Mang Theo Không Gian: Cả Nhà Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 33

Cập nhật lúc: 2025-10-01 14:59:55
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mở rộng sản xuất

Đương lúc ba đang phân vân, một giọng quen thuộc vọng tới: "Dương phu nhân! Thật trùng hợp quá!"

An Kỳ đầu , hóa là Triệu lão gia!

Triệu lão gia tủm tỉm tới: "Sao gặp phu nhân ở đây?"

"Nhà cần một chiếc mã xa, đến đây xem thử! Triệu lão gia cũng ở đây?"

"Các vị mua mã xa ư? Chuyện thật trùng hợp! Ta cũng đến đây mua mã xa, đội xe của cần mở rộng, cùng bằng hữu mua mười chiếc, nào nào nào, giới thiệu bằng hữu của cho các vị, tiện thể với giá hữu nghị thêm một chiếc là !"

Nửa canh giờ , An Kỳ với giá hữu nghị mua một con ngựa lông đỏ như quả táo, bóng mượt, còn tặng kèm một cỗ xe mới tinh.

An Đại Phú vuốt ve cổ ngựa, yêu thích rời: "Tỷ, con ngựa thật tuấn tú!"

An Kỳ gật đầu hài lòng: "Không tệ, ngươi sẽ phụ trách việc đ.á.n.h xe giao hàng."

An Đại Phú lập tức vui mừng khôn xiết: "A? Ta ư? Sau thể đ.á.n.h xe ư? Tốt quá ! Cả thôn An Gia ai mua nổi mã xa, thể đ.á.n.h về ."

Lần ở huyện thành lâu, chỉ mua năm gói điểm tâm, Dương lão đầu Dương lão thái một gói, Dương Kim Hoa một gói, Dương Dật An một gói, con của An Đại Phú là An Húc một gói, cha nàng một gói.

Trên đường về, Dương Liễu chợt hỏi: "Nương, chúng nên một cái đệm cho mã xa ? Nó quá rung lắc, cọ m.ô.n.g đau quá!"

An Kỳ mắt sáng rực: "Nữ nhi, chủ ý của con thật tuyệt! Việc giao cho nãi nãi của con, việc thêu thùa may vá còn nhớ rõ nữa !"

Ngày hôm , tất cả y phục kiểu mới của Thẩm Thị Bố Trang đều thêu một chữ "Thẩm" nhỏ ở mặt trong cổ áo, và các nhân viên còn rõ với hội viên rằng hãy nhận đúng sản phẩm của Thẩm thị, ở Thẩm Thị Bố Trang tuyệt đối sẽ mua hàng giả.

Tin tức , việc kinh doanh của Thẩm Thị Bố Trang càng thêm phát đạt, các vị phu nhân đều lấy việc sở hữu váy chính hãng " ký hiệu độc quyền" vinh dự.

Còn Chu Bóc Lột...

Hắn đang đeo tấm biển "Gian thương", nha dịch áp giải diễu phố, mỗi bước đều hô: "Ta là gian thương! Ta bán hàng giả!"

An Đại Phú đ.á.n.h chiếc mã xa mới mua chở An Kỳ và Dương Liễu qua đúng lúc thấy, An Đại Phú hớn hở hô to: "Chu chưởng quỹ, diễu phố mệt ? Có cần nhờ xe ?"

Chu Bóc Lột: "..."

Giết tru tâm!

An Kỳ đầu giường lò sưởi trong tân phòng, mặt bày một cuốn sổ sách, ngón tay chấm nước bọt "soạt soạt" lật trang, mắt càng ngày càng mở lớn ,

Một ngàn lượng!

Tròn một ngàn lượng ngân lượng trắng!

"Trời đất ơi!" Nàng đột ngột khép sổ sách, ôm lấy ngực, cảm thấy tim đập nhanh đến nỗi nhảy ngoài, "Ta thế tính là nữ phú hào thời cổ đại ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-khong-gian-ca-nha-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-33.html.]

Dương Liễu đang sấp bàn vẽ thiết kế, ngẩng đầu lên: "Nương, đừng vội kích động, một ngàn lượng nếu đặt thời hiện đại, thì cũng chỉ... ừm, hai mươi vạn thôi?"

An Kỳ: "..."

"Mặc kệ!" Nàng vỗ bàn, "Số tiền dùng việc chính!"

Tối đó, Dương gia triệu tập hội nghị "Thảo luận mở rộng đế chế thương mại" thứ nhất. Những tham gia: An Kỳ, Dương Liễu, Dương lão đầu, Dương lão thái, Dương Kim Hoa, cùng với... Dương Dật An đang ở ngưỡng cửa gặm đùi gà.

"Ta dự định dùng tiền để mua đất xây xưởng!" An Kỳ hào sảng tuyên bố, "Việc kinh doanh xà phòng của chúng càng ngày càng lớn, xưởng nhỏ căn bản đủ dùng!"

Dương lão đầu vuốt râu, vẻ mặt nghiêm túc: "Mua đất là việc , nhưng xây xưởng... liệu quá phô trương ?"

