Mang Theo Không Gian: Cả Nhà Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 53
Cập nhật lúc: 2025-10-02 10:49:07
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắc Tùng Hạp bình minh tĩnh mịch đáng sợ.
Dương Hạo chiến xa trong quân doanh bảo vệ Triệu Tướng quân, y về phía ánh lửa mờ mịt nơi đầu hẻm núi, đó là vị trí tàn binh của bộ lạc Xích Viêm và bộ lạc Kim Lang.
Bộ lạc Xích Viêm và bộ lạc Kim Lang giao tranh mấy ngày, cả hai bên đều kiệt sức, thương vong vô . Và giờ đây , chính là thời cơ nhất để đại quân xuất kích!
"Tướng quân, thám tử hồi báo, địch quân bộ hẻm núi." Phó tướng Triệu Phong khẽ khàng bẩm báo.
Triệu Tướng quân đầu , chỉ khẽ gật đầu. Y thấy tiếng kim loại va chạm khe khẽ lẫn trong gió núi , đó là hai ngàn thiết kỵ đang vị trí ở hai bên hẻm núi. Vỏ kiếm của mỗi binh sĩ đều quấn chặt bằng vải, hàm thiếc của ngựa cũng bọc vải bông, ngay cả thở cũng cố ý thả nhẹ.
"Người còn nhớ chúng đợi ngày bao lâu ?" Triệu Tướng quân đột nhiên hỏi.
Triệu Tướng quân chiến xa, ánh mắt sắc bén: "Dương Hiệu úy, trận tốc chiến tốc thắng, tuyệt đối để bất kỳ tàn binh nào trốn thoát!"
Dương Hạo ôm quyền: "Mạt tướng lĩnh mệnh!"
(Nội tâm: Đánh xong trận , lão tử cuối cùng cũng thể về nhà !)
Khi tia nắng đầu tiên xuyên qua tầng mây, trong hẻm núi vọng tiếng hô hoán khàn khàn của Bắc Cương. Triệu Tướng quân giơ tay lên, truyền lệnh binh phía lập tức vẫy cờ đỏ. Máy b.ắ.n đá đỉnh núi xa xa phát tiếng "bùng" trầm đục, hàng chục quả cầu lửa x.é to.ạc màn trời buổi sớm, kéo theo khói đen lao xuống đáy hẻm núi.
Tiếng nổ liên tiếp vang lên. Đó là bình dầu hỏa thông thường, mà là hỏa du phích lịch đạn đặc chế do Dương Hạo hỗ trợ quân giới ti chế tạo , tiên đốt vải bọc bên ngoài, đó nhắm mục tiêu phóng , vỏ ngoài nổ tung, dầu hỏa bên trong b.ắ.n tung tóe, lửa bùng lên dữ dội.
Hỏa du phích lịch đạn đang cháy ném trong hẻm núi, trong khoảnh khắc khói đặc cuồn cuộn, mùi dầu hỏa tràn ngập, "ầm" một tiếng, ngọn lửa bùng cháy.
"Khụ khụ khụ! Cái quái gì thế ! Lửa! Cháy !"
"Quần áo của cháy ! Cứu mạng! Nước! Mau tìm nước!"
Binh sĩ của bộ lạc Xích Viêm và bộ lạc Kim Lang khói hun cho nước mắt, nước mũi chảy ròng, bỏng mà nhảy nhót lung tung chiến trường, sức chiến đấu giảm mạnh.
Vị trí giao chiến của hai bộ lạc chính là hạ du hẻm núi nơi dòng sông đổi dòng, ở đây nước, nên ngọn lửa họ căn bản thể dập tắt, cả hai bộ lạc đều tự rối loạn trận địa.
Tiếng kêu la t.h.ả.m thiết vang vọng trong hẻm núi, kèm theo tiếng ngựa sợ hãi hí vang.
"Trọng kỵ binh, tiến lên!"
Theo một tiếng lệnh nữa của Triệu Tướng quân, tiếng tù và đồng thời vang lên ở hai đầu hẻm núi. Hai lá đại kỳ nền đen chữ đỏ tung bay trong gió sớm, lộ chữ "Triệu". Đại địa bắt đầu rung chuyển, những chiến mã khoác thiết giáp như những bức tường thành di động nghiền về phía trung tâm hẻm núi. Trên mỗi con ngựa đều những thương kỵ binh trọng giáp, những ngọn thương dài ba thước tạo thành một rừng tử vong.
Dương Hạo dẫn theo khinh kỵ binh mai phục ở sườn núi. Y Bắc Cương đáy thung lũng chạy tán loạn như ruồi đầu. Cờ tím của bộ lạc Xích Viêm và cờ sói vàng của bộ lạc Kim Lang lẫn lộn , thậm chí một binh sĩ bắt đầu tự giẫm đạp lẫn . Chiến mã của họ phích lịch đạn cho phát cuồng, hất kỵ sĩ lưng giữa đám loạn quân.
"Thả cổn mộc!"
Binh sĩ vách đá chặt đứt dây thừng, hàng trăm cây gỗ lớn đóng đầy đinh sắt ầm ầm lăn xuống. Những cây gỗ chính xác mắc kẹt ở vài khúc quanh trong hẻm núi, chia cắt quân Bắc Địch thành nhiều đoạn. Một cây gỗ còn buộc vải tẩm dầu hỏa, khi lăn xuống, những mũi gỗ b.ắ.n như răng nanh của rắn độc, găm sâu thịt huyết, và khi dính tia lửa, cây gỗ cũng bắt đầu bùng cháy, bao vây chặt chẽ bộ lạc Kim Lang và bộ lạc Xích Viêm chiến trường, tạo thành một vòng vây tường lửa.
