Lý Tư Vũ đồng hồ, mới hơn mười giờ.
"Bọn chị qua đây sớm là giúp em cơm."
Trương Lệ Mai mang theo một hộp hoa quả.
Cái hộp chắc tốn hơn hai nhân dân tệ, đấy là đang tem phiếu.
"Sao chị mang quà tới ." Lý Tư Vũ cau mày, :"Em mời tới ăn cơm, mà để mang quà tới, cái mà ?"
Cô lời giống như vui đùa, ai cũng để ý. Lý Tư Vũ từ chối, mở luôn để thêm đồ ăn.
Còn hai đồng nghiệp nam, Trương Đồ mang theo một bao gạo nếp, Quan Vũ mang theo một túi bánh trứng.
Mấy thứ cũng cần phiếu đồ ăn để mua, Lý Tư Vũ cũng nhận. Như hai đồng chí nam cũng thở phào nhẹ nhõm, ít nhất họ qua đây ăn uống .
Lý Tư Vũ bọn họ thở phào nhẹ nhõm thì mỉm , hai ý.
Nếu những thật sự tay đến, Lý Tư Vũ cũng sẽ gì, nhưng nếu bọn họ mang đồ tới, thì chứng minh lợi dụng cô.
"Cán bộ Lưu còn tới, chúng đợi một lát nữa nấu cơm nha?”
Lý Tư Vũ một câu, đó rót một bình cho .
Mọi xung quanh bàn , tuy ở ghế salon, nhưng lạnh chút nào vì trong phòng bếp lò vẫn đang cháy.
"Nhà của cán bộ Lý thật xinh , ấm cúng."
Trương Đồ buột miệng một câu, cũng là xuất phát từ ao ước của bản .
Hiện tại tuy rằng vẫn còn lạnh, nhưng tất cả đều dùng than đá để đốt, chỉ sáng sớm và đêm đốt một .
Nếu mỗi ngày đều đốt như thế , thì cần nhiều than đá lắm.
Lý Tư Vũ :
"Đều là yêu cung cấp cho, cho nên mới thể lãng phí như , trời lạnh mà điều kiện thì cũng để bản lạnh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-750-dong-nghiep-deu-rat-biet-dieu.html.]
Cô như , những khác đều hâm mộ, thật lòng yêu thương như thật sự hiếm .
Nhìn trong phòng các đồ dùng đều mới, tất cả đều vô cùng ngưỡng mộ, là chịu chi tiền.
Hiện tại tất cả đều đang lo lắng về việc lấp đầy cái bụng, ai còn bận tâm chỗ ở đồ đạc mới .
Lý Tư Vũ rót cho , đưa hạt dưa, để đỡ nhàn rỗi.
"Có cần chuẩn đồ ăn cái gì em?"
Trương Lệ Mai chịu yên, giúp một tay chút việc gì đó.
Lý Tư Vũ :
"Em chuẩn sẵn , chờ cán bộ Lưu tới là chúng chuẩn cơm luôn."
Trương Lệ Mai chuẩn xong , chỉ cần xào rau ăn cơm thì trong lòng thoải mái.
Lúc đầu chị tính qua đây để hỗ trợ chút việc, giờ thì cái gì cũng xong , chỉ chờ ăn.
Lý Tư Vũ chị một cái :
"Lát nữa em còn nhờ chị Trương nấu ăn nữa, đừng gấp."
Trương Lệ Mai gật đầu, nhưng chỉ là đợi, gì cũng .
Qua nửa tiếng, Lưu Văn Bình tới, tay còn cầm theo túi trứng gà.
Lý Tư Vũ tới một chút, xấp xỉ mười quả, thứ cũng dễ mua .
"Cô tới thì tới, còn mang đồ gì chứ."
Cô đột nhiên cảm thấy, hình như bãn nãy cũng lời với mấy .
Lưu Văn Bình đồng ý, rằng:
"Cô giúp một hai , những đồ tính là gì, cô cứ cầm , đây là đồ quê mang cho đấy."
Trong lòng cô , những quả trứng gà thể so sánh với thịt giá trị .