Mang Theo Không Gian: Cả Nhà Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 60
Cập nhật lúc: 2025-10-02 10:49:14
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mới đến kinh thành
Dương Hạo theo Lưu Huy “Thanh Phong quán” nổi tiếng nhất kinh thành. Nhã tọa lầu hai gần cửa sổ, thể ngắm cảnh phố xá, tránh tai mắt của những liên quan.
Tiểu nhị nhiệt tình chào đón: “Hai vị đại nhân, dùng gì ạ?”
Lưu Huy mỉm phất tay: “Long Tỉnh thượng hạng, kèm thêm vài món điểm tâm.”
(Dương Hạo trong lòng: Vị quan mập cũng hưởng thụ thật đó.)
Đợi điểm tâm dọn đầy đủ, Dương Hạo chờ hạ giọng: “Lưu , mới đến kinh thành, hiểu rõ lắm về cục diện triều chính, mong chỉ giáo đôi điều.”
Mắt Lưu Huy sáng lên, lập tức ghé sát : “Dương khách khí ! Huynh lập đại công ở Bắc Cương, tiểu ngưỡng mộ lâu, chắc chắn sẽ gì nấy!”
(Vẻ mê đắm lộ rõ mồn một)
Lưu Huy nhấp một ngụm , thấp giọng : “Đương kim Thánh Thượng đang độ tráng niên, mới ngoài ba mươi tuổi, tinh lực dồi dào, nắm giữ việc triều chính.”
Dương Hạo gật đầu: “Vậy Đông cung…”
Lưu Huy xua tay: “Thái tử mới mười tuổi, Nhị hoàng tử do Thục phi sinh mới hai tuổi, căn bản thể cấu thành uy hiếp.”
(Dương Hạo trong lòng: May quá, cần chọn phe.)
“ mà…” Lưu Huy đột nhiên hạ thấp giọng, “Gần đây, phong ba lớn nhất trong triều là vụ án biển thủ công quỹ của Bộ Hộ.”
Dương Hạo nhướng mày: “Ồ?”
Lưu Huy thần bí : “Lý đại nhân, Thượng thư Bộ Hộ, tham ô quân lương, Ngự sử dâng tấu một bản, hiện giờ cả nhà tống đại lao.”
(Dương Hạo: Chậc chậc, việc chống tham nhũng thời cổ cũng thật gay gắt.)
“Còn nữa,” Lưu Huy tiếp tục , “Binh bộ gần đây cũng yên bình, Chu lang trung…”
Hắn đột nhiên dừng , quanh, dùng giọng khẽ khàng : “Nghe Chu lang trung và Chu tài nhân trong cung chút họ hàng xa, Chu tài nhân gần đây sủng ái, cho nên Chu lang trung ngang ngược.”
Dương Hạo: “…”
Chu lang trung? À, ghi nhớ!
Dương Hạo nhân tiện hỏi: “Triệu tướng quân ở kinh thành thế nào?”
Lưu Huy lập tức cung kính: “Triệu tướng quân là phái thực quyền! Nắm giữ ba đại doanh kinh thành, Thánh Thượng tin tưởng sâu sắc.”
Hắn ghé sát giọng xuống: “ mà, Triệu tướng quân về kinh, chắc chắn một tướng lĩnh phục sẽ tìm cách gây khó dễ.”
Lưu Huy càng càng phấn khích: “Năm xưa Triệu tướng quân ở Tây Bắc đại chiến Hung Nô, một cây trường thương đ.á.n.h bật chủ soái địch quân, oai phong lẫm liệt bao!”
(Chế độ mê đắm bật hết cỡ)
Dương Hạo buồn : “Lưu sùng bái Triệu tướng quân như , tòng quân?”
Lưu Huy vẻ mặt đau khổ vỗ vỗ bụng: “Thân hình của , cưỡi ngựa thôi cũng thể ngựa sụp đổ, chi bằng cứ thành thật văn quan thì hơn.”
(Dương Hạo: Cũng tự hiểu lấy !)
Đang khi hai trò chuyện sôi nổi, bỗng nhiên tiếng ồn ào từ cầu thang truyền đến.
“Chu đại nhân, mời ngài lối !”
Lưng Dương Hạo cứng , mới đến Chu lang trung, Chu lang trung đến ?
Hắn khẽ nghiêng đầu, quả nhiên thấy một trung niên mặt trắng râu đen dẫn theo mấy vị quan viên bước lên lầu.
Sắc mặt Lưu Huy biến đổi, vội vàng cúi đầu: “Dương , đó chính là Chu lang trung mà ! Đừng chức quan lớn, ở kinh thành kiêu ngạo đó.”
Dương Hạo lời cúi đầu, nhưng vẫn liếc trộm một cái, ghi nhớ dáng vẻ của . Sau gặp loại đường thì tránh xa, ai bảo chút bối cảnh nào chứ? Quan lục phẩm ở kinh thành thì nhiều vô kể.
Đợi Chu lang trung bao sương, Dương Hạo bắt đầu hỏi thăm giá nhà ở kinh thành. Vì Lưu Huy cũng chỉ mới đến hai ngày, hiểu rõ về chuyện , Dương Hạo liền quyết định bái kiến Triệu tướng quân , đó sẽ cùng Lưu Huy tìm nhà. Lưu Huy còn nhất nên tìm một căn nhà gần , như mới cảm giác an .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-khong-gian-ca-nha-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-60.html.]
