Cô đẩy , đó xách theo túi rời .
Cô đưa tiền cho Trương Nguyệt Mai là vì sợ Trương Nguyệt Mai cho Lý Tư Dân ăn.
Trương Nguyệt Mai thấy Lý Tư Vũ đưa tiền cho Lý Tư Nồng, cũng buồn.
Đây là tiền của em , đưa cho nào thì là đó.
Hơn nữa, Lý Tư Vũ cũng , bảo Lý Tư Nồng mua cho chị ăn.
Cho nên chuyện gì tranh giành.
Lý Tư Vũ trở về thấy tiếng cãi trong nhà, cô tới cửa, thì bọn họ đang chuyện.
"Mày còn lương tâm ? Cha mày bởi vì mày mà thành dạng như . Mày thể tao bớt đau lòng hả?"
Giọng của Triệu Thục Cầm lạc rõ tiếng, còn đang thút thít.
" để đuổi theo đánh . Hơn nữa, bọn họ trốn ? Cần gì xông về phía như thế."
Giọng của Lý Thành Viễn vang lên, trong giọng ý phục.
Lý Tư Vũ ở ngoài cửa nhịn mà mỉm châm chọc, nó thật là điều.
Lúc ở bệnh viện thì c.h.ế.t cũng hối cải, trở về cũng như .
Nó thử nghĩ xem, nếu Lý Tư Quốc cùng Lý Tư Dân ngăn thì lẽ nó mới là ở bệnh viện, đánh tới xuất huyết não, gãy tay gãy chân.
"Mày cút nhanh, nhà họ Lý bọn tao thứ cháu trai như mày, dám dám chịu, mày là đứa ích kỉ."
Tiếng cụ bà vang lên, xem là vô cùng tức giận.
Nhà họ Lý mấy đứa cháu trai, chỉ thằng con nhà thằng ba là bảo , đều ý thức như .
Nhà Lý Tư Văn hai đứa nhỏ, đều vô cùng lời, còn hiểu , hiện tại cũng chính thức .
Lý Tư Vũ , bọn chúng cũng yêu , đoán chừng sang năm là thể kết hôn.
Dù đến tuổi , ít kết hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-851-khong-co-gi-phai-tranh-gianh.html.]
"Đi thì !"
Giọng Lý Thành Viễn vang lên.
Chỉ tiếng cửa phòng phịch một tiếng đá mở , đó bước .
Lý Thành Viễn thấy Lý Tư Vũ ở cửa càng hoảng sợ, ngẩn , liếc mắt cô, đó hừ lạnh một tiếng ngoài.
Lý Tư Vũ mặc kệ nó, như thế mặt cô coi như chết, cô cũng thèm liếc mắt .
Cái gì chứ? Lại còn cộc lốc với cô. Cũng cái nết của như thế nào, kiêu căng, ngạo mạn.
Cô nhà thấy Triệu Thục Cầm đang ghế ôm mặt , hiện tại chị dường như mới hiểu sự tuyệt vọng, thói quen nuông chiều thể tạo một con hiếu thảo.
Hiện tại Lý Thành Viễn dám ghét bỏ , như nếu dựa nó để dưỡng già, còn đuổi ngủ ngoài đường chắc?
"Tư Vũ về con."
Cụ bà thấy cô nhà thì vẫy tay với cô, đó Lý Tư Vũ qua.
"Tư Vũ ."
Cụ bà thở dài :
"Mẹ dùng tiền sính lễ của con để chữa bệnh cho cả của con, sẽ bảo bọn nó trả ."
Tiền bà định cho Lý Tư Vũ mua thêm đồ cưới, ngờ xảy việc như , đành dùng đến.
Lý Tư Vũ cả.
"Con còn tiền, chuyện thể chậm trễ mà."
Thế nhưng tiền đưa cho bọn họ vẫn cần trả , cho là cho, nhưng thể cho , thể để hình thành tính cho họ .
Triệu Thục Cẩm vẫn , chìm trong nỗi buồn của bản .
"Được , đừng gào nữa, thấy phiền ?"
Cụ bà thấy chị mãi thì cũng thấy khó chịu.
Khóc mãi thôi, ồn ào.