Mang Theo Không Gian: Cả Nhà Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 25
Cập nhật lúc: 2025-10-01 14:59:00
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến ngày mùng bảy, trời còn sáng mà sân nhà họ Dương tất bật như gà bay ch.ó chạy. An Kỳ gần đây bận rộn đến nỗi suýt quên mất tiệc Hồ Hoa Yến của huyện lệnh phu nhân, vẫn là nữ nhi Dương Liễu nhắc một câu, nàng bèn bới ngón tay đếm đếm, chao ôi! Chỉ còn một ngày nữa là đến mùng tám , nhưng nàng thì quà chuẩn , quần áo cũng , thế thì đây?
An Kỳ ngửa mặt lên trời thở dài.
Gà Mái Leo Núi
Nàng đối diện gương đồng, chải tóc chải, búi lên tháo , giày vò suốt nửa canh giờ, cuối cùng đội đầu một búi tóc xiêu vẹo, trông hệt như tổ chim sét đánh.
"Nương, kiểu tóc của ..." Dương Liễu thôi.
An Kỳ thở dài: "Kiểu tóc búi thời cổ đại khó quá! Ở hiện đại còn là búi tóc củ tỏi nữa là!"
Cuối cùng vẫn nhờ Dương lão thái tay, bà chỉ ba chiêu năm thức búi cho nàng một búi tóc phụ nhân đoan trang, cài thêm một cây trâm bạc, cuối cùng cũng chút tề chỉnh. Được , ngày mai cứ búi kiểu tóc .
"Nhớ kỹ! Ngày mai đến nhà huyện lệnh phu nhân, ít , nhiều mỉm !" Dương lão thái chỉnh tóc cho An Kỳ dặn dò, "Những phu nhân đó miệng lưỡi độc ác lắm, tuyệt đối đắc tội!"
An Kỳ liên tục gật đầu, nhưng trong lòng đ.á.n.h trống , nàng ngay cả cách hành lễ thỉnh an thời cổ đại cũng !
Tóc giải quyết xong, nhưng xiêm y thì đây? Bình thường nàng mặc quần áo vải thô để tiện việc, nhưng cũng thể mặc những bộ đồ lao động dự yến tiệc . Người thường tại y trang, mã tại yên cương, nếu mặc bộ , e là ngay cả cửa cũng chăng?
lúc hai con đang buồn phiền vì trang phục, thật trùng hợp, Thẩm nương tử, bà chủ tiệm vải Thẩm thị đến.
"Muội Kỳ! Y phục kiểu mới xong hết !" Thẩm nương tử phấn khởi rũ một chiếc áo choàng màu tím nhạt , "Muội xem thêu hoa , chất liệu , kiểu cắt , chắc chắn sẽ bán chạy điên cuồng!"
An Kỳ mắt sáng lên, quên mất Thẩm nương tử chứ? Đến thật đúng lúc!
Nàng túm lấy Thẩm nương tử, thần bí : "Thẩm tỷ tỷ, lô y phục một đêm thành danh ?"
Thẩm nương tử ngẩn : "Đây chẳng là lời vô nghĩa ? Đương nhiên là ! Làm đây?"
An Kỳ chỉ và Dương Liễu: "Hôm nay chúng sẽ dự tiệc Hồ Hoa Yến của huyện lệnh phu nhân, đúng lúc mặc y phục kiểu mới của chúng !"
Thẩm nương tử hít một lạnh , yến tiệc của huyện lệnh phu nhân, đó chính là phong cách thời trang của các quý phu nhân huyện Bình An mà!
Nàng lập tức chốt: "Mặc! Nhất định mặc! Ta sẽ lấy bộ chất liệu nhất, đắt tiền nhất đến ngay!"
Nửa canh giờ , An Kỳ và Dương Liễu lột xác ,
An Kỳ một váy áo choàng hồ lam sắc vạt áo đối xứng, eo buộc dây lụa cùng màu, vòng eo thon thả, phần n.g.ự.c tôn lên vẻ hùng vĩ hơn thường ngày, màu hồ lam tôn làn da trắng như tuyết; Dương Liễu thì mặc chiếc váy áo choàng hồng nhạt cùng kiểu, đầu buộc hai búi tóc nhỏ, đúng là một "búp bê cổ đại" sống động.
Thẩm nương tử xoay quanh các nàng ba vòng, khỏi tắc lưỡi khen ngợi: "Muội Kỳ, y phục của thiết kế thật tuyệt diệu! Vừa cứng nhắc như các loại áo choàng thông thường, nhã nhặn hơn hồ phục, đảm bảo ngay cả huyện lệnh phu nhân thấy cũng ghen tị!"
An Kỳ đắc ý ngẩng cằm: "Đó là đương nhiên, cái là... ừm, là tiên sư thác mộng dạy đó! Tuy nhiên, câu chúng tự với thôi, nếu để huyện lệnh phu nhân thấy thì thể gánh vác nổi . À đúng , Thẩm tỷ tỷ, tỷ hãy chọn một bộ y phục màu đỏ sẫm, chất liệu nhất, cỡ của huyện lệnh phu nhân, sẽ mang đến Hồ Hoa Yến dâng tặng huyện lệnh phu nhân. Tỷ hãy dùng hộp gỗ đựng , hộp khắc bốn chữ lớn: Thẩm Thị Bố Trang!"