Dương Hạo: Hóa là xem như bảo tiêu miễn phí ư!
Từ quán , Dương Hạo thẳng đến phủ Triệu tướng quân.
Người giữ cửa tướng quân phủ thấy hình vạm vỡ, y phục cao quý, thái độ cung kính: “Đại nhân tìm ai?”
Dương Hạo đưa danh : “Hiệu úy Kỵ sĩ Dương Hạo, cầu kiến Triệu tướng quân.”
Người giữ cửa danh , sắc mặt đại biến: “Thì là Dương đại nhân! Tướng quân dặn dò, ngài đến thì mời thẳng!”
(Dương Hạo: là cấp khác, thật nể mặt !)
Triệu tướng quân đang binh thư trong thư phòng, thấy Dương Hạo bước , liền phá lớn: “Dương Hạo! Cuối cùng cũng đợi ngươi !”
Dương Hạo vội vàng hành lễ: “Mạt tướng bái kiến tướng quân!”
Triệu tướng quân một tay đỡ dậy: “Không cần đa lễ!”
Triệu tướng quân đắc ý vuốt râu: “Lão phu thăng quan ! Hiện giờ là Hoài Hóa tướng quân tam phẩm! Chính là cấp của cấp của ngươi!”
Dương Hạo đại hỉ: “Chúc mừng tướng quân!”
Triệu tướng quân vỗ vỗ vai : “Tiểu tử ngươi cũng tệ! Đi! Dẫn ngươi đến Binh bộ xem !”
Triệu tướng quân dẫn Dương Hạo đến nha môn Binh bộ, chỉ một vị quan viên đang uống :
“Vị là Chu đại nhân, Lang trung Binh bộ. Sau ngươi sẽ việc tay .”
Dương Hạo ngẩng đầu lên, vị Chu đại nhân chính là Chu lang trung mà gặp ở quán . Sao về nhanh hơn chứ? Lúc Chu lang trung đang thong dong uống bàn, mắt cũng thèm nhấc lên. Một lát , mới nhấc mí mắt liếc Dương Hạo một cái.
Chu đại nhân đặt chén xuống, nheo mắt đ.á.n.h giá Dương Hạo: “Ôi, đây Dương Hiệu úy ?”
(Cái giọng điệu âm dương quái khí , cách ba con phố cũng thấy. Ta đắc tội gì với ? Chắc chắn là ghen tị với !)
Triệu tướng quân nhận , vẫn nhiệt tình giới thiệu: “Chu đại nhân, đây chính là Dương Hạo mà nhắc đến với ngài, công thần đại thắng ở Bắc Cương!”
Chu đại nhân như : “Cửu ngưỡng cửu ngưỡng.”
(Dương Hạo trong lòng: Hỏng , vị Chu đại nhân chắc chắn là ghen tị với . Chẳng lẽ con đường quan lộ của còn bắt đầu kết thúc ư?…)
Gà Mái Leo Núi
Ra khỏi Binh bộ, Triệu tướng quân tiểu tư trong nhà gọi về. Trước khi , còn dặn dò Dương Hạo cùng về, nhưng Dương Hạo khéo léo từ chối, rằng còn việc, đợi an cư lạc nghiệp sẽ đến tướng quân phủ bái phỏng.
Dương Hạo từ biệt Triệu tướng quân xong, cấp tốc tìm một góc khuất, chớp mắt trong gian.
“Nương tử! Tin ! Đã đến kinh thành an , tin là cấp của ghen tị với , chắc chắn sẽ gây khó dễ cho !”
Mang theo một bụng phiền muộn, Dương Hạo quán tìm Lưu Huy, hai cùng đến phòng nha “Bách An Cư” nổi tiếng nhất kinh thành.
Một trung niên gầy gò tinh quái tiến lên chào đón: “Hai vị đại nhân mua nhà thuê nhà?”
Dương Hạo: “Mua. Căn nhà quy cách của quan lục phẩm, gần Binh bộ một chút.”
Lưu Huy: “Ta căn nhà gần chỗ một chút.”
Người môi giới mắt sáng lên: “Thật trùng hợp! Vừa mới một căn tứ hợp viện ba tiến trống , chủ cũ là tri phủ phái nhậm chức ở ngoài, đang cần bán gấp, chỉ năm ngàn lượng bạc thôi!”
Dương Hạo: “…”
(Trong lòng: Ngươi xem, giống năm ngàn lượng ? Có đem bán cũng gom đủ năm ngàn lượng bạc !)
Người môi giới sắc mặt đoán ý, lập tức đổi lời: “Đương nhiên, cũng những căn thực tế hơn! Ở phía Nam thành một tiểu viện hai tiến, chỉ cần tám trăm lượng thôi! cách Binh bộ xa một chút.”
Dương Hạo nghiến răng: “Thuê!”
Lưu Huy cũng thấy đắt, tạm thời thuê một căn cũng .
lúc Dương Hạo và Lưu Huy sắp ký hợp đồng thuê nhà, Triệu tướng quân đột nhiên phái đến tìm .