Lý Tư Vũ ăn ba cái thì ăn nổi nữa, đưa cho chị Trương, chị thấy bỏ thì lãng phí nên mới ăn.
"Lần đừng mang nhiều như nữa, nhưng mà cái tương thực sự ăn ngon."
Chị Trương chép miệng một cái, bánh bao nhân thịt cũng ngon bằng nước tương ăn với cơm, mùi vị khiến lưu luyến quên.
Lý Tư Vũ nghĩ trong gian nhiều nên luôn:
"Đây là đồ ở quê nhà cũng đáng tiền, ngày mang mang cho chị một lọ, mong chị đừng chê."
Đây là một cơ hội kết giao , cô sẽ bỏ qua, ngược lọ nước tương , cũng là thứ quý giá gì.
Chị Trương thích nước tương , cô là đồ nhà , đồ đắt tiền gì, nên chị thấy gánh nặng trong lòng.
"Vậy thì cảm ơn cô."
Chị Trương gật đầu.
Lý Tư Vũ vẫn hỏi vì chị ăn uống đạm bạc như , nếu mà hỏi thì sẽ nghi ngờ cô cố ý tiếp cận.
Chuyện cô vẫn hiểu rõ.
Trưa nay chị Trương đối xử với cô khá , dạy nhiều cái ích.
Lý Tư Vũ nghĩ một lọ tương nấm thiệt, tối thiểu hai gần gũi hơn một chút.
Ngày hôm cô mang đến một lọ thủy tinh đựng tương nấm cay, cô đưa cho chị khi những đồng nghiệp khác tới.
“Thật sự cám ơn cô, đành mặt dày nhận .”
Chị Trương hổ .
Nói thật là chị bao giờ lấy đồ của ai, chẳng qua cái nước tương nấm ăn quá ngon, cho nên nhịn mà nhận lấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-676-tao-moi-quan-he.html.]
"Sao chị Trương như . Cái là đồ nhà , giống như đến nhà chị mang chút tương thôi, đều là đồng nghiệp cả mà, gì ạ."
Lý Tư Vũ .
Hạ thấp lọ tương nấm xuống thành đồ đáng tiền, khiến trong lòng chị Trương cảm thấy gánh nặng.
Điều khiến cho chị Trương càng thêm cảm tình với Lý Tư Vũ, hơn nữa đúng là chị cảm thấy nghi ngờ cô gái đang lấy lòng .
Vậy nên chị chỉ nghĩ do nhiệt tình lễ phép như thì cũng nên quan tâm một chút.
Lý Tư Vũ việc của cô khiến chị Trương đổi ấn tượng đối với .
để kết bạn, cần tiếp tục tạo quan hệ mới .
"Cô giúp cán bộ Lưu thống kê cái nhé."
Chị Trương giao cho Lý Tư Vũ một phần tài liệu, bên trong là một thống kê phúc lợi.
Cô gật đầu nhận lấy bắt đầu công việc, đúng là chức càng cao, thì phúc lợi cũng tầm thường.
Các cán bộ nhỏ như Lý Tư Vũ mỗi tháng cấp hai mươi cân lương thực, mà chị Trương là ba mươi cân.
Chủ nhiệm Trần là năm mươi cân lương thực một tháng, nuôi sống một nhà là đủ nhưng đủ để nuôi một .
Lương thực trong thành vô cùng thiếu thốn, cấp lương cho tất cả là thể, chỉ thể chợ đêm mua, ở nông thôn thì lẽ tìm để đổi.
Bởi vì nông thôn lương thực nhiều, ăn cũng tiết kiệm, dùng rau củ độn lẫn thức ăn để , lương thực dư thể bán lấy tiền.
Lý Tư Vũ lượng công việc, tính toán hai mươi phút là xong, nhưng thể nhanh như .
Cô cũng từ từ mới , đều như , hiếm khi việc để , buổi sáng xong là , buổi chiều nộp lên.
Dù Lưu Văn Bình yêu cầu cô để buổi chiều bàn giao, nên tạm thời cũng gấp, từ từ , liệu và thứ cho cẩn thận.