Mang Theo Không Gian: Cả Nhà Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 59
Cập nhật lúc: 2025-10-02 10:49:13
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Kỳ bỗng chốc phiền muộn, ! Chu chưởng quỹ tuy giờ là gia bộc, nhưng dù cũng là chưởng quỹ, chữ nghĩa, thể coi trọng Dương Kim Hoa là chuyện tưởng , lẽ nào còn thể đồng ý ở rể ?
"Đại tỷ, thấy hai thể ở bên là chuyện , nhưng Chu thể ở rể , thì hai còn bàn bạc. Tuy nhiên, dù cũng xây nhà , Chu chưởng quỹ nếu định cư ở Dương Gia thôn cũng là , nhưng con cái của hai sẽ mang họ gì, nghĩ kỹ ?"
"Hạo Dật An , hơn nữa hai chắc chắn còn sinh nữa, con cái của mang họ Dương còn quan trọng. Ban đầu chiêu tế là vì sợ đàn ông đ.á.n.h , hoặc đuổi ngoài, nhưng bây giờ sợ nữa, nhà là của , ai cũng đuổi ."
An Kỳ thầm nghĩ, ngươi quản sinh chứ? vẫn vui mừng vì sự đổi của Dương Kim Hoa, dựa dẫm đàn ông, dựa chính , trở thành phụ nữ độc lập, An Kỳ thậm chí còn vỗ tay cho nàng. "Ngươi thể nghĩ thông suốt là , ngươi cũng cần băn khoăn chuyện ở rể nữa. Còn một chuyện nữa, Chu một đứa nhi tử, nếu hai thành , ngươi thể đối đãi với nó như con ruột ?"
"Ta cũng thích Tiểu Đống, nếu nó theo con đường quan lộ, cũng sẽ chu cấp cho nó ăn học. Ta nó, cứ như thấy Tiểu Dương ." Dương Kim Hoa càng cảm xúc càng sa sút, nàng nhớ nhi tử . Khi đó con nàng bệnh, nhưng công công bà bà quan tâm, chỉ cho nó uống vài bài t.h.u.ố.c dân gian tốn tiền, nàng cũng tiền, nàng về nhà ngoại gia vay tiền mấy để mua t.h.u.ố.c cho Tiểu Dương, nhưng cuối cùng vẫn cứu , đây là nỗi đau lớn nhất trong lòng nàng.
An Kỳ thấy nàng chủ ý, thì chỉ thể ủng hộ thôi. Hơn nữa Chu trông cũng thực sự tệ, còn chút ý tứ với đại tỷ, "Đại tỷ, thì cứ dũng cảm theo đuổi tình yêu !"
Dương Kim Hoa sự trêu chọc của An Kỳ, hổ trốn bếp, tiếp tục nấu cơm.
Điều khiến bất ngờ là, ngày hôm Chu chưởng quỹ chủ động tìm đến tận nhà.
Chàng mặc một bộ áo dài màu xanh chàm mới tinh, tóc chải gọn gàng tỉ mỉ, trong tay còn xách theo hai hộp bánh ngọt.
"Dương phu nhân." Chàng trịnh trọng hành lễ, "Tại hạ... một chuyện cầu xin ."
Chu chưởng quỹ hít sâu một : "Tại hạ cưới Dương nương tử vợ, mong tác thành."
Chén trong tay An Kỳ "loảng xoảng" một tiếng rơi xuống bàn.
(Thật sự thành công ?!)
nàng vẫn giả vờ như : "Ồ? Chu ưng ý điểm nào ở đại tỷ của ?"
Gà Mái Leo Núi
Chu chưởng quỹ ngượng nghịu, nhưng nhanh khôi phục vẻ bình thường: "Tại hạ thấy Dương nương tử tính cách bạo dạn, việc thẳng thắn, tại hạ ưng ý. Còn xin Dương phu nhân tác thành, đây là tiền chuộc của tại hạ, xin Dương phu nhân nhận lấy."
An Kỳ khẽ bật : "Chu ưng ý đại tỷ của nhà , đương nhiên là đến thưa chuyện với công công bà bà để cầu hôn , của thể chủ . Khế ước bán của chuẩn sẵn , đến lúc đó coi như quà tân hôn của hai mà dâng lên thì ?"
Chu chưởng quỹ hiểu ý An Kỳ, tức là nàng đồng ý, hơn nữa khế ước bán cũng sẽ trả cho . Chàng lập tức cúi vái chào: "Đa tạ Dương phu nhân tác thành!"
An Kỳ tìm thấy Dương Kim Hoa đang cho gà ăn ở hậu viện.
"Đại tỷ, Chu đến dạm hỏi ."
“Xoảng!” Chiếc chậu đựng thức ăn cho gà trong tay Dương Kim Hoa trực tiếp rơi xuống đất.
“Nàng, nàng nàng nàng…” Ả lắp bắp nên lời, mặt đỏ bừng.
An Kỳ nén : “Nàng nghĩ thế nào?”
