Ngôi nhà dù là một đại gia đình thì cũng sống đủ.
Lý Tư Vũ mở cửa gian nhà kế, đó là gian phòng hai phòng ngủ, gian còn chỉ một phòng ngủ.
“Gian phòng tiền thuê một tháng mười tệ, bếp lò phía ngoài dùng thoải mái.”
Bếp lò là do nhà họ Ngô để cho cô, trông tệ, thể tiếp tục sử dụng.
"Được!"
Ngay khi Mã Tuệ Mẫn thấy mười tệ thì cô lập tức đồng ý.
Buổi sáng bọn họ xem nhà mười tệ là một phòng ngủ, còn rộng như thế .
Điều quan trọng nhất là họ là hộ gia đình duy nhất sống ở đây.
“Chìa khóa cổng chính cho cô, khóa gian nhà thì cô mua cái khác.”
Lý Tư Vũ ném chìa khóa cổng cho Mã Tuệ Mẫn.
Dù cũng còn trai của Mã Tuệ Mẫn, cần tính rõ.
“Ngày mai đến tìm cô để trả tiền nhé, hôm nay mang nhiều tiền theo .”
Mã Tuệ Mẫn nhận lấy chìa khóa cổng.
Lý Tư Vũ vội, cô kể chuyện cô con dâu thứ ba nhà họ Ngô một , đó dặn dò.
"Nếu khác hỏi hai về mối quan hệ giữa chúng , thì đừng về việc thuê nhà, chỉ rằng chúng là em họ nhé."
Lý Tư Vũ cảm thấy vẫn cần dối.
Bởi vì thuê nhà và nhà riêng của ban sẽ khác , Lỡ năm đến đây ở bắt cô chia phòng ở thì ?
Nhân khẩu đông thì khác, phòng mà chia cho khác.
Mã Tuệ Mẫn là hiểu luôn, cô gật đầu đồng ý:
"Đừng lo lắng, và trai là nhiều chuyện ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-613-cho-ma-tue-man-thue-nha.html.]
Đương nhiên, Lý Tư Vũ cảm thấy yên tâm với cách của cô , nếu cô đưa cô qua đây.
Cái Mã Tuệ Mẫn nhân cách của một doanh nhân, đối xử với cô thì nhất định cô sẽ phản bội .
Hơn nữa hiện tại cô mới khởi nghiệp lâu, Lý Tư Vũ giúp cô nhiều.
Trong lòng Mã Tuệ Mẫn ghi nhớ ân tình .
Cô thấy Lý Tư Vũ cho thuê gian nhà như , còn tiền thuê chỉ mười tệ một tháng là thích, tìm chứ.
Cả hai họ bàn giao chuyện nhà cửa xong thì mới hài lòng trở về ký túc xá.
Mã Tuệ Mẫn mời cô ăn tối, Lý Tư Vũ thể từ chối nên cô đành theo cô đến hà hàng quốc doanh.
Mỗi gọi một bát mì, tiết kiệm tiền với gọi nhiều cũng ăn hết.
Sau khi ăn xong, Lý Tư Vũ chia tay Mã Tuệ Mẫn.
Mã Tuận Mẫn về nhà kể chuyện vui cho Mã Duy Thần .
"Mười tệ một tháng, còn là một gian nhà riêng á?"
Mã Duy Thần vô cùng kinh ngạc, :
"Như phiền ?"
Mã Duy Thần từ đến giờ đều sợ gây phiền toái cho khác, bất kể là chuyện gì đều thể dựa chính .
Giống như việc ở nhà là một sự liên lụy , như thế sẽ rời khỏi nơi .
Một trưởng thành cũng sẽ đói chết, chỉ là khổ cho em gái, nên cùng .
Tuy nhiên, Mã Duy Thần em gái ở nhà cũng chịu khổ đủ đường, với ngoài cũng còn chán.
Cuộc sống mỗi ngày tuy rằng kham khổ nhưng họ tự do, ăn cái gì thì ăn, ăn bao nhiêu thì ăn, cần sắc mặt của khác.
"Không ."
Mã Tuệ Mẫn nhớ những gì Lý Tư Vũ với , vì cô :
"Cô sống ở dó, nhà để trống, chúng ở với phận là họ hàng.”