Thẩm nương tử mắt sáng rỡ, lập tức hiểu ý An Kỳ, “Muội kế sách quá, đa tạ giúp .” Nói Thẩm nương tử liền khẽ cúi chào An Kỳ.
An Kỳ vội vàng bước tới đỡ cánh tay nàng cho nàng cúi xuống, “Thẩm tỷ tỷ khách khí chi? Tỷ bán càng nhiều, kiếm cũng càng nhiều, giúp tỷ chính là giúp , những lời như nữa !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-khong-gian-ca-nha-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-25.html.]
Nụ mặt Thẩm nương tử càng lúc càng rạng rỡ, “Muội đúng, y phục của chúng bán chạy như diên , đều trông hành động ngày mai của đó!”
“Tỷ tỷ cứ yên tâm! Ta nhất định sẽ dốc hết sức !”
Thẩm nương tử dặn dò xong liền về chuẩn hộp quà và y phục dâng tặng huyện lệnh phu nhân. Chuẩn xong còn nhanh chóng phi ngựa đưa đến cho An Kỳ, vì nàng hôm nay cũng ở lâu.
"Nữ nhi, hai con học chút lễ nghi cổ đại ? Bằng ngày mai nếu trò hề, con cứu nguy đó!" An Kỳ nhỏ giọng với nữ nhi.
Dương Liễu vỗ ngực: "Yên tâm ! Con là từng xem 'Minh Lan Truyện' mà!"
(An Kỳ: ...Chuyện giống chứ?)
Buổi chiều, An Kỳ cẩn thận nâng hộp quà xà phòng đặc biệt . Nàng vốn định hộp quà xà phòng sẽ mắt cần quảng bá !
Thợ mộc quả nhiên tay nghề tinh xảo, chiếc hộp từ gỗ đàn hương khắc hoa văn dây leo, mười hai ô nhỏ bên trong lượt đặt tám loại xà phòng hương hoa và bốn loại xà phòng thuốc. Mỗi cục đều bọc giấy kim tuyến, buộc ruy băng màu sắc khác , trông cao cấp, sang trọng và đẳng cấp!
"Hộp quà tốn bao nhiêu bạc ?" Dương Kim Hoa ghé sát , mắt chằm chằm.
An Kỳ dấu tay hình "ba".
"Ba mươi văn?"
"Ba lượng."
"Cái gì?!" Dương Kim Hoa suýt bật nhảy, "Ba lượng bạc mua một cái hộp rách nát?!"
An Kỳ vội vàng bịt miệng ả: "Suỵt! Đây là thể diện! Huyện lệnh phu nhân thứ nào mà từng thấy qua? Chúng bỏ công sức bao bì! Vả , chỉ huyện lệnh phu nhân mới dùng hộp quà gỗ đàn hương, hộp quà mắt ở cửa hàng chắc chắn sẽ là gỗ thông thường thôi."
Dương Kim Hoa đau lòng đến co rúm : "Ba lượng bạc... thể mua bao nhiêu thịt heo chứ..."
Dương lão đầu thì ủng hộ: "Không nỡ bỏ con thì bắt sói! Ngươi lời nàng dâu Hạo Tử chắc chắn sai !"
An Kỳ trịnh trọng gật đầu, ngờ Dương lão đầu thể lời . Chẳng lẽ điều nghĩa là quyền phát biểu của nàng trong gia đình vẫn trọng lượng? Quả nhiên tiền sai quỷ kéo cối, tiền chỉ quỷ kéo cối thôi!
Chẳng mấy chốc đến ngày mùng tám. Nàng cẩn thận đặt mười hai cục xà phòng hộp quà gỗ đàn hương , xà phòng cúc hoa thanh nhã, xà phòng hoa hồng thơm ngát, xà phòng tường vi ngọt ngào, xà phòng mẫu đơn sang trọng... Ngay cả xà phòng lưu huỳnh mùi nồng nhất cũng nàng đặc biệt bọc bằng lá bạc hà, gọi mỹ miều là "Dòng sản phẩm Thanh Độc Dưỡng Nhan Tối Thượng".
"Hoàn hảo!" An Kỳ hài lòng đậy nắp hộp , đầu Dương Liễu đang chải tóc, "Nữ nhi, chuẩn xong ?"
Hai con nàng mượn xe ngựa của Thẩm nương tử để đến phủ huyện lệnh. An Kỳ khỏi cảm thán, xem việc mua xe ngựa đưa kế hoạch , thể cứ mượn mãi xe của khác .
Đến phủ huyện lệnh, An Kỳ và Dương Liễu lập tức trận thế mắt cho choáng váng,
Phủ huyện lệnh khí thế vô cùng, cổng lớn màu đỏ son hai hàng gia đinh, mỗi lưng thẳng tắp, mắt liếc ngang.
Trước cổng lớn sơn son đậu đầy xe ngựa sang trọng, nha tiểu tư như mắc cửi, ngay cả những con sư tử đá ở cửa cũng trông to lớn hơn những nơi khác gấp ba .