Mang Theo Không Gian: Cả Nhà Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 20
Cập nhật lúc: 2025-10-01 09:53:18
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một khi quyết định hợp tác, bà chủ tiệm vải xem An Kỳ như nhà: "Muội tử, nhà ngoại gia của họ Thẩm, khuê danh là Vi Nhi, thể gọi là Thẩm tỷ tỷ. Chẳng khuê danh của là gì?"
Nghe hỏi tên, An Kỳ sững sờ. Người trong thôn hoặc gọi nàng là vợ Hạo Tử, hoặc gọi nàng là Dương An thị, từ khi đến đây ai gọi tên nàng. Nàng quên tên cổ đại của là gì , An Đại Nha? Mặc kệ , cứ dùng tên thật của : "Thẩm tỷ tỷ, nhà ngoại gia của họ An, tên đệm một chữ Kỳ, cứ gọi là An Kỳ ."
Thẩm nương tử duyên dáng, một tay nắm chặt lấy tay An Kỳ : "Vậy thì khách sáo quá, cứ gọi là Kỳ nhé. Kỳ , định hôm nay về sắp xếp thợ thêu ngay, kiếm tiền lớn dựa hết!"
An Kỳ sự nhiệt tình đột ngột của Thẩm nương tử cho chút ngượng nghịu, nhưng vẫn đáp lời: "Thẩm tỷ tỷ cứ yên tâm, chỉ một kiểu y phục thôi cũng đủ giúp chúng kiếm tiền. Ngày mai sẽ mang thêm cho vài bản vẽ nữa, là các kiểu phái sinh của mẫu , ừm... tức là cùng một kiểu y phục nhưng phối màu khác . Ta đề nghị ba cỡ lớn, , nhỏ. Như , cùng một kiểu dáng nhưng phối màu đa dạng sẽ thu hút nhiều sở thích khác , cũng thể nhận đặt may, giá tiền chắc chắn sẽ cao hơn một chút."
"Kỳ , đúng là thiên tài ăn, hôm nay đến tìm là tìm đúng ! Sau chúng thường xuyên qua , khi nào rảnh cứ đến huyện tìm ."
"Nhất định sẽ đến huyện phiền tỷ tỷ."
"Khụ khụ.." Các quản sự nương tử bên cạnh chịu nổi nữa, ý rằng: các thì bàn xong chuyện ăn , còn chúng thì đến đây uổng công .
An Kỳ lập tức phản ứng , vô cùng xin mấy vị quản sự nương tử: "Thật ngại quá, chư vị, vì ký kết khế ước với Triệu lão gia, thể vi phạm. Thế , sẽ tặng mỗi vị vài cục xà phòng để về giao phó, chư vị cứ đến Triệu gia thương hành mua là ."
Thẩm nương tử cũng giúp nàng hòa giải: "Chư vị quản sự nương tử, chúng quả thật đến đúng lúc. Thế , chư vị đến Thẩm thị tiệm vải của đặt may y phục, sẽ dành cho các giá ưu đãi, ?"
Mấy vị quản sự nương tử tuy mấy hài lòng, nhưng quả thực ký kết khế ước với Triệu gia, họ cũng thể tìm lý lẽ gì để bắt bẻ. Vả Dương gia còn tặng lễ tạ tội, Thẩm nương tử hòa giải, họ đành thôi.
Sau khi tiễn bà chủ tiệm vải , Dương Kim Hoa lén lút xích gần: "Đệ , bản vẽ cho nàng xem..."
An Kỳ cảnh giác nàng : "Sao thế?"
Dương Kim Hoa xoa xoa tay, vẻ mặt lấy lòng: "Có thể nào... cũng cho xem ?"
An Kỳ: "..."
Dương Liễu ở một bên trợn mắt: "Đại cô, đó chỉ là bản vẽ y phục thôi, gì mà xem!"
Dương Kim Hoa phục: "Vậy tại bà chủ tiệm vải xem?"
An Kỳ nghiêm chỉnh : "Bởi vì bàn thành hợp tác với nàng ."
Dương Kim Hoa vẻ mặt phục: "..."
An Kỳ thấy , đành dỗ dành: "Thôi , đợi Thẩm lão bản may xong váy áo, mua cho ngươi một bộ y phục mới, ?"
Sắc mặt Dương Kim Hoa lúc mới từ âm u chuyển sang tươi tỉnh: "Thật ? Vậy giữ lời đấy nhé!"
"Giữ lời! Nhất định giữ lời! Mau mau việc , bằng sẽ đủ một vạn cục xà phòng . Đến lúc đó sẽ tiền mua y phục mới ." An Kỳ vẫy tay thúc giục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-khong-gian-ca-nha-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-20.html.]
Đêm đó, Dương Kim Hoa lén lút lẻn phòng An Kỳ, định trộm bản thiết kế y phục, kết quả Dương lão thái thức dậy giữa đêm bắt quả tang.
"Kim Hoa! Ngươi lén lút gì đấy?" Dương lão thái gầm lên một tiếng.
Dương Kim Hoa sợ đến run bắn, chiếc đèn dầu trong tay suýt chút nữa rơi xuống đất: "Ta, tìm bô!"
Dương lão thái hồ nghi nàng : "Bô ở nhà tiêu, ngươi chạy phòng tức nhà ngươi tìm gì?"
