Từ Thần hơn nửa ngày mới lấy tinh thần, đó đầu thì thấy Lý Tư Vũ mỉm .
Anh cũng suy nghĩ nhiều, hỏi thêm vài câu khác đó vội vàng rời .
Bây giờ tin tức về việc trở về thành phố, còn yên nữa, nhanh chóng nhờ đại đội trưởng thư giới thiệu mới .
Thấy , Trương Đồ Lý Tư Vũ :
“Sao cô cho , loại như ở nông thôn cả đời mới , về thành phố cũng chỉ là lãng phí thời gian, lãng phí tài nguyên.”
Lý Tư Vũ mỉm :
“Anh tại chướng mắt thế?”
Người cũng thật buồn , ngay cả thích cũng rõ lên mặt, còn ăn trái cây sấy của đấy.
“ .”
Trương Đồ bĩu môi:
“Nhìn là bám lấy cô để về thành phố, loại như thật đúng là da mặt dày.”
Lý Tư Vũ là như thế nào? Trong lòng Trương Đồ hiểu rõ.
Cô gái tiền đồ vô lượng, là sinh viên đại học còn trẻ tuổi như , sẽ xa hơn cả .
Với như , Từ Thần xứng, còn lấy trái cây tồi tàn để lấy lòng , xem thường ai đây?
Lý Tư Vũ :
"Cán bộ Trương cho kỹ, lợi dụng cô gái khác ?”
“Loại như , tìm đại đội trưởng nhờ thư giới thiệu cũng sẽ thông qua , yên tâm .”
“Chuyện cô sớm đoán ?”
Trương Đồ cô với vẻ ngạc nhiên.
Lý Tư Vũ gật đầu, gì, thứ đều trong suy nghĩ của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-827-loai-nguoi-nay-chi-lam-lang-phi-tai-nguyen.html.]
Trương Đồ khỏi khâm phục cô, suy nghĩ quá nhiều, chuyện đều thể đoán , đúng là đầu óc của trẻ tuổi nhanh nhạy mà.
Hai vẫn luôn đến buổi chiều chờ hết mưa, lúc mới ngoài xem xét kho hàng.
Hiện tại là mùa xuân nên mưa nhiều, lát nữa mưa tiếp.
Triệu Lệ Lệ chạy về nhà kể khổ với đại đội trưởng xong thì ở một bên lau nước mắt lời nào, trong lòng là tủi .
Mấy năm qua hết lòng hết với , chẳng đổi chút đối xử nào.
Bây giờ thể tìm cơ hội trở về thành phố ở chỗ bọn họ, bắt đầu lấy lòng.
"Cậu bình thường đối xử với con như ?"
Đại đội trưởng kìm nén cơn giận, hỏi.
Thường ngày Triệu Lệ Lệ chỉ chuyện , bao giờ kể về Từ Thần.
Trước đây đều lời ý về , bây giờ sự thật, đại đội trưởng vô cùng tức giận, thì là một kẻ vô ơn, đối xử với như thế nào cũng đều vô dụng.
"Con!"
Đại đội trưởng tức giận chỉ cô , đó thở dài.
"Muốn trở về thành phố ? Cha sẽ cho cả đời thể trở về !"
Ông nhạt một tiếng, đó châm thuốc lá.
Vợ của đại đội trưởng ở một bên từ đầu đến giờ cũng sốt ruột, ông thì :
" từ lâu , những thanh niên trí thức đó , thành phố lòng cao sang, thể nguyện ý ở nơi thâm sơn cùng cốc với chúng chứ?"
Lời của bà khiến đại đội trưởng bực bội:
"Bà đừng ở đó nhảm nữa."
Bà cái gì thế , ai mà thành phố lòng cao sang?
Còn là giữ con rể ? Giữ học thức như ở bên cạnh, cũng là một chỗ dựa.