Dương Hạo l.i.ế.m môi khô khốc. Y ngửi thấy mùi quen thuộc , mùi cháy khét lẫn với mùi m.á.u tanh, y hệt như mùi hương lảng vảng ở thôn Thanh Hòe đó. , kẻ kêu la t.h.ả.m thiết là Bắc Cương.
"Khinh kỵ binh, theo giết!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-khong-gian-ca-nha-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-53.html.]
"Giết , !"
Tiếng hò hét vang trời, chiến mã tung vó, đao quang kiếm ảnh loé lên, quân địch liên tiếp bại lui.
Bộ lạc Kim Lang thấy , vốn định rút lui, nhưng quân đội do Triệu Phong dẫn đầu truy sát gắt gao.
"Không để sót một kẻ nào!" Triệu Tướng quân lạnh lùng lệnh.
Dương Hạo mạnh mẽ kẹp bụng ngựa, ba trăm khinh kỵ như mũi tên rời cung lao khỏi sườn núi. Những kỵ binh mặc trọng giáp, mỗi trang hai cây loan đao và một bình tên, chuyên chọn chỗ yếu của địch mà xuyên phá. Dương Hạo xông lên đầu tiên, khi đao của y cứa qua cổ họng của kỵ binh Bắc Cương đầu tiên, đó thậm chí còn kịp phản ứng.
Máu ấm nóng b.ắ.n lên mặt y, ban đầu y run tay khi đầu tiên c.h.é.m , nhưng nhanh, y thích nghi nhịp điệu, càng chiến càng dũng mãnh.
"Hiệu úy! Cẩn thận!"
Một dũng sĩ của bộ lạc Xích Viêm đột nhiên từ bên sườn xông , trường mâu đ.â.m thẳng n.g.ự.c Dương Hạo!
Dương Hạo nghiêng tránh né, thuận thế c.h.é.m một đao ,
"Phụt!"
Máu b.ắ.n tung tóe, kẻ địch ngã xuống đất.
Dương Hạo nội tâm: Hú... may mà chỉ dọa một phen, suýt nữa thì lách gian .
Giữa hẻm núi, trọng kỵ binh do Triệu Tướng quân đích dẫn dắt giáp lá cà với chủ lực của hai bộ lạc Bắc Cương. Khi Triệu Tướng quân đ.â.m xuyên n.g.ự.c võ sĩ Xích Viêm đầu tiên, y nhớ đến thôn trưởng thôn Thanh Hòe đóng đinh tường. Y xoay cán thương, lắng tiếng xương sườn kẻ địch gãy vụn, tựa như đang một khúc cầu hồn đến muộn.
"Ép chặt đội hình!" Triệu Tướng quân hô lớn. Truyền lệnh binh lập tức thổi kèn đồng. Trọng kỵ binh hai đầu bắt đầu thu hẹp vòng vây một cách nhịp điệu, trường thương như rừng, từng bước ép sát. Người Bắc Cương dồn nén càng lúc càng chặt, một chiến mã thậm chí ép đến nỗi hai chân rời đất, hất kỵ sĩ lưng rừng gai tử vong do mũi thương tạo thành.
Khinh kỵ binh của Dương Hạo như rắn độc lượn lờ trong hỗn loạn, trường đao trong tay ánh hàn quang lấp lánh, nơi nào qua, quân địch đều ngã xuống.
"Tướng quân lệnh, bắt tù binh!"
Tiếng hô đó vang vọng khắp hẻm núi. Trường mâu của binh sĩ đ.â.m càng ác liệt, một thậm chí đ.â.m xuyên kẻ địch thứ nhất tiếp tục đ.â.m kẻ địch thứ hai, thứ ba. Máu từ mũi mâu nhỏ giọt, tích tụ thành những vũng m.á.u nhỏ đáy thung lũng khô cằn, vó ngựa giẫm nát, b.ắ.n tung thành những giọt m.á.u li ti.
Vào giữa trưa, trận chiến hồi kết. Những Bắc Cương còn sống sót cũng còn phân biệt là Xích Viêm Kim Lang nữa, họ rút lui đến một vách núi dựng , dựa lưng vách đá để kháng cự cuối cùng.
Dương Hạo phát hiện trong họ một tráng hán mặc giáp Xích Viêm đang gào thét tổ chức phòng tuyến , đó chính là thủ lĩnh của bộ lạc Xích Viêm, Thác Bạt Liệt.
Còn thủ lĩnh của bộ lạc Kim Lang, Ô Nhĩ Hãn, sớm cung tiễn thủ b.ắ.n chết.
Thác Bạt Liệt cũng thấy Dương Hạo. Hắn dữ tợn giơ chiến phủ lên, lưỡi phủ vẫn còn dính nửa khúc ruột, hiểu , thì tên Trung Nguyên lừa gạt, châm ngòi chiến tranh giữa hai bộ lạc, đó hưởng lợi ngư ông, hối hận bao!
Gà Mái Leo Núi
Dương Hạo chú ý thấy chân của cong một cách tự nhiên , cổn mộc đè gãy.
"Món nợ m.á.u ở thôn Thanh Hòe, món nợ m.á.u của các thôn làng biên cương Đại Chu ," Dương Hạo thúc ngựa xông lên, mũi đao chỉ thẳng yết hầu Thác Bạt Liệt, " đến lúc trả!"
Khi rìu của Thác Bạt Liệt bổ , Dương Hạo lăn xuống ngựa. Đao của y đ.â.m vết thương cũ ở đầu gối đối phương, lắng tiếng kêu gào như heo chọc tiết của vị thủ lĩnh từng ngạo mạn vô song . Khi y đặt mũi đao lên cổ họng Thác Bạt Liệt, ác ma từng tàn sát vô thôn làng biên giới tè quần.