Mang Theo Kho Hàng Trọng Sinh - Chương 667: Đến trường

Cập nhật lúc: 2025-08-01 03:16:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy Phán Phán thấy cô giống như gặp một vị cứu tinh.

Lý Tư Vũ chấp nhận vác giúp cô đống hành lý, quần áo còn nặng hơn cả cái chăn, còn cái thì nhẹ hơn chút.

"Sao cô tới muộn ?"

Lý Tư Vũ giúp cô cất chăn xong thì hỏi.

Ngụy Phán Phán thở phào một tiếng, gương mặt bất đắc dĩ :

"Đừng nữa, trai của kết hôn, đó giày vò quá chừng, cho trễ vài ngày, nếu tới từ lâu ."

Lý Tư Vũ gật đầu hỏi nhiều nữa, chuyện trong nhà cô cũng tiện hỏi nhiều.

"Sao mới chỉ ?"

Ngụy Phán Phán lúc mới thấy, ký túc xá chỉ hai bọn họ tới.

Lý Tư Vũ lắc đầu.

" cũng , đến đầu tiên."

Cô cũng để hành lý xuống, may là giường chiếu cũng dọn dẹp xong, giúp cô trải giường, sẽ bỏ lỡ giờ ăn ở nhà ăn.

"Nhanh ăn cơm , đói sắp c.h.ế.t ."

Ngụy Phán Phán thu dọn giường nữa, mà kéo Lý Tư Vũ khóa cửa đến nhà ăn.

Bởi vì hai ăn miễn phí, cho nên chỉ gọi một đĩa rau xào, hai bát cơm, hai cùng trả tiền, ăn như ngon mà còn tiết kiệm tiền.

Lý Tư Vũ cũng để ý, một ăn hết , như sẽ lãng phí.

Hai ăn cơm xong, lúc trở về đúng lúc gặp Tiêu Ngải đến , đồ đạc của cô cũng thu dọn xong.

"Ôi trời, yêu đúng là khác thật, cái gì cũng thể dễ dàng mang tới."

Ngụy Phán Phán trêu chọc Tiểu Ngải.

Lúc nãy khi lên tầng thì thấy Tần Xuyên qua phía bên ký túc xá nam.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-667-den-truong.html.]

Trước cô cứ thấy quen mắt, gặp Tiêu Ngải lúc mới nhớ tới là ai.

Tiêu Ngải để ý lời của cô , đầu :

" còn ăn cơm đây, nhà ăn đóng cửa ?"

"Đóng ."

Hai Lý Tư Vũ lúc nãy ăn cũng muộn, hai cô ăn xong thì đóng cửa.

Nếu ăn nhanh sợ là cũng đuổi ngoài .

" bánh quy, cô chịu khó ăn tạm mấy miếng ."

Lý Tư Vũ thấy cô mệt mỏi, nên ngoài ăn cơm, vì lấy đồ ăn vặt của bản cho cô .

Một túi bánh quy Tiêu Ngải ăn hết, thừa bao nhiêu đều chui bụng Ngụy Phán Phán.

"Cô mới ăn cơm ? Lại ăn nữa ?"

Lý Tư Vũ thật sự ngưỡng mộ cái dày của Ngụy Phán Phán, bao nhiêu cũng ăn hết.

Ngụy Phán Phán quan tâm chút nào.

"Hiện tại là đều thế ? Ai mà mùi vị của c.h.ế.t vì no như thế nào chứ?"

Lời cô khiến Lý Tư Vũ thể phản đối, đúng là ăn no mặc ấm, thì bữa đói bữa no.

"Cô lý!"

Lý Tư Vũ nhún nhún vai, dựa theo Ngụy Phán Phán mà , cái thói quen sợ là lúc tuổi già chính là một bà béo, dù thời nhiều đồ ăn ngon lắm.

Ngày hôm đều lũ lượt kéo tới, khi họ đến thì đều khuya.

đều lý do khác , Vương Viện Viện đến đêm khi khai giảng, cô trông nhếch nhác như một kẻ trốn chạy.

Tuy nhiên Vương Viện Viện cảm thấy vấn đề gì, việc đều vì bản may mắn đến muộn ngày khai giảng.

Lúc học đại học là thời gian mà Lý Tư Vũ thể thả lỏng bản nhất.

Không vì việc học, mà là vì suy đoán tâm tư lãnh đạo, cũng cần đoán mâu thuẫn giữa các đồng nghiệp.

Loading...