Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mặt Nạ Của Em - Chương 143

Cập nhật lúc: 2024-10-31 21:19:55
Lượt xem: 9

Quách Vũ Phi và Đinh Viễn Hằng nhìn nhau, bọn tôi đâu có gây chuyện, là vợ anh hỏi bọn tôi muốn uống gì mà!

 

Lâm Tẫn Nhiễm không thể nào chống đối lại người đàn ông đang giận giữ, cô đi ra phía trước, anh quay người tựa vào bàn làm việc nhìn cô, "Được rồi, đừng nhíu mày nữa, hung dữ như vậy dọa Tiểu Lục rồi."

 

Chu Chính Hiến cầm c.h.ặ.t t.a.y cô, "Em không thấy nó làm chuyện ngu xuẩn gì đâu." Mặc dù nói như thế nhưng sắc mặt Chu Chính Hiến đã dịu đi vài phần.

 

"Cậu ấy còn nhỏ, cần anh chỉ dẫn nhiều." Lâm Tẫn Nhiễm dứt lời liền liếc nhìn Tiểu Lục, "Cậu phải nhớ kỹ, không có lần sau đâu đấy."

 

Tiểu Lục do dự một lúc mới nói, "Vậy hạng mục lần này em có thể không rút ra được không, em theo nó cũng lâu rồi, chị, cầu xin chị..."

 

Lâm Tẫn Nhiễm khẽ ho một tiếng, thằng nhóc này còn biết cầu xin cô.

 

"Xong rồi, ra ngoài trước đi, chuyện này ngày mai nói sau." Chu Diễn đứng đấy nói với mọi người.

 

"Haizz, bọn em đi trước đây." Quách Vũ Phi vươn vai đứng lên, nói với Chu Chính Hiến, "Anh cực kỳ không có nhân tính, có lẽ cũng không muốn đáp lại bọn em."

 

Chu Chính Hiến liếc mắt nhìn anh ta, ý kia rõ ràng là, "Cậu hiểu là tốt rồi."

 

Mọi người vội vã ra khỏi thư phòng, Tiểu Lục trước khi đi còn không quên nháy mắt với Lâm Tẫn Nhiễm.

 

Bên ngoài thư phòng.

 

"Thằng nhóc này thật sự thông minh, lần này coi như cậu cầu xin đúng người." Quách Vũ Phi khoác vai Tiểu Lục, nói.

 

Tiểu Lục vẻ mặt đau khổ, "Không biết lần này em còn cơ hội nữa không đây..."

 

"Chỉ cần Lâm Tẫn Nhiễm chịu mở miệng, một lần nữa ở lại tổ hạng mục này thì không phải việc khó." Quách Vũ Phi nói, "Vị hoàng đế nhà các cậu nhìn qua là bộ dạng công chính liêm minh, nhưng chỉ cần liên quan đến Lâm Tẫn Nhiễm... Tôi nói cho cậu biết, đó là không có nguyên tắc."

 

Một đám người đi phía sau nghe vậy liền cười, mà Chu Diễn thì đồng ý, khẽ gật đầu.

 

Lúc này trong thư phòng.

 

Chu Chính Hiến kéo Lâm Tẫn Nhiễm ngồi lên đùi mình, sau đó ôm eo cô nói, "Làm sao vậy, muốn xin cho cậu ta à?"

 

"Trông rõ ràng vậy sao?"

 

Chu Chính Hiến vuốt vuốt tóc cô, "Có."

 

"Em biết rõ tính cách của cậu ấy quá kích động, nhưng mà trải qua việc này, em nghĩ lần sau cậu ấy sẽ thay đổi." Lâm Tẫn Nhiễm nghiêng đầu nhìn anh, "Cậu ấy do một tay anh dẫn dắt, anh cam lòng làm vậy sao?"

 

Chu Chính Hiến hừ lạnh, "Chu gia liên tục có nhân tài, thiếu cậu ta thì cũng chẳng thay đổi gì."

 

Lâm Tẫn Nhiễm cười một tiếng, "Vâng, nhưng Tiểu Lục rất tốt, trong lòng anh nhất định vẫn khá thích cậu ấy. Em thấy được lần này anh sẽ tha thứ cho cậu ấy."

 

Chu Chính Hiến liếc nhìn cô, "Rất tốt? Quá tốt? Có bằng anh không?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm không thể tưởng tượng được, "Anh còn so đo với một thằng nhóc sao?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-na-cua-em/chuong-143.html.]

Chu Chính Hiến ghé vào tai cô, trầm giọng xuống, "Hiếm khi thấy em khoa trương khen người khác tốt như vậy."

