Phía còn một nam sinh tóc dài chừng hai mươi tuổi, bởi vì phía để so sánh cho nên nam sinh cao hơn một mét bảy lập tức thấp hơn ít.
Có điều, Lý Tư Vũ kinh ngạc dáng thật cao , khuôn mặt quen như ...
Hai phòng, nam sinh tóc dài xuống bên cạnh Lý Tư Vũ, lấy quyển sổ .
Mà đàn ông dáng cao gầy , thì bàn hội nghị, lúc đối mặt với Lý Tư Vũ.
Lý Tư Vũ: ...
Người là mà lúc cô say xe, đó nôn ...
Lâm Thành đặt túi xách tay lên bàn, bắt chéo chân lười biếng ghế.
"Lâm phó giám đốc tới ."
Mấy vị giám đốc lướt qua bộ dáng tùy ý của Lâm Thành và chào hỏi.
Lý Tư Vũ dám ngẩng đầu, cô sợ nhận đánh một trận no đòn thì bây giờ.
Vì , cô cúi đầu, trộm, đó giả vờ chú ý đến bất cứ điều gì.
Lâm Thành thản nhiên gật gật đầu với bọn họ, "Họp .”
Mấy liền trở chỗ , bắt đầu thảo luận hội nghị.
Mấy thư ký cũng lấy bút và bắt đầu ghi những gì họ .
Lý Tư Vũ thấy bộ dáng nghiêm túc của những khác, bản cô cũng ngay ngắn bắt đầu .
Trong khi bọn họ thảo luận, Lý Tư Vũ mới , đàn ông cao lớn tên là Lâm Thành, là phó giám đốc nhà máy chế biến lương thực.
Tuổi còn trẻ mà phó giám đốc, thật sự là tiền đồ.
Lý Tư Vũ khuôn mặt trẻ tuổi của , chừng hai tư hoặc hai lăm tuổi, cô khỏi cảm thán, những là đấy.
Cuộc họp kéo dài hơn một giờ, chủ yếu là để thảo luận về một tình hình tiêu thụ của các nhà máy tương ứng, và chuyện lương thực.
"Lâm phó xưởng trưởng, phía cấp lương thực cứu tế, là thật ?"
Ngao Lâm bình thản nhưng ánh mắt sang lên Lâm Thành.
Những khác chuyện lương thực, cũng đồng loạt về phía Lâm Thành.
Lương thực là đại sự hàng đầu, các xưởng đều ăn hơn nửa tháng bánh ngô thô , cấp bất mãn từ lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-43-gap-lai-lam-thanh.html.]
Lâm Thành nhướng mày, lập tức : "Cái rõ lắm.”
Mấy lời , mặt đều chút thất vọng.
"Có điều ..."
Lâm Thành kéo dài âm, rõ ràng là đang trêu ngươi.
Anh nháy mắt với các giám đốc nhà máy.
Sau đó tiếp tục : "Thật phong thanh, nhưng liệu lương thực cứu tế , thì đợi đến cuối tháng mới thể xác định .”
Vậy là cũng hy vọng.
Mấy vị giám đốc nhà máy đều vui vẻ gật gật đầu, cuộc sống lương thực sống đúng là dễ.
Hai năm tai ương cho tất cả sợ lắm , sợ lương thực.
Tuy cũng từng lúc như , nhưng kéo dài thời gian thế .
Mọi một ít chuyện trong nhà máy, Lý Tư Vũ đem những điều trọng yếu ghi chép , chữ sạch sẽ gọn gàng, cũng thoải mái.
Sau khi tan cuộc, Lý Tư Vũ thấy mấy giám đốc nhà máy trong phòng còn đang chuyện phiếm, cô theo các thư ký dậy ngoài.
"Ôi chao, thật là mệt." Nữ thư ký đeo kính duỗi lưng một cái, xoa nắn ngón tay .
Cô đầu quan sát Lý Tư Vũ một cái, tò mò.
"Cô gì ở xưởng quặng ?"
Lý Tư Vũ khẽ trả lời: " việc trong phòng kế toán.”
"Ồ, kế toán , công việc tính toán nhanh, mệt đầu."
Cô gái trẻ bội phục về phía Lý Tư Vũ, khen ngợi cô.
Lý Tư Vũ giải thích.
"Tên cô là gì?" Tên là Lý Tư Vũ.”
Cô nghĩ, dù nhiều bạn bè cũng là nhiều thêm một con đường, cô bé hình như ở nhà máy may mặc.
"Ta là Đào Đan, vui quen cô."
Đào Đan vươn tay, hai lễ phép nắm một chút.
Đào Đan lập tức với đàn ông đôi mắt nhỏ, mập ở bên cạnh: "Thư ký Lý, nhà máy thực phẩm các gần đây đồ gì khuyết điểm , nhớ để phần cho nha?”