Tất cả các thành trấn nông thôn thành phố Bạch Thành đều do cô và Trương Đồ thành, nên tiến độ chậm.
Chủ yếu cũng là do quá ít, lãnh đạo cũng cách nào, chỉ thể để hai bọn họ .
Lý Tư Vũ mất hai mươi phút mới xong bức thư, chủ yếu là sợ Lâm Thành lo lắng cho cô, dù ở nông thôn bằng thành phố, an như .
Người nông thôn tuy chất phác, nhưng nếu gặp kẻ thì đúng là .
Đem thư bỏ trong phong bì, dán tem cất , đợi thời gian lên công xã sẽ gửi .
Lý Tư Vũ khỏi gian, đồng hồ giường đeo lên.
Mỗi gian, cô đều chỉnh thời gian, cho nên nếu xác nhận bên ngoài an , cô sẽ đem đồng hồ để ở bên ngoài.
Như khi khỏi gian, cô sẽ chỉnh thời gian một nữa, cũng tiện lợi, chỉ là thể như ở nơi đông , dễ mất đồng hồ.
Tất nhiên, ở nơi đông , cô cũng sẽ gian, quá nguy hiểm, mà còn dễ khác phát hiện.
Lý Tư Vũ hiện tại vô cùng cẩn thận, nhất là ở nông thôn, cô bao giờ quần áo mang theo bên .
Loại quần áo quá rõ ràng, thể tùy tiện , dễ Trương Đồ phát hiện.
Mỗi ngày đều ở cùng Trương Đồ, vì đặc biệt chú ý đến những việc nhỏ nhặt .
Mặc dù Trương Đồ thể thô lỗ, nhưng ai là một thô lỗ tinh tế ?
Có thời gian thì giặt sạch quần áo của cũng phiền, như hai bộ quần áo đổi cũng bẩn, dù cũng là giặt quần áo trong gian, cũng mệt.
"Cốc cốc cốc..."
"Cán bộ Lý cô dậy ? Giờ ăn sáng , một lát nữa đến thôn bộ .”
Lý Tư Vũ vội vàng dậy :
" dậy , cùng thôi."
Cô sửa sang quần áo của một chút, đó đeo túi lên, ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-798-viet-thu-cho-lam-thanh.html.]
Trương Đồ thấy cô dậy sớm như , và sớm thu dọn xong thì :
"Cán bộ Lý đúng là giỏi, mỗi đều dậy sớm như , việc thái độ so với càng hơn."
"Đâu ? Anh ngày nào cũng chạy chạy , chỉ ở thôn bộ, đương nhiên so với thì nhẹ nhàng hơn nhiều, mệt bằng ."
Lý Tư Vũ đáp.
Công việc của hai bọn họ là phối hợp lẫn , cho nên cô sẽ bủn xỉn tiếc lời khích lệ.
Hai phối hợp mới thể thành công việc thuận lợi, nếu tính toán so đo sẽ chỉ cản trở tiến độ công việc mà thôi.
Nghe cô , trong lòng Trương Đồ thoải mái.
Bảo đều thích việc cùng cô, cách chuyện của cô thật khiến cảm thấy vui vẻ.
"Đi thôi."
Anh khẽ, đó dẫn theo Lý Tư Vũ cùng .
Bên ngoài, những thanh niên trí thức cũng dậy, cả đám cùng đến nhà ăn.
Lý Tư Vũ vì ăn sáng cho nên ăn nữa:
" ăn , sáng nay ăn."
Cô sợ ăn nữa thì sẽ nôn bát cháo gạo mà cô ăn sáng nay mất.
Món cháo rau dại đó thật sự đắng, cũng đó là loại rau gì nữa.
Bây giờ cỏ dại còn mọc mầm, ai đó là thứ gì chứ?
Trương Đồ gọi cô , :
"Đừng vội, ăn chút cháo cũng , dù đói thì cũng ăn chút ."
Anh nghĩ Lý Tư Vũ là sợ công việc hôm nay thành nên mới sốt ruột .
Không thể , ăn cơm thì ăn thế nào? Nuốt cũng nuốt trôi nha.