Mang Theo Không Gian: Cả Nhà Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 86

Cập nhật lúc: 2025-10-03 07:17:46
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thái Hậu đích mở hộp, mắt sáng bừng: “Chao ôi, cốc lưu ly trông thật trong suốt!” Nàng cầm lên bánh xà phòng chạm khắc hình hoa mẫu đơn, “Tài nghệ , ngay cả trong cung cũng hiếm thấy!”

May quá, may quá, đ.á.n.h trúng sở thích của Thái Hậu, xem chuyến chắc nguy hiểm gì .

Khi thấy sữa, Thái Hậu còn như trẻ con mà thẳng dậy: “Đây chính là thứ mà họ trân châu đen’ ? Mau, pha cho ai gia một chén!”

Thưởng thức sữa xong, Thái Hậu nheo mắt: “Nghe tiệm của ngươi còn dạy các phu nhân tiểu thư đ.á.n.h bài lá?”

An Kỳ trong lòng căng thẳng, cẩn trọng đáp: “Bẩm Thái Hậu, thần phụ chỉ chuẩn vài bộ cờ bài để tiêu khiển, thần phụ thường khuyên các phu nhân đừng quá đắm chìm.”

Thái Hậu hỏi: “Ai gia còn , chỗ ngươi còn những kiểu xiêm y đặc biệt? Còn hơn cung trang?”

An Kỳ thầm kêu , vội vàng quỳ xuống: “Bẩm nương nương, đều là do thần phụ tùy ý thiết kế, bất kể là chất liệu, thêu thùa kiểu dáng, đều vạn thể sánh bằng cung trang, xin Thái Hậu minh xét.”

Thái Hậu đột nhiên bật lớn: “Đứng dậy , ngươi sợ kìa! Ai gia chỉ tùy tiện trò chuyện chuyện nhà thôi, ngươi cần để ý! Trà sữa của ngươi đúng là tệ, ai gia thích.”

An Kỳ nhân cơ hội : “Nếu Thái Hậu thích, thần phụ nguyện dâng phương t.h.u.ố.c sữa. Chỉ sợ đây là thứ thô tục nơi cung ngoài, sẽ ô uế thánh khẩu của Thái Hậu.”

Thái Hậu phất tay: “Ai gia cứ thích khẩu vị ! Ngươi ở cung ngoài , Hoàng đế cứ ngăn cản ai gia ăn đồ ngọt.” Nàng hạ thấp giọng, “Sau mỗi tháng mùng một ngươi hãy cung, mang cho ai gia ít đồ tươi mới! Rồi kể cho ai gia những chuyện thú vị ở tiệm của ngươi nữa.”

An Kỳ linh cơ khẽ động: “Thần phụ còn phương t.h.u.ố.c ‘ sữa đường’, thỏa mãn cơn thèm hại phượng thể.”

Thái Hậu vui đến liên tục khen : “Thật là một lanh lợi!”

Thấy Thái Hậu tâm trạng , An Kỳ chọn vài chuyện thú vị ở tiệm kể:

“Có vị phu nhân đ.á.n.h bài lá thua, dùng xà phòng để trừ nợ; còn tiểu thư vì tranh giành miếng bánh ngọt cuối cùng, suýt nữa thì giật rơi trâm cài tóc của đối phương...”

Thái Hậu nghiêng ngả: “Còn thú vị hơn cả kịch văn! Mai mốt ai gia cũng vi hành thăm thú!”

Lúc chia tay, Thái Hậu ban thưởng:

Một hộc minh châu Nam Hải (mỗi viên to bằng mắt nhãn)

Mười xấp đoạn the thêu (tơ lụa cống phẩm thượng hạng Giang Nam)

Khó nhất là: “Sau mỗi tháng mùng một, chuẩn ngươi cung chuyện.”

Đến giữa trưa, An Kỳ cuối cùng cũng bước khỏi cung môn. Dương Hạo sốt ruột vòng quanh xe ngựa, thấy nàng bưng theo đồ ban thưởng , cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Sao lâu thế? Không ai khó nàng chứ?”

An Kỳ lắc đầu, nhét viên minh châu Thái Hậu ban thưởng tay : “Thái Hậu nương nương còn cho mỗi tháng mùng một cung bầu bạn, tiệm của chúng , Thái Hậu chống lưng .”

Về phủ, Thẩm nương tử lo lắng chờ nàng ở trong phủ. Thấy An Kỳ mang theo đồ ban thưởng về, nàng mừng lo: “Thái Hậu ưu ái là vinh dự tày trời, nhưng nếu mỗi tháng đều cung, khó tránh khỏi cây to đón gió...”

An Kỳ xoa xoa viên minh châu mát lạnh: “Vì nhanh chóng mở thêm chi nhánh, chúng chi bằng chủ động chia hai thành lợi nhuận cho Thái Hậu lão nhân gia, như đợi khi việc buôn bán đủ lớn, ngược sẽ ai dám động đến.”

Thẩm nương tử cũng đồng ý với đề nghị , từ đó kế hoạch mở rộng thương nghiệp của hai họ khởi động.

Gà Mái Leo Núi

Chiều hôm đó, ngoài cửa sổ bỗng lất phất mưa, gõ cốc lưu ly đựng sữa, tạo nên tiếng kêu leng keng.

mưa, khách hàng thưa thớt hơn. Lúc , một nam tử trung niên mặc trường sam vải xám lén lút bước tiệm. Hắn như những khách khác mà ngắm đồ trang trí, trái cứ trân trân chằm chằm bộ cụ trong phòng pha chế.