Dương Kim Hoa ấp a ấp úng nên lời, cuối cùng Dương lão thái xách tai kéo về phòng, đường đau đến nhăn nhó cả mặt.
An Kỳ và Dương Liễu đang trốn trong chăn gian, đến run lên. Dương Dật An cũng chẳng xảy chuyện gì, nhưng thấy nương và tỷ tỷ , nó cũng theo.
Ngày hôm , bà chủ tiệm vải sai đưa đến khế ước và tiền đặt cọc, chính thức trở thành đối tác y phục của An Kỳ.
Còn vị quản sự nương tử của Chu phủ khi về đến phủ, thêm dầu thêm giấm kể câu chuyện "Dược Vương thác mộng" khắp nơi. Chưa đầy mấy ngày, bên ngoài tiểu viện Dương gia chật kín những đến cầu "Tiên Duyên Xà Phòng", nhưng đều An Kỳ phái đến Triệu thị thương hành mua.
Không ngờ trong họa phúc, danh tiếng "Thần Tiên Xà Phòng" đồn xa, tiết kiệm một khoản phí quảng bá lớn. Triệu Minh Viễn ở Triệu phủ vui đến vuốt râu, y còn tưởng đây là thủ đoạn quảng bá của An Kỳ nữa chứ.
An Kỳ đơn hàng một vạn cục xà phòng của Triệu lão gia, chìm suy tư. Ngày hôm qua cả nhà bận rộn cả ngày mới bốn trăm cục, một vạn cục cả nhà họ ròng rã một tháng. Xem mở rộng sản xuất sớm .
Dương Liễu xổm bên cạnh giúp đóng gói xà phòng, đến cục thứ hơn một trăm thì ngón tay bé co rút: "Nương, chúng nên thuê ?"
Gà Mái Leo Núi
An Kỳ vỗ đùi một cái: "Tất yếu! Không tuyển , nhiều xà phòng thế cả nhà việc quần quật một tháng cũng xong, nhưng đây mục đích cuối cùng của . Một thương nhân ưu tú là giỏi dùng thù lao nhỏ nhất để đạt lợi nhuận lớn nhất."
Hơn nữa còn một nguyên nhân khác, Dương gia thôn của họ nghèo, tất cả đều nghèo. Thôn của họ là một trong những thôn nghèo nhất trong mấy thôn xung quanh, bởi vì thôn họ là đất đồi núi, đất đai cằn cỗi, là đá sỏi, ruộng vô cùng ít, nên lượng lương thực sản xuất nhiều. Sau khi nộp xong thuế lương thực, lương thực của căn bản đủ ăn, nhà nhà chỉ thể trộn rau dại mà ăn, miễn cưỡng sống qua ngày c.h.ế.t đói.
Một thôn núi nghèo, đều nghèo, nhưng đột nhiên một ngày nào đó nhà họ phát tài, xem những còn ghen tỵ ? Một khi ghen tỵ thì sẽ gây rắc rối, chi bằng cứ tuyển công nhân ngay trong thôn, đều tiền công để nhận, như sẽ mong họ ăn lâu dài, sẽ mong họ .
Bởi tuyển công nhân là thế tất , nhưng tuyển công nhân thì chỗ cũng , xem việc xây nhà xưởng cũng đưa kế hoạch .
Nàng đầu Dương Kim Hoa đang điên cuồng khuấy dung dịch xà phòng trong sân, vị đại cô tỷ từng châm chọc mỉa mai nàng, giờ trở thành "trưởng nhóm khuấy" của dây chuyền sản xuất xà phòng của nàng, hai cánh tay cơ bắp phát triển đến nỗi thể một quyền đ.á.n.h c.h.ế.t một con trâu.
"Đại tỷ," An Kỳ tới, đưa một bát nước đường đỏ, "Chúng tuyển công nhân ."
Dương Kim Hoa ực ực uống cạn bát nước đường đỏ, lau miệng: "Tuyển! Nhất định tuyển! Lão nương đây cánh tay sắp đứt lìa vì khuấy !"
Dương lão đầu và Dương lão thái thấy tiếng động, cũng từ nhà bếp . Hai ngày nay thức đêm xà phòng, hai lão tuy ban đầu tràn đầy động lực, nhưng hai ngày vất vả thì quầng thâm mắt rõ ràng nặng hơn.
Dương lão thái việc quen , mùa nông bận rộn cả nhà đều đồng gặt lúa mì, bận đến cơm cũng kịp ăn, mỗi năm cũng đều vượt qua. Việc còn mệt bằng mùa nông bận rộn, huống hồ mấy ngày nay nhà cửa ăn uống cũng tồi: "Vợ Hạo Tử, nếu thể tuyển thì đừng tuyển, mấy chúng cũng thể xong."
"Nương, xà phòng thần tiên của chúng là bán quanh năm suốt tháng, ngày nào cũng bận rộn thế , chúng sẽ mệt lử, tiền kiếm đều đem khám bệnh thì hợp lý. Chi bằng mời công nhân đến giúp, chúng trả tiền công. Hơn nữa nếu Triệu lão gia bên tháng nhiều đơn hàng, chúng thức đêm cũng kịp , nương nỡ lòng kiếm khoản tiền ?" An Kỳ bà bà tiếc tiền công thuê , bèn kiên nhẫn giải thích.