Mạnh Bà Đều Là Tỷ Muội Thân Thiết Của Ta: Ta Sao Lại Sợ Quỷ Chứ ? - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-10-01 09:55:13
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Thanh Miểu xổm xuống xoa xoa cái đầu quỷ của Tú nhi, dậy trực tiếp bước qua.

Phùng Tú nhi chỉ cảm thấy đột nhiên thần thanh khí sảng, mặt sưng nữa, eo cũng đau nữa chà~

“Ái chà~ cái lưng già của .”

Đang định bò dậy thì Tiêu Cảnh Trì một cước giẫm qua.

Chàng cúi đầu liếc Tú nhi đang ôm eo: “Khụ khụ... Đại tiên nhà ngươi ?”

Nha đầu , ngủ xong với liền chạy mất, đúng là tra nữ!

“Đại tiên ồn ào ầm ĩ nhảy nhót về phía nhà bếp ạ.”

“Nói là... là... bổ sung chút thể lực để tiếp tục gì đó…”

Phùng Tú nhi gãi gãi cái đầu quỷ.

“Thế tử, các ngươi tiếp tục cái gì ạ?” Tú nhi ngơ ngác về phía Tiêu Cảnh Trì,

“Còn nữa, rõ ràng giẫm lên eo , ôm eo gì ạ?”

“Kỳ lạ... Thế tử, vành tai đỏ ửng thế…”

Phùng Tú nhi ba hoa ngừng, Tiêu Cảnh Trì giả vờ nghiêm chỉnh: “Hôm qua tỷ thí võ công với Đại tiên nhà ngươi, thương ở eo .”

“Ta…”

“Thôi , tìm Hạnh nhi chơi , bổn thế tử việc đây.”

Sợ Phùng Tú nhi tiếp tục hỏi vặn, Tiêu Cảnh Trì vội vàng ngắt lời nàng , đó bước nhanh về phía nhà bếp.

Vừa đến nhà bếp thấy Tô Thanh Miểu đang loay hoay với một đống đồ.

Nàng ngẩng đầu lên : “Thấy mấy thứ bàn ?”

Tiêu Cảnh Trì đầu , khi thấy mấy thứ bàn, khóe miệng giật giật.

“Vãn Vãn... ... cần thiết…”

Tô Thanh Miểu , bưng một chậu lớn cật sống đặt tay Tiêu Cảnh Trì,

Chỉ roi bò, roi ngựa và các loại ‘roi’ khác bàn…

Tô Thanh Miểu nhếch mép nở nụ gian xảo: “Hãy mang những thứ …”

Tô Thanh Miểu còn xong, Tiêu Cảnh Trì xoay chạy ngoài: “Ta đột nhiên nhớ còn vài việc xong, Vãn Vãn nàng cứ bận .”

“Ta là gọi Nha Thanh mang mấy thứ đến Tế Từ Đường, Hạnh nhi một mang hết .”

Tiêu Cảnh Trì xoay tại chỗ, lập tức bước : “Ta đột nhiên hình như cũng bận rộn đến thế nữa.”

“Vãn Vãn mang mấy thứ đến Tế Từ Đường gì? Ngày là thiếu d.ư.ợ.c liệu gì thì trực tiếp đến tiệm t.h.u.ố.c của Hà phủ lấy ? Sao viên Tí Lách Ba Lách Hoàn của nàng đổi phương t.h.u.ố.c ?”

“Tí Lách Ba Lách Hoàn nhiệm vụ suy kiệt cơ thể bọn công tử phong lưu, còn những thứ ... hắc hắc, đương nhiên là dùng để bồi bổ .”

Nàng hỏi bâng quơ Nha Thanh một chút, gần đây việc ăn của Túy Tiên Lâu tả xiết, cũng đến lúc mắt vài loại t.h.u.ố.c bổ .

mấy thứ đều chỉ là đưa cho ngoài xem thôi, phương t.h.u.ố.c thật sự nàng sớm gửi qua .

Mỗi Hạnh nhi trở về đều , hiện giờ xung quanh Tế Từ Đường thêm nhiều kẻ lang thang, mục đích chính là trộm phương t.h.u.ố.c .

Bấm ngón tay tính toán, là tên khỉ ốm công tử ỷ thế cha phái , thì còn lý do gì mà trị chứ?

Tiêu Cảnh Trì lúc mới lau mồ hôi lạnh trán: “Ta còn tưởng Vãn Vãn ăn sống mấy thứ chứ.”

Trông rỉ m.á.u thế thấy ghê tởm .

Tô Thanh Miểu…

Chàng cần dùng , tự ?

Tinh thần lực đến nỗi nàng còn sợ…

Nếu tối qua nàng mạnh tay ‘thôi thúc’ thắt lưng vài , e rằng đến bây giờ nàng còn dậy nổi.

Nàng là hồi phục linh lực, nhưng cũng lão mệnh khó giữ!

cũng thể trách , cái đầu tiểu quỷ ngốc nghếch nhà rằng bảo bổ sung thể lực để tiếp tục gì đó…”

Tiêu Cảnh Trì trắng trợn nũng.

Tô Thanh Miểu đảo mắt lên , "Ta là nàng bổ sung thể lực để tiếp tục đ.â.m kết giới."

"Ta thấy đầu con quỷ cứng cáp lắm, cứ đ.â.m mãi thành Thiết Đầu Công thì cũng nứt toác đầu mất."

Tiêu Cảnh Trì lúc mới thả lỏng, hỏi chuyện chính, "Thanh Miểu nghĩ kỹ về vật phẩm cống nạp cho Tây Việt ? Để chúng chuẩn khi xuất phát."