“Vị khách quan ,” Thẩm nương tử cảnh giác tiến lên, “ cần sữa mang về ?”

Nam tử một thứ quan thoại kỳ lạ: “Ta chỉ xem, trân châu của các ngươi bằng cách nào?”

Thẩm nương tử liếc mắt hiệu, lão Chu lập tức chặn cửa: “Khách quan nhầm chỗ ?”

Nam tử bỗng nhiên thò tay định vớt bột năng quầy pha chế! Hành động Thẩm nương tử giật , hạ độc đó, nàng tiêu chuẩn nghiêm ngặt về an thực phẩm trong tiệm, ngoài tuyệt đối tiếp xúc với nguyên liệu thực phẩm của tiệm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-khong-gian-ca-nha-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-86.html.]

“Bắt trộm!” Thẩm nương tử vớ ngay cây chổi lông gà quất tới.

Lão Chu một tay bắt nã liền ghì nam tử xuống đất: “Nói! Ai phái ngươi đến ăn trộm phương thuốc?”

Nam tử đau đến nhăn răng nhăn mặt: “Ta, chỉ học cách trân châu...”

An Kỳ tiếng vội chạy đến, thấy nam tử tuy ăn mặc giản dị, nhưng ngón tay trắng nõn thon dài, giống thường dân.

“Báo quan .” An Kỳ lạnh giọng .

Nam tử lập tức hoảng hốt: “Đừng! Ta là Ngự Thiện Phòng!”

Hắn từ trong n.g.ự.c áo móc một tấm thẻ bài, đó khắc rõ hai chữ “Thượng Thiện Giám”!

Thì là chưởng án tiệm điểm tâm của Ngự Thiện Phòng – Trần Ngự Trù.

“Quý Phi nương nương nếm thử sữa của quý phủ, khen ngớt lời.” Trần Ngự Trù xoa xoa cánh tay đau nhức, “Ta chỉ đến xem, trân châu dai ngon đến ...”

Hắn càng càng kích động: “Còn cả kem sữa mặn nữa, thể đ.á.n.h bông mịn màng đến thế? Ta ở Ngự Thiện Phòng thử ba ngày vẫn thành!”

Chẳng lẽ đây chính là sự cầu tiến của một đầu bếp chuyên nghiệp?

An Kỳ dở dở : “Cho nên ngài mới đến ‘vi hành’?”

Trần Ngự Trù mặt già đỏ bừng: “Ta, chỉ là một kẻ si mê nấu ăn...”

Các quý phụ ở nhã gian tầng hai tin liền xuống lầu, phu nhân Lý Thượng Thư thấy Trần Ngự Trù nhận :

“Đây chẳng Trần chưởng án thường điểm tâm cho Thái Hậu ?”

Phu nhân Triệu trêu chọc: “Chắc chắn là ngài chia điểm tâm Thái Hậu ban cho Quý Phi, mới gây chuyện !”

Trần Ngự Trù ngượng đến xoa tay lia lịa: “Ta, chỉ trân châu luộc dính, còn dai ngon...”

An Kỳ linh cơ khẽ động: “Nếu Trần chưởng án thực sự hứng thú, chúng thể dạy ngài, nhưng một điều kiện, Trần chưởng án mỗi tháng đến tiệm chúng một món tráng miệng ? Chỗ đây nhiều công thức sữa và tráng miệng.”

Trần Ngự Trù mắt sáng rỡ: “Được! học cách nấu trân châu !”

Thế là một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện: Chưởng án Ngự Thiện Phòng thắt tạp dề, quầy pha chế nghiêm túc học cách nấu trân châu với Thẩm nương tử.

“Lửa nhỏ, khuấy đều...” Thẩm nương tử mẫu .

Trần Ngự Trù ghi chép còn chăm chú hơn ai hết: “Thì ủ một khắc! Chả trách dính!”

Hiện trường giao lưu học thuật vô cùng hài hòa.

Các quý phụ vây xem náo nhiệt, phu nhân Triệu : “Cảnh còn thú vị hơn cả xem kịch!”

Ba ngày , trong tiệc thọ của Thái Hậu xuất hiện một món điểm mới lạ: “Ngọc Nhan Trân Châu Canh”.

Quý Phi đích triệu kiến An Kỳ: “Trần chưởng án sữa của ngươi chữa khỏi chứng chán ăn của bản cung, nên ban thưởng.”

Ban thưởng một hộc minh châu Nam Hải, một tấm biển ngự chế.

Từ đó, giá trị thương hiệu của “Hoa Nhan Khuynh Tư Hưu Nhàn Hội Sở” càng tăng cao, hơn nữa đằng tiệm còn Thái Hậu nương nương chống lưng, tự nhiên cũng kẻ điều nào dám đến gây sự nữa.

Việc ăn của Hoa Nhan Khuynh Tư ngày càng phát đạt, các quý phụ lấy việc dùng “hàng cùng kiểu cung đình” vinh dự.

Trần Ngự Trù thường xuyên đến “trao đổi kỹ nghệ”, thỉnh thoảng còn tiết lộ vài công thức điểm tâm cung đình.

1_Điều duy nhất khiến Thẩm nương tử phiền não là: “Mỗi Trần chưởng án đến, tiện tay lấy nửa túi bột năng!”

 

Loading...