"Ngày mai cháu sẽ hỏi con bé, bà nội, bà ngủ ."
Bà cụ thở dài, gật gật đầu phòng.
Bùi Tử Hào hoàng hôn xuyên thấu qua cửa kính, tới cánh cửa , và gõ cửa.
Bùi Tử Hàm tiếng gõ cửa, cô vốn phản ứng, nhưng nhớ tới cái gì, liền : "Cửa khóa!”
Ngữ điệu của cô ngang phè, mặt cũng thể hiện vui vẻ gì.
Bùi Tử Hào mở cửa liền thấy Bùi Tử Hàm ở bàn bĩu môi, tâm trạng hết lên mặt.
Anh xoa xoa huyệt thái dương, ở bên giường, đối diện với Bùi Tử Hàm.
"Em mười sáu tuổi , vẫn còn là trẻ con ?"
Bùi Tử Hàm đương nhiên cảm thấy là một đứa trẻ con, cô cũng yêu.
Nhớ tới yêu, cô len lén trai ở phía đối diện.
"Em thì ?"
Cô thấy Bùi Tử Hào chằm chằm , giống như thứ, điều khiến cô khó chịu!
"Haiz."
Bùi Tử Hào thở dài.
"Bà nội lo lắng cho em, em ?”
Anh dừng một chút, Bùi Tử Hàm lời nào, trong lòng cũng chút tức giận.
"Em chia tay ?"
Bùi Tử Hàm ngẩng đầu, ánh mắt lộ vẻ quật cường.
"Vì luôn em và Lâm Hiên chia tay? Nhà cũng nhà bình thường, cùng nhà chúng cũng là môn đăng hộ đối, vì ?!”
Giọng của cô càng lúc càng lớn, biểu cảm cũng đầy phẫn nộ cùng khó hiểu.
Bùi Tử Hào em gái ngây thơ mắt, trong lòng lạnh.
Lâm Hiên là thế nào, còn ?
"Em cả ngày theo , chẳng lẽ còn hiểu là như thế nào ? Em kết hôn với , , thế ?”
Bùi Tử Hào nhạt, đả kích thẳng tâm lý Bùi Tử Hàm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-57-bui-tu-ham.html.]
, vốn bao giờ đề nghị hẹn hò với , còn phân rõ ràng với các đồng chí nữ khác, nhưng cô từ bỏ.
Bùi Tử Hàm vẫn phục, chính là từ bỏ.
Bùi Tử Hào biểu cảm của em gái liền , cái gì cũng vô dụng.
"Nói cũng , em chú ý một chút, đừng để bà nội lo lắng."
Anh xong, cũng cô nữa, mà dậy ngoài đóng cửa .
Bùi Tử Hàm chờ cửa đóng , biểu cảm khuôn mặt thất vọng.
Không chỉ là thái độ của nhà, còn mấy ngày nay cô chịu ủy khuất ở chỗ Lâm Hiên...
Thời gian trôi qua nhanh.
Hôm nay là cuối tháng, Lý Tư Vũ cầm tiền lương cùng phiếu, còn thư nhậm chức đến văn phòng phó xưởng trưởng.
Trương Học Văn thấy Lý Tư Vũ, ông gật gật đầu:
"Tiểu Lý tới , .”
Lý Tư Vũ đánh giá văn phòng việc trống trải, bên trong ngoại trừ hai cái bàn ghế, một cái giá bày đầy sách, thì gì cả.
Trương Học Văn chỉ bàn ghế cạnh cửa :
"Sau cô cứ ở đó .”
Lý Tư Vũ thấy bàn ghế dọn dẹp sạch sẽ, thầm cảm thấy hài lòng.
Sau cũng là một giai cấp công nhân chính thức, hàng tháng đều thể lấy tiền lương!
Cô một tháng, bởi vì là công nhân tạm thời, cho nên lương chỉ mười sáu tệ, phiếu cũng chỉ mấy tờ mà thôi.
Buổi trưa khi xong việc, cô đến cung tiêu xã , tiêu hết phiếu mua một ít nhu yếu phẩm hàng ngày, đó tìm một chỗ gian.
Cô khi thì gửi về nhà một ít đồ!
Cô tìm một túi vải màu đen, bên trong đặt một vải màu đen, và màu xanh đen. Lấy vải trắng bọc mười cân mì sợi, nhét giữa vải.
Bỏ thêm hai cân đường trắng, hai cân đường đỏ. Vì trong nhà còn lương thực nên lấy thêm.
Cô dùng chai thủy tinh trong suốt để đóng gói hai cân dầu đậu nành, đặt bên trong hai khăn trắng, với hai miếng xà phòng.
Những nhu yếu phẩm hàng ngày đều mua ở đây, để thêm giày cao su mua trong thị trấn lúc , đó cô một lá thư nhét .
Chủ yếu là Lý Tư Vũ đưa cụ bà tới đây sinh sống với cô, dù cụ bà tuổi cao, mỗi ngày cũng kiếm mấy công điểm.