 

"... Đồ ấu trĩ."

 

"Như này đi Nhiễm Nhiễm..." Chu Chính Hiến đột nhiên trở nên nham hiểm, "Em muốn tha thứ cho cậu ấy, vậy em biểu lộ thành ý được không?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm nhàn nhã dựa vào người anh, "Thành ý như thế nào?"

 

"Ví dụ như... Hiến thân chẳng hạn?" Người đàn ông sau lưng ung dung nói.

 

Lâm Tẫn Nhiễm dừng lại, dùng khuỷu tay đập xuống người anh, "Biết ngay anh sẽ nói ra mấy chuyện không có ý nghĩa mà."

 

"Như vậy mà không có ý nghĩa?" Chu Chính Hiến thản nhiên thò tay vào áo cô, lúc mở miệng giọng nói đã khàn khàn, "Em bận rộn mấy ngày nay rồi... Anh thấy chuyện này rất có ý nghĩa."

 

Nói xong anh xoay ngược cô lại, ôm cô đặt lên trên bàn làm việc. Không cho cô nhảy xuống, anh dùng hai chân chặn cô ở giữa.

 

"Này này, chuyện này, anh đừng làm bừa." Lâm Tẫn Nhiễm giơ tay bịt miệng anh lại, dở khóc dở cười đẩy anh ra xa.

 

Chu Chính Hiến mím môi, cởi bỏ vật cản của cô, trực tiếp để lên mặt bàn, "Đây là chỗ của anh, tại sao lại làm bừa?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm không cho anh hôn mặt cô, vì vậy anh liền hôn thẳng xuống cổ. Hai tay của anh chống bên hông cô, hôn dọc từ cổ đến vành tai, một lúc sau lại đi xuống, cuối cùng dừng lại ở n.g.ự.c cô.

 

Quần áo bị kéo lộn xộn không chịu nổi, mặc dù chưa cởi bỏ hết, nhưng bộ dạng nửa kín nửa hở này thật sự rất mê người.

 

Lâm Tẫn Nhiễm thở gấp, "Chu Chính Hiến, lát nữa sẽ có người vào."

 

Chu Chính Hiến thò tay vào trong quần cô, vuốt ve nhẹ nhàng từ bụng xuống bắp đùi, như có dòng điện chạy tán loạn trong cơ thể, Lâm Tẫn Nhiễm nghẹn ngào một tiếng, "Anh có nghe lời em nói không đấy..."

 

"Nghe rồi." Anh cúi người xuống, "Nhưng không có sự cho phép của anh, sẽ không có người đi vào."

 

"Con trai anh không có thói quen đó."

 

"Nó vẫn đang đi học, em quên rồi à?" Chu Chính Hiến khó chịu nhíu mày, dứt khoát cởi quần của cô ra. Kéo quần xuống dưới, "Nói tới con... Nhiễm Nhiễm, không phải chúng ta đã đồng ý sinh con gái rồi sao?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm cảm nhận được ngón tay anh đang đi sâu vào, gương mặt cô đỏ lên, giọng nói cũng trở nên khàn khàn, "Con... Con gái gì?"

 

"Hai đứa bé của Chu Thời Uẩn rất đáng yêu, chúng ta cũng sinh một cặp đi."

 

Lâm Tẫn Nhiễm, "... Anh cho rằng muốn sinh đôi là có à?"

 

Chu Chính Hiến cắn bầu n.g.ự.c của cô, ánh mắt càng lúc càng trầm xuống, "Cho nên chúng ta phải... Cố gắng."

 

"A..."

 

Váy của Lâm Tận Nhiễm bị rách đến tận eo, hai đường rõ rệt. Bắp chân trần bị anh nắm trong tay. Môi anh từ từ trượt xuống, cuối cùng chạm đến nơi kín đáo nhất…

 

Thư phòng yên tĩnh lúc này lại phát ra những tiếng kêu xấu hổ, Lâm Tẫn Nhiễm nhìn lên trần nhà, cơ thể không kiềm chế được run rẩy. Dù là khi còn bé hay sau này. Đây là chỗ bọn họ thường ở cạnh nhau, nhưng xảy ra quan hệ ở chỗ này thì là lần đầu tiên.

 

Mặc dù hơi cấm kị nhưng lại cảm thấy kích thích lạ thường. Loại cảm giác kỳ lạ này mang theo mùi hương của anh. Tươi đẹp đến nỗi làm cho cơ thể và tâm trí của cô phản ứng kịch liệt. Vì vậy đến lúc Chu Chính Hiến ngẩng đầu lên từ giữa hai chân cô, cô đã hoàn toàn rơi vào tay giặc…

Loading...