(Tâm tư: tức phụ quá tài giỏi, khiến lão trượng là đây thật vô dụng!)

Dương Kim Hoa hiếm khi phản đối, ngược còn mắt sáng rực: "Xây! Nhất định xây! Hiện tại quả thật chật chội, hai mươi căn bản thể hoạt động thoải mái, đến lúc đó sẽ là xưởng trưởng!"

(An Kỳ: ??? Đại tỷ, sắp xếp chức vị nhanh thật đó?)

Dương lão thái là theo phe bảo thủ, lo lắng : "Cái ... mua đất cho thuê thì ý kiến gì, nhưng nếu dồn hết tiền xưởng, vạn nhất thua lỗ thì..."

"Không thể thua lỗ !" An Kỳ tràn đầy tự tin, "Đơn hàng của Triệu lão gia xếp lịch đến ba tháng , còn cả các thương hiệu từ nơi khác đến nhập hàng, vấn đề của chúng bây giờ là, sản lượng đủ!"

Dương Liễu giơ tay: "Nương, con đề nghị tiên mua đất, xưởng thể từ từ xây dựng."

Dương lão đầu cũng đồng ý mua đất: "Ta cũng đồng ý mua đất , tiện thể mua thêm một con bò, thể dùng để cày ruộng."

Sau một hồi thảo luận sôi nổi, cuối cùng quyết nghị:

Gà Mái Leo Núi

Mua năm mươi mẫu đất hoang ở đầu phía Đông thôn (gần nguồn nước, tiện việc lấy nước) chỉ là năm mươi mẫu đất đó hiện trong tay Dương Hữu Điền, một gia đình giàu nhất làng.

Dương Hữu Điền là một phú hộ hiếm hoi trong thôn thể ăn no mặc ấm, tất cả đều nhờ gia gia năm xưa cứu một phú thương ngoại tỉnh bên đường. Khi vị phú thương đó qua thôn Dương Gia thì lên cơn động kinh, tùy tùng sợ hãi , gia gia Dương Hữu Điền trông thấy, dùng phương pháp dân gian chữa khỏi. Vị phú thương ngoại tỉnh đó để cảm tạ ân cứu mạng, tặng ông một trăm lượng ngân phiếu.

Gia gia Dương Hữu Điền sợ con cháu phá sản, nên dùng hết một trăm lượng bạc đó để mua đất. Lúc đó đất đai còn khá rẻ, ruộng sáu lượng bạc một mẫu, ông mua mười mẫu ruộng , bốn mươi lượng còn định mua đất hoang, để con cháu từ từ khai hoang, sớm muộn gì cũng sẽ biến thành ruộng , vì chọn mảnh đất hoang . Mảnh đất hoang tựa lưng núi lớn, vô cùng rẻ, một lượng bạc một mẫu, bên cạnh còn một con sông nhỏ, khá thích hợp để khai hoang.

Bởi vì gia gia Dương Hữu Điền mua nhiều, mà cả mảnh đất hoang tổng cộng chỉ năm mươi mẫu, mười mẫu còn cũng khó bán, nên ông trực tiếp dùng bốn mươi lượng bạc để mua cả năm mươi mẫu đất.

ngờ mảnh đất là đá, thích hợp để khai hoang. Mảnh đất cứ thế bỏ hoang, bán cũng ai mua. May mắn là mua mười mẫu ruộng , cộng thêm hai mươi mẫu đất trong nhà, ở thôn Dương Gia cũng coi là một phú hộ. Năm mươi mẫu đất hoang đến đời Dương Hữu Điền cũng bán .

Đây cũng là lý do An Kỳ để mắt đến mảnh đất , ba đời đều bán , mảnh đất nhất định sẽ rẻ. Dùng để xây xưởng là thích hợp nhất, tuy xây xưởng cần đến năm mươi mẫu, nhưng thể khoanh , bất kể là trồng cây ăn quả chăn nuôi đều , nhất là xây một trang trại nuôi heo, như nàng sẽ cần ngoài mua mỡ heo nữa.

Địa điểm quyết định, thì quy hoạch nhà xưởng một chút:

Nàng quyết định xây dựng nhà xưởng tiêu chuẩn hóa giống như thời hiện đại, nàng vẽ bản phác thảo nhà máy hiện đại, khiến cả nhà đến ngớ , bày tỏ rằng từng thấy loại nhà như bao giờ.

Thiết kế nhà xưởng xong xuôi, việc còn là chiêu mộ công nhân. Dương Kim Hoa mạnh mẽ yêu cầu phụ trách phỏng vấn, nhưng An Kỳ lấy lý do "tính tình ngươi quá nóng nảy" mà cho phép nàng một phỏng vấn. Cuối cùng, khi thương thảo, quyết định mời thôn trưởng cùng với Dương lão đầu, Dương lão thái, Dương Kim Hoa và nàng cùng chấm điểm, ai điểm cao thì xưởng, như mới thể hiện sự công bằng.

 

Loading...