Dương Kim Hoa đột nhiên xổm xuống, vùi mặt đầu gối, giọng nghèn nghẹt: “Ta… một góa phụ như , còn hung dữ, còn già … Chàng thật sự đến cầu hôn ư…”
An Kỳ ngẩn .
Nàng bao giờ thấy Dương Kim Hoa thiếu tự tin như .
(Hóa ác phụ cũng trái tim thiếu nữ ư…)
An Kỳ vẫn kiên nhẫn an ủi ả: “Nàng già chỗ nào chứ? Vẫn còn trẻ chán, vả nàng xem, hiện giờ nàng tự xây nhà ngói gạch , nam nhân nào thể sánh bằng nàng? Nàng còn phần lời từ xưởng xà phòng nữa, thấy Chu là trèo cao thì .”
Ba ngày , hai nhà đơn giản định .
Dương Kim Hoa ngượng ngùng đến mấy ngày dám gặp ai, ngay cả mắng cũng nhỏ tiếng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-khong-gian-ca-nha-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-59.html.]
Chu chưởng quỹ hớn hở mặt, ngay cả lúc tính sổ cũng khe khẽ ngân nga.
Dương Liễu tò mò hỏi An Kỳ: “Nương, đại cô thật sự sắp gả chồng ?”
An Kỳ gật đầu: “ .”
Dương Liễu: “Vậy gọi Chu thúc là gì? Cô phụ ?”
An Kỳ: “…”
(Thứ bậc đột nhiên trở nên phức tạp )
Nói về Dương Hạo, tin Dương Kim Hoa định trong gian, nhưng cũng thể về , chỉ đành tiếp tục lên đường.
Dương Hạo cưỡi ngựa nhanh của trạm dịch, về phía đường nét kinh thành dần hiện rõ ở đằng xa, thở phào nhẹ nhõm.
“Cuối cùng cũng tới!”
Đường phi nhanh như bay, cuối cùng cũng đến Kinh thành ngày thứ mười.
(Trong lòng: Nếu ở thời hiện đại, chuyện chỉ mất hai canh giờ tàu cao tốc là xong…)
Theo quy củ, Dương Hạo đến Lại bộ báo danh .
Chàng dắt ngựa, phố kinh thành, mắt gần như đủ dùng –
Đường lát đá xanh bằng phẳng rộng rãi, hai bên cửa hàng san sát, tiếng rao hàng vang vọng khắp nơi.
Người đường ăn mặc tươi sáng, thậm chí ít thương nhân Hồ tộc tóc vàng mắt xanh.
(Dương Hạo: Chà chà, đúng là đô thị quốc tế thời cổ đại khác!)
Trước cửa Lại bộ, vài vị quan viên cũng đến báo danh đang xếp hàng.
Dương Hạo yên, một vị quan viên mập mạp phía đầu , mỉm hỏi: “Vị đại nhân lạ mặt quá? Mới điều nhiệm đến ?”
Dương Hạo chắp tay: “Tại hạ Dương Hạo, tân nhiệm Hiệu úy Kỵ sĩ.”
Vị quan mập mắt sáng rỡ: “Ôi! Dương Hiệu úy lập công ở Bắc Cương? Cửu ngưỡng cửu ngưỡng!”
(Trong lòng Dương Hạo: Ta nổi danh đến thế ư?)
Vị quan mập ghé sát giọng xuống: “Huynh lợi hại thật! Nghe chỉ một dùng kế sách ly gián bộ lạc Xích Viêm và bộ lạc Kim Lang?”
Dương Hạo: “…Không một , còn nhiều .”
Vị quan mập lập tức lộ vẻ sùng bái: “Vậy là dùng kế ly gián hai bộ lạc ngư ông đắc lợi là thật ư? Dương đại nhân, quả nhiên lợi hại, dũng mưu! Tại hạ Lưu Huy, tân nhiệm Biên tu thất phẩm, tại hạ mới đến kinh thành ngày hôm , ở khách điếm hai ngày liền kể chuyện Bắc Cương đại chiến, ngờ hôm nay gặp Dương đại nhân đích . Lát nữa mời uống , kể kỹ cho chuyện nhé?”
Dương Hạo ngờ Lưu Huy nhiều chuyện đến thế, đến kinh thành hai ngày mà đến Lại bộ báo danh, khách điếm kể chuyện hai ngày. Chàng cũng hỏi thăm một chuyện kinh thành, liền đồng ý: “Lưu đại nhân, cửu ngưỡng cửu ngưỡng, sẽ khách sáo nữa. Ta cũng đến hôm nay, còn chỗ nghỉ chân!”
Thủ tục diễn thuận lợi đến kỳ lạ, đầy nửa canh giờ, Dương Hạo nhận quan bằng và ấn tín.
“Hiệu úy Kỵ sĩ lục phẩm, trực thuộc Binh bộ, bổng lộc hai mươi lượng mỗi tháng.”
(Dương Hạo: Lương tăng ! Có thể mua sắm cho An Kỳ thỏa thích! mà nương tử kiếm còn nhiều hơn, haizzz.)
Từ Lại bộ , Lưu Huy và Dương Hạo xưng gọi , hai đến quán .