương Từ Quân tỏ vẻ nghi hoặc: "Không cô cố ý dọn sạch mới trả cho ?"
Đây quả là một sự hiểu lầm đầy tinh tế.
Trì Tâm giải thích thêm, thêm mấy bước, phía truyền đến giọng của Cảnh Tu Bạch: "Trì Tâm, cô tìm căn cứ bằng cách nào?"
"Bị lừa đến." Trì Tâm thuận miệng đáp.
"Cái gì?" Úc Tương phẫn nộ: "Chúng dám cả gan lừa gạt cô ư?" " chúng bắt cóc thiếu nữ nên đến xem thử." Trì Tâm bịa một lý do: "Còn các thì ?"
Cô nghĩ đến cảnh tượng thảm khốc mà căn cứ L gặp khi đoàn nhân vật chính rời , giọng đột nhiên chùng xuống: "Các , căn cứ L ..."
Phía rơi im lặng.
Giọng Khương Từ Quân chút nghẹn ngào: "Chúng tin nên mới về."
" dù về thì chuyện cũng xảy ." Trì Tâm thẳng.
Một lát , Úc Tương lên tiếng: "Lúc đó chúng định ở thêm một thời gian nhưng Tu Bạch đột nhiên nhận một tín hiệu liên lạc, chúng nhanh chóng lên đường đến nước A."
"Là bố gửi đến, chúng cách truyền tin khá bí mật, chỉ là khi tận thế bùng nổ, tín hiệu mất." Giọng Cảnh Tu Bạch bình tĩnh nhưng vẻ khàn khàn hơn mấy phần: "Ông phát hiện các căn cứ khắp thế giới đều bắt đầu thây ma cấp cao tấn công, nhiều căn cứ và nhỏ tiêu diệt, nhu cầu về huyết thanh cấp bách."
Trì Tâm dừng bước, tiếp tục về phía .
"Không ngờ vẫn là..." Úc Tương thở dài.