Sắc mặt Tống Khinh Khinh hơi biến đổi, kéo tay tôi và Hạo Hạo lập tức chạy trối c.h.ế.t vào bên trong trường học, vừa đi còn vừa nhỏ giọng biện minh.
"Tôi nói cho hai người biết, không phải tôi sợ ả ta đâu, đây là kế hoãn binh. Tôi là người của công hội "Gia Đình Hạnh Phúc" hàng đầu đó nha, hội trưởng công hội của chúng tôi là Ninh Thần đứng đầu bảng xếp hạng! Chị ấy dặn rồi, ra ngoài đường, người tốt giúp được thì giúp, người xấu đáng g.i.ế.c thì giết. Cho nên, nhất định tôi sẽ bảo vệ hai người, nhưng hai người cũng phải tự thân vận động lên."
Thấy tôi và Hạo Hạo quay đầu nhìn mình, Tống Khinh Khinh gãi đầu cười trừ: "Ái chà chà, được rồi, tôi nói thật, thật ra là tôi đánh không lại hai thằng đực rựa bên cạnh Cố Nguyệt. Công hội Hợp Hoan chẳng có ai tốt đẹp cả, hạng hai mươi đổ xuống thì thôi đi, còn thích tống người mới ra làm bia đỡ đạn nữa, hai người không đi theo bọn họ là đúng đắn rồi đấy."
Ở nơi chúng tôi không nhìn thấy, màn bình luận cũng trở nên sôi động.
[Có kịch hay để xem rồi, công hội Hợp Hoan khét tiếng, lòng dạ hiểm độc thế mà cũng mò vào đây.]
[Tiếc là công hội Gia Đình Hạnh Phúc không cử Ninh Thần đến, mà là Tống Khinh Khinh phế vật nhất công hội của họ.]
[Khoan đã, cái tên Tống Khinh Khinh này nghe quen quen, hình như mình nhớ là ả ta…]
[Đến bạn trai còn bị người ta cướp mất, tôi cá con nhỏ Miêu Gia Hồi im thin thít này c.h.ế.t đầu tiên cho coi!]
3
Tôi chẳng hề hay biết những khúc mắc quanh co này, dù có biết, tôi cũng không để tâm.
Tôi chỉ muốn nhanh chóng kết thúc trò chơi c.h.ế.t tiệt này.
Nhiệm vụ: Hoàn thành đuổi xác, hồn về cố hương.
Nhưng vấn đề là, xác ở đâu ra?
Lúc này, xung quanh đây ngoài ngôi trường này ra, chẳng có kiến trúc nào khác, nhưng phòng bảo vệ ở cổng trường thì trống trơn, trong trường học cũng chẳng thấy bóng ma nào.
Tôi đảo mắt nhìn một vòng, chậm rãi bước về phía bảng thông báo của trường, nơi đó dán một tờ giấy vàng bắt mắt.
Tống Khinh Khinh một tay dắt thằng bé Hạo Hạo, một tay kéo tôi: "Chúng ta phải nhanh chân lên, đám người Cố Nguyệt đuổi kịp rồi, không thể để bọn họ giành mất gợi ý nhiệm vụ được."
Tôi bình tĩnh giơ tay, ấn lên vai hai người một lớn một nhỏ: "Đừng vội, đó là bùa trấn thi, ai gỡ sẽ phải chết."
Tống Khinh Khinh kinh ngạc nhìn tôi: "Sao chị biết?"
Tôi cười không đáp.
Bởi vì loại bùa này, tôi nhắm mắt cũng vẽ được ấy chứ.
Hạo Hạo dè dặt nắm lấy tay tôi, dường như đang tìm kiếm cảm giác an toàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mat-can-xong-pha-tro-choi-kinh-di-3/chuong-2.html.]
Màn bình luận chế giễu.
[Ghê chưa, thánh soi.]
[Ghét nhất cái loại thích ra vẻ ta đây, sao ả ta vẫn chưa c.h.ế.t vậy?]
Cố Nguyệt che miệng cười khẽ, váy trắng tung bay: "Ai lấy được tờ giấy vàng trước, có được manh mối, người đó sẽ là người tình thứ ba của ta."
Hứa Triết và thanh niên xăm trổ là hai người đầu tiên lao về phía bảng thông báo.
Lúc lướt qua người tôi, Hứa Triết còn cố tình nhỏ giọng nói với tôi một câu: "Em luôn hiểu chuyện mà, lần này nhường Cố Nguyệt một chút đi, đến lúc đó anh sẽ xin xỏ giúp em trước mặt ả ta, cho em gia nhập đội của bọn anh."
Nhưng thanh niên xăm trổ cũng không muốn bỏ lỡ công lao này, xông vào đánh nhau với Hứa Triết.
Hứa Triết chỉ là một tên công tử bột khoác lác, sao có thể là đối thủ của đám đầu đường xó chợ này, ba chiêu hai thức đã bị đánh cho bò lê bò càng.
Cuối cùng, thanh niên xăm trổ đắc ý vươn tay về phía tờ giấy vàng trên bảng thông báo.
"Nữ thần Nguyệt Nguyệt, cô xem tôi lợi hại hơn tên phế vật này nhiều…"
Lời còn chưa dứt, tờ giấy vàng rơi xuống, bảng thông báo vốn bình thường bỗng biến thành một cỗ băng quan lạnh lẽo.
Hơi lạnh bao trùm, kính vỡ tan tành, từ bên trong bật ra một bóng người cao lớn.
Nhìn kỹ lại thì ra là một thiếu niên!
Không, không phải thiếu niên bình thường, bởi vì tôi vừa liếc mắt đã nhận ra, hắn là… tử cương Miêu Cương!
Tuy chỉ là cương thi cấp thấp nhất, nhưng đối phó với đám người chơi này thì dư sức.
Tống Khinh Khinh vừa run lẩy bẩy, vừa che chắn cho tôi và Hạo Hạo phía sau gầm lên.
"Má nó, lũ cặn bã này, vừa vào game đã thả boss ra rồi!"
4
Thiếu niên tóc dài xõa tung trên vai, để trần thân trên cường tráng, mỗi tấc da thịt đều phủ kín những đường vân màu tím dày đặc, nửa thân dưới mặc trang phục Miêu tộc.
Đôi mắt hắn bị màu tím chiếm cứ, hai chiếc răng nanh nhọn hoắt ánh lên vẻ lạnh lẽo lộ ra ngoài, trên cổ đeo một chiếc vòng cổ bằng đồng đỏ mảnh khảnh, cuối vòng treo một chiếc chuông nhỏ màu đỏ thẫm, trông vô cùng yêu dị.
Thiếu niên boss dễ dàng bóp chặt cổ thanh niên xăm trổ, lại há miệng cắn một phát vào cổ gã đàn ông.