Tô Thanh Miểu xua tay, "Ta sai chuẩn xong cả , lát nữa cứ thế xuất phát thôi."

Tiêu Cảnh Trì: Nhanh , chỉ dậy muộn nửa canh giờ thôi mà.

"Thanh Miểu chuẩn những gì ? Tuy Tây Việt ý đồ bất chính, nhưng về mặt thể diện vẫn cho đủ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/manh-ba-deu-la-ty-muoi-than-thiet-cua-ta-ta-sao-lai-so-quy-chu/chuong-93.html.]

"Ta việc, ngươi cứ yên tâm," Tô Thanh Miểu vỗ vỗ ngực, "Toàn là những món đồ cả."

Tiêu Cảnh Trì: Có nên yên tâm đây?

Người khác xuất sứ đều khởi hành từ sáng sớm khi gà gáy, Tô Thanh Miểu cứ cố tình trì hoãn cho đến khi mặt trời sắp lặn.

Sùng Văn Đế dẫn theo một nhóm đại thần đợi ở ngoài cửa thành để tiễn, cứng rắn chờ từ ban ngày đến tận chiều.

Một nhóm đại thần trong lòng bất mãn nhưng dám than phiền, sợ Sùng Văn Đế phán một câu, "Hay là trẫm phong con trai/con gái của ái khanh dị tính vương công chúa để xuất hành?"

Cuối cùng... khi tia nắng mặt trời cuối cùng sắp tắt, Tô Thanh Miểu lững thững bước về phía cửa thành.

Toàn thể bá tánh sự tuyên truyền hoặc cố ý hoặc vô tình của Sùng Văn Đế và Bình Vương cùng những khác, đều Thế tử và Thế tử phi sắp vì nước mà xuất sứ Tây Việt.

Mọi nhao nhao tiễn, hai bên đường đầy bá tánh.

Tô Thanh Miểu vẫy tay chào, "Chư vị bá tánh, vạn phúc!"

"Chư vị vất vả !"

Hạnh Nhi và Nha Thanh ẩn trong đám đông,

bóp giọng đáp , "Thế tử phi an lành!"

"Thế tử phi vất vả !"

Khiến đều hô vang theo, còn Thái tử và Thế tử ở phía hai bên trái thì trở thành vật tô điểm.

Đoạn đường ngắn ngủi chỉ một nén nhang hương mà Tô Thanh Miểu cố tình mất nửa canh giờ.

Sùng Văn Đế đội hình đồ sộ , đặc biệt là chiếc xe ngựa phô trương lưng Tô Thanh Miểu, trong lòng đại hỉ,

thế thì thể diện giữ vững .

"Thanh Miểu, đồ ăn dễ hỏng, cần cống nạp cho Tây Việt nữa chứ?"

Sùng Văn Đế chiếc xe ngựa mui ở phía chiếc xe ngựa phô trương , đó bày đủ loại sơn hào hải vị.

Tô Thanh Miểu đầu , "Đó là thức ăn heo mang cho dì cả của ."

Đồ ăn nàng dùng đều ở trong túi của , dù bây giờ và súc vật khác đường, đồ ăn vẫn để riêng.

Sùng Văn Đế......

Ếch Ngồi Đáy Nồi

"Vậy... đồ dành cho Tây Việt ?"

Tô Thanh Miểu giơ tay bấm đốt ngón tay tính toán, "Đến ."

Lời dứt, liền thấy Hạnh Nhi và Nha Thanh nãy còn đang đóng vai 'chim mồi' trong đám đông,

mỗi xách một con gà và một con vịt vội vã chạy đến.

Sùng Văn Đế......

"Đây ư? Là để tặng cho Tây Việt ?"

Tô Thanh Miểu nghiêm túc gật đầu, " chúng nó đến Tây Việt an thì ."

"Nhỡ kẻ tham ăn nào đó nướng thịt ăn," Tô Thanh Miểu liếc Thái tử, Thế tử,

"Ta thì quản nổi ."

Thái tử: Lời lẽ do chúng mới đúng!

Thế tử: Thanh Miểu thật đáng yêu, quả nhiên đáng yên tâm.

"Hay là? Chia một ít thức ăn của dì cả ngươi cho Nữ Đế Tây Việt nhé?"

Sùng Văn Đế nhỏ giọng khẩn cầu.

"Không ," Tô Thanh Miểu vội vàng từ chối, "Làm thế trông sẽ thiếu thành ý."

" ? Dì cả." Rồi nàng vén rèm xe ngựa phô trương, vọng bên trong.

Sùng Văn Đế theo khe hở , một con heo hoa mặc chiếc váy hoa nhỏ đang banh càng trong xe ngựa.

Nhìn đường kim mũi chỉ là do Bình Vương phi thì cũng là do Hoàng hậu của ngài may.

Sùng Văn Đế cau mày thật chặt, đưa ánh mắt ai oán lượt con trai và cháu trai của .

"Hy vọng chuyến du ngoạn Địa phủ của các ngươi sẽ vui vẻ."

Cứ thế mà đến Tây Việt, e là kịp Hoàng thành cái nữ nhân bà Huyền Cơ c.h.é.m đầu ngay giữa phố.

May mà Thế tử phi ở Địa phủ, nếu thật sự dám để nàng loạn như .

"Không Tây Việt ? Đang yên đang lành cứ nhắc mãi chuyện Địa phủ gì? Mặc mỏng manh thế , sợ đến đó cảm lạnh ."

Tô Thanh Miểu lẩm bẩm.

Muốn Địa phủ nàng còn cần tốn công tốn sức như ? Lại còn trộm cả gà vịt của tiểu củ cải nữa chứ.

 

Loading...