Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mặt Nạ Của Em - Chương 59

Cập nhật lúc: 2024-10-12 19:43:18
Lượt xem: 23

Không phải người xấu, có vẻ cô thật sự hiểu rất rõ Chu Duy Ân?

 

Không biết tại sao, anh cảm thấy Lâm Tẫn Nhiễm đối xử với em trai anh không bình thường, cô luôn luôn là người lạnh nhạt, nhưng trước mặt Chu Duy Ân dường như đều khá vui vẻ. Lẽ nào suy nghĩ trước đó của anh là sự thật, cô có ý với em trai anh?

 

Nghĩ đến chuyện này, tâm trạng Chu Chính Hiến cực kỳ tệ.

 

Lâm Tẫn Nhiễm cho rằng vốn phải đợi một lúc lâu, nhưng không ngờ bình thường một bát thuốc phải lèo nhèo rất lâu đã được anh uống xong hết rồi. Cô ngẩn người, "Thuốc hôm nay không đắng sao?"

 

Chu Chính Hiến không trả lời.

 

Lâm Tẫn Nhiễm hơi khó hiểu, vừa ngồi bên giường cất bát thuốc đi vừa nói, "Quả là hiếm thấy, tôi còn cho rằng màu sắc của thuốc lần này sẽ càng đắng hơn lúc bình thường chứ."

 

"Đắng hay không cứ thử sẽ biết." Đột nhiên Chu Chính Hiến nói.

 

"Hả?" Tay của Lâm Tẫn Nhiễm khựng lại, nghiêng đầu nhìn anh.

 

Mà trong một giây nhanh như chớp này, cô chỉ thấy anh đột nhiên tiến tới, cúi đầu cắn môi cô.

 

"..." Lâm Tẫn Nhiễm sợ hãi, cô nhanh chóng phản ứng lùi ra sau, nhưng hình như anh lại biết cô sẽ làm như vậy, một tay giữ sau gáy cô, một tay ôm lấy eo cô kéo cô lại gần anh.

 

Lâm Tẫn Nhiễm va vào lồng n.g.ự.c của anh, mà lúc này anh cũng không cắn môi cô nữa, ngược lại bắt đầu chuyển sang hôn. Động tác của anh mềm mại nhưng lại kịch liệt, giống như một cạm bẫy dịu dàng, khiến Lâm Tẫn Nhiễm biết rõ phía sau là nguy hiểm nhưng lại bắt đầu dần dần lưu luyến.

 

"Đắng không?" Anh hơi lui ra, hơi ấm khi nói chuyện phả vào mặt cô.

 

Lâm Tẫn Nhiễm run rẩy, "Anh điên rồi."

 

Chu Chính Hiến khẽ cười, "Thật không?"

 

Lông mi Lâm Tẫn Nhiễm khẽ run, "Rốt cuộc anh... đang làm gì thế?"

 

"Xoạt!" Vừa dứt lời, đột nhiên cô cảm thấy trời đất quay cuồng. Lúc cô còn đang kinh ngạc thốt lên một tiếng thì đã bị anh bế lên rồi vững vàng ném xuống giường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-na-cua-em/chuong-59.html.]

 

Lâm Tẫn Nhiễm cứng đờ, phản ứng đầu tiên là giãy giụa, cô đã từng tập một số chiêu thức phản kích, tự nhận đối phó với đàn ông bình thường không có vấn đề gì, huống hồ người đàn ông trước mắt còn là một người bệnh.

 

Nhưng không ngờ cô vừa mới đưa tay lên đã bị anh giữ tay lại, anh lập tức giữ c.h.ặ.t t.a.y cô trên đỉnh đầu. Lâm Tẫn Nhiễm trợn tròn mắt, thế mà cô không tránh được?!

 

"Không phải hỏi tôi đang làm gì sao, để tôi trả lời cô." Giọng nói của Chu Chính Hiến vang lên bên tai cô, một giây sau, anh lại hôn lên môi cô.

 

"Chu Chính Hiến... ưm..." Lúc cô nói chuyện, đầu lưỡi của anh đã trượt vào, giống như là theo bản năng, anh chính xác tìm thấy lưỡi của cô, cùng dây dưa với cô.

 

Khuôn mặt Lâm Tẫn Nhiễm đỏ ửng, cô có thể tránh đi nếu đủ nhẫn tâm, cô còn có thể cắn đầu lưỡi của anh thật mạnh. Nhưng... cô không hề làm gì cả.

 

Vào giờ phút này, cô cảm thấy người trước mắt không phải là Chu Chính Hiến hòa nhã dịu dàng như bình thường, không phải là Chu Chính Hiến đeo mặt nạ giả tạo, càng không phải là Chu Chính Hiến nham hiểm giả dối luôn thích trêu chọc cô. Anh lúc này là anh mà cô chưa từng biết, bất kể trước kia hay bây giờ, đây đều là lần đầu tiên cô nhìn thấy bộ dạng này của anh.

 

Tim đập nhanh đến nỗi muốn văng ra khỏi lồng ngực, tay bị anh giữ chặt siết lại thành nắm đấm, cô hơi sợ, nhưng lại giống như có cảm giác say đắm. Sạch sẽ, mát lạnh, còn mang theo một chút đắng của thuốc Đông y, những thứ này thì ra đều là anh.

 

Anh đã từng là người cô yêu sâu đậm.

 

Vì tức giận cho nên mới đột nhiên không thể bình tĩnh được nữa. Ban đầu chỉ muốn trêu chọc cô, nhưng bây giờ lại không thể buông tay được, môi của cô thơm ngọt khác thường, bởi vì cơ thể hai người gần nhau nên dường như anh còn có thể ngửi được mùi thơm thoang thoảng trên người của cô. Anh tự nhận mình luôn kiềm chế được bản thân, nhưng lúc này có cảm giác dường như bất cứ lúc nào anh cũng có thể mất khống chế.

 

"Cốc cốc cốc." Đột nhiên cửa phòng có người gõ cửa, hai người trên giường đều cứng đờ.

 

"Anh cả, anh đang nghỉ ngơi hả? Anh hai muốn em nói với anh là báo cáo kiểm tra ở bệnh viện cho biết Tô Căng Bắc không mang thai." Ngoài cửa truyền tới giọng nói của Thiệu Tố Oánh, "Ôi, em còn tưởng Chu gia chúng ta lại có thể có thêm một thằng nhóc yêu quái nữa chứ, thất vọng quá đi mất."

 

Đại khái bởi vì sự xuất hiện của Thiệu Tố Oánh khiến Chu Chính Hiến bất ngờ, cho nên Lâm Tẫn Nhiễm vừa dùng sức một cái đã đẩy anh ngã sang bên cạnh. Lâm Tẫn Nhiễm nhanh chóng bò từ trên giường xuống, "Tôi đi mở cửa."

 

"Đợi đã." Trong giọng nói Chu Chính Hiến còn mang theo sự khàn khàn truyền tới từ phía sau.

 

Bước chân của Lâm Tẫn Nhiễm dừng lại, đôi môi bị hôn đến nỗi đỏ bừng hơi mím lại.

 

Sau đó, giọng nói kiềm chế của Chu Chính Hiến lại vang lên lần nữa, "Tóc rối rồi, sửa sang lại một chút rồi đi."

 

Lâm Tẫn Nhiễm: "..."

Loading...